Chương 4: Cậu yêu tôi sao?
Cha của Hạ Thiệu Nhiên bởi vì không có tài cán gì nên bị Hạ lão gia an bài ở một chức vị không quyền hành không có cơ hội phát triển, Hạ lão gia xem cha Hạ Thiệu Nhiên dù gì cũng là con của mình nên cũng không đành lòng để ông phải lưu lạc đầu đường, thế nên mới tùy tiện xem như là nuôi thêm một miệng ăn. Cha Hạ Thiệu Nhiên thấy đời này của mình không thể làm gì khá hơn, thế nên đem toàn bộ hy vọng ký thác lên người Hạ Thiệu Nhiên.
Cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên nhiều năm như vậy vẫn lúc đốc thúc Hạ Thiệu Nhiên thân cận với Nghiêm Cẩn, hiện tại xem như có tác dụng. Cha Hạ Thiệu Nhiên vừa trông tháy bước đi của Hạ Thiệu Nhiên trong công ty gian nan khóc khăn, lập tức sai cậu đi cầu Nghiêm Cẩn hỗ trợ. Có Nghiêm thị đứng phía sau, địa vị của Hạ Thiệu Nhiên ở Hạ thị lập tức liền sẽ khác.
Nhưng trong lòng Hạ Thiệu Nhiên, bất luận là cậu yêu đơn phương Nghiêm Cẩn, hay mối quan hệ của hai người chỉ là bạn bè, đều muốn giữ gìn nó trong trạng thái thuần khiết tốt đẹp. Đặc biệt là từ sau khi Hạ Thiệu Nhiên tiến vào làm ở Hạ thị, đã nhìn thấy tình người bạc bẽo đấu đá hãm hại nhau, thế nên càng thêm quý trọng tình cảm chân thành của mình với Nghiêm Cẩn. Cho nên, Hạ Thiệu Nhiên tình nguyện chẳng thà ở Hạ thị lăn lê bò lết khổ sở chống đỡ, cũng không nghe theo lời cha đi tìm Nghiêm Cẩn nhờ hỗ trợ.
Sau khi Nghiêm Cẩn trở thành Nghiêm Đổng, những cuộc xã giao dần dần nhiều lên. Mà tính cách Nghiêm Cẩn từ xưa đến nay vốn dĩ lãnh đạm, xa cách với mọi người, nhưng đã tham gia tiệc xã giao thì nhất định phải uống rượu. Nghiêm Cẩn tửu lượng không được tốt, uống được hai ba ly là không chịu được nổi.
Hạ Thiệu Nhiên đương nhiên biết chuyện Nghiêm Cẩn tửu lượng không tốt, cho nên khi Nghiêm Cẩn tham gia những buổi tiệc rượu xã giao, Hạ Thiệu Nhiên đều tận lực tranh thủ chính mình cũng tham gia, sau đó liền một ly lại một ly đỡ rượu giúp Nghiêm Cẩn. Những ly rượu đó không thể đổ đi hay từ chối, thế nên Hạ Thiệu Nhiên gần như toàn bộ uống hết, tửu lượng Hạ Thiệu Nhiên thật ra cũng khá, chỉ là dạ dày của cậu không được tốt cho lắm, uống nhiều hơn một chút sẽ phải nôn ra. Có đôi khi tiệc rượu tiến hành được một nửa, Hạ Thiệu Nhiên liền kiên trì không được, tùy tiện tìm cớ chạy đi nhà vệ sinh, bám vào bồn cầu nôn mửa một trận nghiêng trời lở đất, dạ dày từng đợt quặn đau, eo cũng đau đến mức không đứng dậy được. Thế nhưng những lúc đó, Hạ Thiệu Nhiên chỉ nhắm hai mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, tìm bình nước súc miệng, sau đó trở lại buổi tiệc tiếp tục đỡ rượu giúp Nghiêm Cẩn.
Thế cho nên, từ đó về sau, Nghiêm Cẩn muốn tham gia một buổi tiệc xã giao nào, trước tiên cũng đều gọi điện thoại cho Hạ Thiệu Nhiên, chí nói một câu hôm nay sẽ đến nơi nào đó, sau khi nghe được tiếng trả lời của Hạ Thiệu Nhiên thì lập tức cúp điện thoại. Tuy rằng Nghiêm Cẩn không nói rõ, nhưng ý tứ thì rất rõ ràng, chính là bảo Hạ Thiệu Nhiên đến giúp mình đỡ rượu, thế nhưng Hạ Thiệu Nhiên đối với công việc này lại rất cao hứng, trước khi đều là Hạ Thiệu Nhiên suốt ngày bám dính lấy Nghiêm Cẩn, hiện tại Nghiêm Cẩn lại chủ động tìm đến cậu, Hạ Thiệu Nhiên càng chẳng quan tâm đến cái dạ dày đau đến xuất huyết của mình, đều hăng hái một ly lại một ly giúp Nghiêm Cẩn đỡ rượu.
Hạ Thiệu Nhiên là toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho Nghiêm Cẩn, nhưng ở xã hội thượng lưu mọi thứ đều quy ra giá trị lợi dụng, tất cả mọi người ở sau lưng ngầm xì xào nói rằng Hạ Thiệu Nhiên chỉ vì muốn nịnh bợ Nghiêm Cẩn nên mới liều mạng uống như thế.
Hạ Thiệu Nhiên chạy nhanh đến đỡ lấy Nghiêm Cẩn, nhìn dáng vẻ hắn mông lung, hai mắt say lờ đờ, hiển nhiên là không thể tiếp tục tham gia yến hội, Hạ Thiệu Nhiên đành phải trước hết mang theo Nghiêm Cẩn rời đi. Trùng hợp nơi tổ chức yến hội này là một khách sạn dưới trướng quản lý của Nghiêm thị, Hạ Thiệu Nhiên liền trực tiếp đỡ Nghiêm Cẩn lên phòng trên lầu nghỉ ngơi.
Thân thể Nghiêm Cẩn so với Hạ Thiệu Nhiên cường tráng hơn nhiều, hơn nữa người say rượu lại đặc biệt nặng hơn, Hạ Thiệu Nhiên một đường đỡ lấy Nghiêm Cẩn lảo đảo lắc lư ngã trái ngã phải, khó khăn lắm mới lên được phòng, đến khi vào phòng rồi thì cậu thở hổn hển, sau đó lại đỡ Nghiêm Cẩn đi đến trên giường, Hạ Thiệu Nhiên hoàn toàn không đủ sức lực, cậu mới đỡ Nghiêm Cẩn đến bên giường, Nghiêm Cẩn đã ngã người xuống giường, khiến cho Hạ Thiệu Nhiên đang đỡ hắn cũng té ngã xuống giường cùng với hắn.
Hạ Thiệu Nhiên giãy giụa cố gắng từ trên giường bò dậy, nhưng cánh tay hai người vẫn còn đang khoác lấy nhau, tay Nghiêm Cẩn vừa động một cái đã khiến Hạ Thiệu Nhiên vừa mới nhấc dậy được một chút lại té ngã trở lại, còn dán chặt vào trên người Nghiêm Cẩn, trời xui đất khiến, môi hai người lại vô tình dán vào nhau.