Tất cả mọi chuyện nàng ta gặp phải, Triệu Dự đều biết rõ, thế nhưng hắn không quan tâm. Hơn nữa có thể nói, tất cả mọi việc đều phát triển theo kế hoạch của hắn. Hắn rất mong đợi hành động kế tiếp của biểu muội có lá gan nhưng không có đầu óc của hắn. Cuối cùng, có một ngày, Lưu Uyển Thiến bạo phát. Nàng ta đem một người cung nữ thiếp thân dùng bình hoa đập chết.
Lưu Uyển Thiến cuối cùng cũng mở mày mở mặt, loại bỏ phiền muộn mấy ngày hôm trước. Ở trong cung hành tẩu cũng từ từ khôi phục lại khí thế trước kia. Gặp phải đối thủ một mất một còn Ngu Bội Văn thì, hai người lại càng tranh cãi đối lập nhau, không bên nào nhượng bộ chút nào. Hai người tranh đấu gay gắt, làm hậu cung rối lên đều có mùi thuốc súng. Triệu Dự cũng xử lý sự việc công bằng, cũng không thấy đôi bên có bất luận là bất công gì. Đợi trong lúc mọi người đều rơi vào một cục diện bế tắc thì, một tin tức truyền đến, Ngu Bội Văn có dấu hỉ mạch. Triệu Dự mừng rỡ, lập tức ý chỉ phong Ngu Bội Văn thăng làm Tiệp Dư( tên nữ quan thời xưa, là phi Tần của vua chúa), làm chủ Thường Thanh cung. Cũng ở trước mặt mọi người ưng thuận, đợi đến ngày nàng lâm bồn, bất luận là nam hay nữ, cũng sắc phong làm Tu Viện. Ngu Bội Văn lập tức trở thành con người giá trị gấp trăm lần, quyền thế rất mạnh. Trong cung các nơi đều tới xu nịnh. Trước cửa cung Thường Thanh dòng xe cộ không ngừng, đông như trẩy hội.
Một tháng sau có một hôm, Ngu Tiệp dư sau khi tiếp bệ hạ dùng bữa tối, không bao lâu thì bụng đau khó chịu. Đợi lúc thái y vội vã chạy tới, một bọc thai nhi còn chưa thành hình đã chảy ra. Thánh thượng mặt rồng giận dữ, hạ lệnh tra xét rõ. Viện thái y kiểm tra toàn bộ những đồ mà Ngu tiệp dư đã sử dụng, cuối cùng tra ra, mỗi ngày nàng ăn cơm uống thuốc dưỡng thai, ở bên trong lại có chút ít hoa hồng. Tiểu nội thị thường ngày phụ trách sắc thuốc bị nghiêm hình tra tấn, cuối cùng khai ra là Lưu Uyển Thiến tự mình đến trước len lén mua chuộc hắn, đem chút hoa hồng trộn lẫn vào trong thuốc dưỡng thai rồi mới sắc lên. Mà hoa hồng, đúng là Lưu Uyển Thiến lấy danh nghĩa Nguyệt Tín điều tra ra, mỗi lần thái y viện tuân mệnh mở cửa khảo giáo. Trong phòng hắn cũng lục soát được châu bảo Lưu Uyển Thiến hối lộ cho hắn, qua điều tra, tất cả châu báu này đều do Lưu Uyển Thiến mang theo vào cung. Mà thái y được chỉ thị tới đoán bệnh cho Lưu Uyển Thiến cũng hồi bẩm, mạch tượng của Lưu tài tử căn bản không giống với dạng dùng hoa hồng liên tục trong một tháng.
Chứng cứ vô cùng xác thực, mọi người kể cả bản thân Lưu Uyển Thiến đều biết nàng ta lành ít dữ nhiều. Không ngờ tớ,i thánh thượng nhận được tấu chương trái lại không nhắc tới vụ án. Phụ thân Lưu Uyển Thiến, hiện là tộc trưởng của bộ tộc Lưu thị, ngay đêm thứ hai ngày thứ hai cầu kiến Xa hậu Lại bộ thượng thư Lưu An thông qua, vụ án đột nhiên quanh co. Nội thị hạ độc sửa lại khẩu cung nói là chính mình thấy ghen ghét Ngu tiệp dư thường ngày đối với hắn rất là hà khắc, cho nên ăn cắp hoa hồng của Lưu tài tử bắt đầu bỏ vào thuốc của Ngu tiệp dư sắc chung. Mà những thứ châu bảo đó, cũng là do bản thân ‘đối thực’ lén ăn trộm của một thị nữ thủ kho chỗ Lưu tài tử. Mà cái thị nữ kia cũng có một lời khai giống vậy. Cuối cùng, hai người được hạ lệnh Trượng tễ(đánh = roi cho đến chết). Lưu Uyển Thiến vì cai quản thuộc hạ không nghiêm, có nhiều bảo vật,danh tiếng bị giảm sút. Vụ án mưu hại Hoàng tự(con nối dõi của vua) cung tần chấn động một thời cuối cùng cứ như vậy mà hạ xuống bức màn che.
Ngu Bội Văn làm sao có thể chấp nhận kết quả như vậy? Cả ngày khóc lóc không dừng, đối Triệu Dự liên tục kêu oan. Triệu Dự thương xót nàng ta mất đi cốt nhục trong bụng mà tâm tình đau khổ phiền muộn, đặc biệt ân chuẩn cho mẫu thân nàng ta tiến cung thăm nom. Nhưng đối với Ngu Bội Văn lại không làm được gì có ích. Dược tính của hoa hồng cực mạnh, uống cả tháng trời vào trong cơ thể dược lực chồng chất nàng ta há chỉ là một thiếu nữ mảnh mai làm sao có thể chịu đựng được? Huống chi đầu sỏ gây nên sanh non lần này lại cư nhiên không hao tổn lấy một cọng lông lại tiếp tục hung hăng càn quấy hơn nữa. Từ thân thể đến tinh thần đều bị đả kích song trọng làm nàng hoàn toàn bị tan nát. Không qua bao lâu thì nàng buồn bực sầu não mà chết. Được Triệu Dự truy phong làm Tu Viện, phong cảnh hạ huyệt. Mà Lưu Uyển Thiến, từ đó về sau cũng không được Triệu Dự chiêu hạnh qua, thậm chí thường ngày tới thỉnh cầu kiến, đều bị cự tuyệt.
Tô Thiển Ngâm lạnh lùng đứng ngoài quan sát mọi việc, từ lúc bắt đầu nàng cũng đã dự liệu đến cái kết cục này, Lưu Uyển Thiến kiêu căng ương ngạnh, làm sao có thể chịu cùng người khác nhận sủng ái song song. Mà Ngu Bội Văn lòng dạ không phức tạp yếu đuối, sau khi vào cung lại luôn luôn thuận buồm xuôi gió, lại chưa chịu đựng một chút thất bại. Hai kẻ địch hiện nay của nàng, người vừa chết người thì vô dụng, hiện tại hoàng hậu cũng không có ở trong cung. Nàng nên vì bản thân mà làm chút chuyện!