Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp

Chương 46: Ly hôn




Toàn thân Nguyên Lạc Sâm tràn đầy ghen tuông.

“Không phải lúc trước nói cô và Hướng Trần Viễn là lần đầu tiên gặp mặt sao? Giờ trực tiếp thăng cấp thành thanh mai trúc mã luôn rồi? Đúng là định mệnh ha.”

“Nguyên đại thiếu gia không phải cũng có thanh mai sao? Không phải còn thân thiết hơn trúc mã chỉ ở chung một thời gian ngắn của tôi sao? Dù sao cũng là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã gắn kết khăng khít với nhau sao, à, nghe nói suýt chút nữa cũng đã kết hôn rồi.”

Cố Từ Dư càng nói càng khó chịu.

“Xem ra là tôi đang cản đường người ta, đúng lúc hợp đồng cũng sắp hết hạn rồi, vừa lúc tránh đường cho người ta. Cũng không thể chia rẽ một đôi uyên ương số khổ như vậy ha.”

Nói xong thì ngay cả chuyện hợp đồng cũng đem ra nói rồi. Cũng do Cố Từ Dư bị cơn cáu kỉnh trong lòng lấn át.

Chuyện hợp đồng, cả hai đều ngầm hiểu vấn đề này, bây giờ vì buổi tụ họp vừa rồi mà đã chọc thủng tầng cửa sổ mỏng manh kia.”

Nguyên Lạc Sâm nghe cô nói như vậy, ánh mắt đột nhiên chìm xuống, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Thật không ngờ cô lại muốn ly hôn với tôi đến như vậy.” Nguyên Lạc Sâm nghiến răng nghiến lợi nói.

“Muốn tìm tên họ Hạ hay là hồ ly tinh Lâm Tử Hàm kia, à đúng rồi, bây giờ còn có cả trúc mã nữa đây.”Nguyên Lạc Sâm lôi từng người một ra điểm tên.

Người phụ nữ này thật đúng là có bản lĩnh mà.

Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật.

Hệ thống nghe thấy biệt danh Nguyên Lạc Sâm đặt cho Lâm Tử Hàm, cười muốn chết.

Cố Từ Dư bị tiếng cười quái dị và ngông cuồng của hệ thống làm cho khó chịu đến mức tức giận cũng không được, nhìn thấy vẻ mặt ghen tuông của Nguyên Lạc Sâm, cô đột nhiên khiêu khích nói: “Sao, anh hâm mộ à.”

“...” Nguyên Lạc Sâm lại nghẹn họng.

Trợ lý Lâm ở phía trước nghe được đoạn đối thoại ấu trĩ như con nít tiểu học đằng sau, hận không thể bịt tai mình lại.

Anh ấy chỉ là tình cờ nghe được thôi!

Nếu ngày mai boss tỉnh táo lại cũng không thể trách anh ấy được.

Trợ lý Lâm chuẩn bị tâm lý trước.

Hai ‘học sinh tiểu học’ ngây thơ phía sau vẫn tiếp tục tranh cãi một cách ấu trĩ.

"Thật là một ý kiến ​​hay, tôi nói cho cô biết, bây giờ hợp đồng vẫn còn thời hạn, nếu cô dám vượt rào ở trước mặt tôi, ta sẽ không bỏ qua cho cô đâu.”

Nguyên Lạc Sâm hung tợn phun ra một câu uy hiếp.

Bộ dạng này của anh, so với với vẻ mặt thờ ơ khi đưa cho Cố Từ Dư một tờ đơn ly hôn lúc cô mới xuyên qua, thật đúng là đặc sắc mà.

Cố Từ Dư cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Lời này, ngay cả trợ lý Lâm phía trước cũng kinh sợ.

Sau lần tụ họp đó, tâm tư xấu xa của Hướng Duyên vẫn không tắt. Mặc dù Nguyên Lạc Sâm không để lại cho cô ta chút hy vọng nào nhưng cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định.

Bây giờ Nguyên Lạc Sâm đã trở thành chấp niệm của cô ta.

Lúc trước ở nước ngoài suy nghĩ duy nhất trong đầu cô ta chính là nhanh chóng học xong tất cả các môn, sau đó chờ mọi thứ kết thúc thì về nước kết hôn với Nguyên Lạc Sâm.

Kết quả lại không ngờ cô ta vừa ra nước ngoài, Lạc Sâm đã kết hôn.

Từ nhỏ đến lớn mục tiêu sống của cô ta là đủ ưu tú, sau đó trở thành vợ của Nguyên Lạc Sâm.

Tuy rằng hiện tại Nguyên Lạc Sâm đã cưới Cố Từ Dư, nhưng theo cô ta điều tra, giữa hai người này phỏng chừng rất nhanh sẽ ly hôn, lần này đương nhiên cô ta sẽ bắt lấy cơ hội.

Cho nên khoảng thời gian tiếp theo, Cố Từ Dư một mực bận rộn chuyện của Hạ Dịch An và những thực tập sinh sắp ra mắt của giải trí Tinh Lộc, còn có một số kế hoạch phát triển dài hạn mới của giải trí Tinh Lôc, tuy rằng bề bộn nhiều việc nhưng coi như đã ổn định.

Về phần Nguyên Lạc Sâm thì nước sôi lửa bỏng rồi.

Hướng Duyên bắt đầu tấn công Nguyên Lạc Sâm một cách mãnh liệt, nên nói thủ đoạn của Hướng Duyên quả thật là cao tay sao?

Cô ta không hề để ý việc trong lúc Nguyên Lạc Sâm vẫn còn kết hôn, thường xuyên ra vào tập đoàn Nguyên thị và văn phòng của Nguyên Lạc Sâm, sẽ khiến những người trong công ty dị nghị như thế nào.

Nguyên Lạc Sâm nhíu mày.

“Em…”

“Anh không cần để ý đến em, anh cứ tiếp tục làm việc là được, không cần để ý đến em.” Hướng Duyên cười ngồi trên sô pha đọc sách, dáng vẻ thoải mái.

“Hướng Duyên, anh nói lại với em lần nữa. Anh không thể ở bên em.” Nguyên Lạc Sâm thấy bộ dạng vô lại của cô ta, dần dần lạnh mặt.

Hướng Duyên cứng đờ.

“Không sao, em chờ anh.”

Ngụ ý tất cả mọi người đều rõ, Nguyên Lạc Sâm đương nhiên biết ý cô ta muốn nói là gì.

Nhưng sau khi nghe vậy, sắc mặt Nguyên Lạc Sâm lúc này lại càng thêm khó coi.

“Giữa anh và Cố Từ Dư sẽ không tùy tiện kết thúc, đời này anh chỉ có một người vợ là cô ấy. Hướng Duyên, mấy ngày nay anh vẫn để mặc em ở đây là không muốn làm cho em quá khó xử, nhưng nếu em vẫn tiếp tục khăng khăng làm vậy, đến lúc đó cũng đừng trách anh không niệm tình cảm bạn bè.”

Nguyên Lạc Sâm đã nói đến nước này, Hướng Duyên tất nhiên cũng không thể tiếp tục mặt dày mày dạn tiếp tục ở lại.

Mà khi Hướng Duyên vừa mới xuống thang máy rời đi cùng trợ lý Lâm, tin tức này rất nhanh đã loan khắp các group chat của tập đoàn.

‘Đại tiểu thư Hướng đi rồi!’

‘Nhìn bộ dạng như vậy, tuy rằng giả bộ vẫn giống bình thường nhưng quả nhiên là bị boss đuổi đi.’

‘A, tôi cược sai rồi, vốn tưởng rằng boss sẽ để thanh mai thượng vị thành công, nào ngờ vẫn không thoát khỏi kết cục bị đuổi ra ngoài.’

‘Các người  đều chọn đại tiểu thư Hướng, ha ha ha ha, tôi thì khác, tôi vẫn chọn tiểu thư Cố.’

‘Nếu như nhìn thấy boss và vợ ở chung một chỗ, các người tuyệt đối sẽ không còn nghĩ đến chuyện áp bức tiểu thư nữa đâu. Boss đối với phu nhân nhà mình, là loại yêu đến mức hận không thể đem người nhét vào trong túi mỗi ngày. Lại còn cứng miệng lạnh nhạt. Haiz, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì boss cũng chịu thiệt thòi thôi.’

Các nhóm lớn nhỏ còn đang điên cuồng bàn luận.

Cùng lúc đó bên kia, sau khi văn phòng yên tĩnh trở lại, Nguyên Lạc Sâm nhìn chằm chằm box chat không có động tĩnh gì trên bàn, mím chặt môi.

Người phụ nữ kia gần đây đúng càng ngày càng lạnh lùng, không đến thăm anh, cũng không mang đồ ăn ngon đến cho anh, thậm chí ngay cả tin nhắn cũng không nỡ gửi một cái.

Quá đáng lắm rồi á.

Không thấy người khác đều muốn từng bước từng bước chiếm lấy vị trí của cô sao?

Nguyên Lạc Sâm nghiến răng nghiến lợi, giống như một oán phu, trong lòng oán giận Cố Từ Dư hàng trăm lần, lúc này mới hít sâu một hơi, một lần nữa dời lực chú ý vùi đầu vào trong công việc.

Xem ra tất cả mọi người đều ngóng trông anh và Cố Từ Dư ly hôn.

Nguyên Lạc Sâm mím chặt môi.

Sớm thôi, không lâu đâu.

***

Bà nội đến bệnh viện kiểm tra lại lần cuối.

Sau khi có kết quả hồi phục tốt, lão phu nhân được đưa về nhà cũ, hai người đi dạo ở vườn hoa sau nhà, câu được câu không trò chuyện.

“Xem ra bà nội hồi phục rất tốt, bác sĩ nói hiện tại xương cốt bà đã hoàn toàn tốt lên.” Cố Từ Dư từ từ nói.

“Ừ.”Nguyên Lạc Sâm không nói tiếp, chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng.

Xem ra hai người đều biết rõ chuyện tiếp theo.

Cố Từ Dư thấy anh không có chút ý định níu kéo nào, trong lòng tự nhủ mình thật đúng là tự mình đa tình, lại muốn nhìn thấy cái tên Nguyên Lạc Sâm vô tâm vô phế này biểu lộ ý không nỡ.

Thật là hết thuốc chữa mà.

“Mấy ngày chúng ta nữa tiến hành thủ tục, ly hôn.” Cố Từ Dư nặng nề bổ sung hai chữ phía sau.

Nguyên Lạc Sâm nhìn cô thật sâu, sau đó nói: “Được.”

Nhưng mà nghĩ đến cái gì đó, anh lại nhịn không được xác nhận một chút.

“Cô và Hướng Trần Viễn thật sự không có quan hệ à?”

Cố Từ Dư không ngờ lúc này rồi mà anh vẫn còn nhắc đến Hướng Trần Viễn.

Cô không nói gì, giận hờn nói: “Có quan hệ thì cũng không liên quan đến anh, giáo sư Hướng cũng rất tốt, dù sao chúng ta cũng sắp ly hôn, đến lúc đó không bằng tôi tìm anh ấy làm bạn đời lần nữa, cũng tốt hơn tảng băng nào đó.”

Không nghĩ tới người phụ nữ này đến cuối cùng vẫn có thể chọc giận anh.

Mặc dù biết là cô cố ý chọc giận anh, nhưng trong lòng Nguyên Lạc Sâm vẫn đánh Hướng Trần Viễn một trận.

“Vậy để tôi bảo trợ lý Lâm xếp lịch, chúng ta dễ hợp dễ tan.”

Nguyên Lạc Sâm tức giận trầm giọng nói.

“Được, chúng ta dễ hợp dễ tan. Khi ly hôn xong, ông chủ nhớ hoàn thành tất cả các thủ tục chuyển nhượng mà chúng ta đã thỏa thuận trong hợp đồng ban đầu để tôi có thể sống một cuộc sống hạnh phúc.” Cố Từ Dư đè xuống đáy lòng cảm giác chua xót khó hiểu, cười nói.

“Được, đưa hết cho cô.” Nguyên Lạc Sâm nghiến răng nghiến lợi.

Cố Từ Dư thậm chí còn cười tươi hơn, cô sắp trở tiểu phú bà độc thân giàu có rồi. Xem nhẹ sự lưu luyến trong lòng, Cố Từ Dư thậm chí đã bắt đầu mơ tưởng đến một tương lai tươi sáng rồi.

Mà mãi về sau, cô mới hiểu được, lúc này Nguyên Lạc Sâm nói “dễ hợp dễ tan” và “đều cho em” rốt cuộc có ý gì.