Sau Khi Ký Thoả Thuận Ly Hôn Cùng Vai Ác Cố Chấp

Chương 21: Công ty giải trí Tinh Lộc




Cố Từ Dư đưa Nguyên Lâm đến trường rồi tiện tay thông báo cho Nguyên Lạc Sâm, lập tức bảo chú Trần đưa cô đến dưới tầng của công ty giải trí Tinh Lộc.

Sau khi chính thức tiếp quản công ty giải trí Tinh Lộc, Cố Từ Dư lập tức cho người sắp xếp cho Hạ An Dịch vào đó. Sự nghiệp vua màn ảnh của Hạ An Dịch đang bắt đầu từ từ đi vào đúng quỹ đạo.

Cố Từ Dư vừa mới đi được vài bước, điện thoại vang lên như đòi mạng.

“Tổng giám đốc Cố... Cô đã đến chưa? Chậm một chút nữa là không kịp rồi!”

“Vừa rồi có chút việc nên đến muộn, giờ tôi đang đứng ở dưới tầng của công ty, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Hạ An dịch đã xảy ra chuyện rồi! Cậu ta đã trêu chọc Hồ Nhã Di, bây giờ mọi người đều chờ để đuổi cậu ta ra.”

Nghe vậy, sắc mặt Cố Từ Dư lập tức đen lại.

Sau khi đáp lại một câu ‘lập tức đến’, cô lạnh lùng cúp điện thoại rồi cất bước đi lên tầng.

Khi Cố Từ Dư đến, cô tình cờ đụng phải Hạ An Dịch đang bị người ta chỉ vào mũi mắng.

"Hạ An Dịch, cậu đừng tưởng rằng cậu là người Cố Từ Dư đưa đến mà tôi không dám làm gì cậu! Nhã Di là người cậu có thể tùy tiện đắc tội sao? Cậu cho rằng mình là ai!”

Một người đàn ông đeo kính mặc âu phục đứng ở cửa phòng luyện tập, một nam sinh đang đứng trước mặt anh ta mắng, giống như không sợ người khác trong công ty nhìn thấy trò đùa này.

Làm loạn đến mức mọi người đều biết.

Hạ An Dịch đứng ở đó, thân hình thẳng tắp giống như hạc, khí chất xuất chúng.

Anh ta một bộ trang phục đơn giản và bình thường, lúc này trong mắt anh ta có chút giận dữ và thù địch, nhưng anh ta không tức giận mà để cho người đại diện này tùy ý chế giễu và chửi rủa.

Chỉ là Hạ An Dịch không có chút phản ứng nào, nhưng điều đó khiến Tề Cách càng thêm tức giận, anh ta tức đến mức cái ót phập phồng, vô thức giơ tay ném tài liệu trong tay vào mặt Hạ An Dịch.

Nhưng khi bàn tay kia giơ lên không trung đột nhiên bị ép dừng lại.

Thấy một bóng người đột nhiên xuất hiện đứng ở trước mặt Hạ An Dịch, một tay cầm lấy cổ tay Tề Cách, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào anh ta.

“Anh dám!”

“Tề Cách, anh không muốn ở lại làm việc ở Tinh Lộc nữa phải không?” Cố Từ Dư hất tay anh ta sang một bên, đứng ở trước mặt Hạ An Dịch, đôi mắt đầy sự lạnh lùng.

Tề Cách bị hất tay ra thì có chút bối rối, ở Lộc Tinh nhiều năm như vậy, cho đến giờ đều là anh ta dạy dỗ người khác, chưa có ai dám giảng đạo lý với anh ta.

Anh ta chưa bao giờ nhìn thấy người phụ nữ trước mặt này, có nghĩa cô không phải người quan trọng.

Sự kiêu ngạo của Tề Cách lại trào dâng.

“Cô chui từ xó xỉnh nào vậy? Tôi là người quản lý các nghệ sĩ dưới trướng, chuyện này liên quan gì đến cô, cho dù bây giờ tôi đánh cho cậu ta một trận cậu ta cũng không thể nói gì, một người không có thân phận gì như cô mà dám làm loạn, cứ ngồi im bên cạnh đi!”

Nếu cô không phải là phụ nữ anh ta đã tát cho cô một cái từ lâu rồi.

Đâu đến lượt người phụ nữ này hô to gọi nhỏ trước mặt anh ta.

Bởi vì ‘Cố Từ Dư’ rất ít khi xuất hiện ở công ty, trên truyền thông đại chúng cũng rất ít khi thấy bóng dáng của cô. Hơn nữa cách ăn mặc và trang điểm của cô hôm nay giống như một người bình thường, Tề Cách đương nhiên không nhận ra cô.

Tề Cách hoàn toàn chọc giận Cố Từ Dư, mặc dù cô đã biết về thành phần cơ cấu tổ chức và nhân sự của công ty giải trí Tinh Lộc từ ông nhưng khi đối mặt thật sự khiến người ta hít thở không thông.

Hiện tại Tề Cách là người quản lý các nghệ sĩ mới của công ty giải trí Tinh Lộc, năng lực không tính là tốt nhưng tính cách kia khiến người ta không dám tâng bốc.

Bởi vì cậu của anh ta là phó tổng giám đốc của công ty giải trí Tinh Lộc, Tề Cách luôn cậy thế khinh người ở Tinh Lộc, nhiều người phải chịu đựng anh ta rất nhiều.

Lần này sắp xếp Hạ An Dịch dưới tay Tề Cách, có lẽ là do phó chủ tịch sắp xếp kế hoạch, nhưng cô không biết chuyện lần này tổng giám đốc Lưu có nhúng tay vào hay không.

Bây giờ đúng giờ nghỉ giải lao, có rất nhiều người ở công ty giải trí Tinh Lộc âm thầm vây quanh ngó ra theo dõi chuyện này, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình.

Bọn họ cũng như Tề Cách gần như chưa nhìn thấy Cố Từ Dư bao giờ, tất nhiên cũng không nhận ra cô, nhìn thấy tình hình trước mặt bọn họ đều cảm thấy người phụ nữ không sợ chết này từ đâu chui ra vậy.

Có người đồng tình, có người thấy nạn thì hả hê nhìn xem đến cuối Cố Từ Dư sẽ bị đuổi đi như thế nào.

Vẻ mặt Cố Từ Dư không thay đổi nhìn Tề Cách, giống như nghĩ đến điều gì đó khóe miệng cô cười khẩy một cái, cô lạnh lùng nói: “Tề Cách, anh nói xem nếu năm ấy Lục Thịnh còn ở lại, nếu như ngay từ đầu không phải nằm trong tay anh, dựa vào thực lực của anh ấy có lẽ anh ấy đã nằm trong top đầu rồi.”

Cái tên này vừa được Cố Từ Dư nhắc đến, sắc mặt Tề Cách ngay lập tức tái nhợt, vẻ mặt có chút đáng sợ, cả người bối rối giống như đột nhiên bị kéo vào một đoạn ký ức đáng sợ, vẻ mặt có hơi hoảng hốt.

“Câm miệng, sao cô lại biết Lục Thịnh, cô... Rốt cuộc cô là ai?”

Sao lại có thể biết chuyện Lục Thịnh năm đó. Đã trôi qua nhiều năm như vậy, không có mấy người biết rõ chuyện năm đó, hiện tại lại càng không có khả năng nhắc tới.

Người phụ nữ này rốt cuộc là ai!

Những lời của Tề Cách như rít qua kẽ răng.

Tình hình đột nhiên đảo ngược lại này khiến tất cả mọi người ngây người, không ngờ Tề Cách cũng có lúc chật vật như vậy.

Những người vây quanh bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.

“Lục Thịnh? Sao cái tên này quen vậy?”

“Đúng, tôi cũng cảm thấy vậy, hình như đã từng nghe ở đâu đó rồi."

“Lục... Thịnh, hình như tôi nhớ ra rồi, mấy người còn nhớ vài năm trước công ty chúng ta đột nhiên có người mới rời đi sao? Hình như tên là Lục Thịnh.”

“Tôi nhớ rằng sau này không biết tại sao anh ấy lại tự tử.”

"Trời ơi...”

Tề Cách nghe mọi người bàn tán, trong lòng lại cảm thấy vừa giận vừa sợ. Anh ta không chắc người phụ nữ trước mặt này biết bao nhiêu về chuyện xảy ra năm đó và chuyện này có liên quan gì đến Lục Thịnh. Nhưng chuyện năm đó anh ta đã xử lý rất sạch, không sợ bất kỳ hậu quả nào.

Nói vậy, Tề Cách nén vẻ mặt ngưng trọng và hoảng sợ xuống dưới.

Anh ta lạnh lùng trực tiếp gọi điện thoại kêu bảo vệ đến.

Hai người bảo vệ nhanh chóng đến đó, Hạ An Dịch kéo Cố Từ Dư lại, Cố Từ Dư bảo anh ta không cần phải lo lắng.

Rất nhanh sau đó có một bóng người vội vàng đi đến.

“Ai nha, tiểu tổ tông của tôi ơi, hôm nay ngọn gió nào đã thổi cô đến đây vậy. Cô xem tôi còn chưa đi đón cô, sao cô lại đến đây một mình, cũng không cho người thông báo để tôi tiếp đón cô.”

Một giọng nói rất niềm nở.

Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật.

Một phó tổng giám đốc khác của Tinh Lộc, người này vẫn luôn làm việc cho ông cụ, rất vui mừng trước sự xuất hiện của Cố Từ Dư.

Tổng giám đốc Trình không bao giờ thấy người lúc này đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn có thái độ ân cần với người này khiến mọi người rất ngạc nhiên.

Rốt cuộc thân phận của người phụ nữ này là gì.

Không để Cố Từ Dư nói cái gì, Trình Lâm đã quay đầu lại trách mắng Tề Cách.

“Đừng tưởng rằng không ai biết những chuyện bậy bạ mà cậu làm thường ngày, nếu bản thân cậu không tiết chế thì mau cuốn gói rồi rời đi, cho dù cậu của cậu có đến cũng không có tác dụng. Cả ngày mặc kệ sự đời, ngay cả cô ba cũng dám đuổi, não cậu bị lừa đá rồi phải không, nhàn rỗi là không thuận chân.”

Điên cuồng làm loạn một hồi, những lời nói khó nghe kia khiến sắc mặt của Tề Cách trở nên rất khó coi nhưng ngại thân phận của Trình Lâm nên cũng không dám nói gì.

Chỉ là anh ta không ngờ, người đột nhiên xuất hiện này lại là cô ba Cố. Cô ba nhà họ Cố? A, kẻ phế vật mê trai?

Tề Cách liếc nhìn khuôn mặt của Hạ An Dịch, dường như hiểu ra điều gì đó. Dáng vẻ bảo vệ kia cũng không có gì ngạc nhiên, hóa ra là tình mới của cô ba Cố.

Trong lòng Tề Cách cười lạnh một tiếng nhưng trên mặt lại không biểu lộ gì.

Tình thế bất ngờ đảo ngược lại.

Sau khi mắng Tề Cách xong, Trình Lâm quay đầu lại, lập tức biến thành một khuôn mặt cười, mặt mũi hiền lành vô cùng, giống như sự hiền lành vốn có.

Cố Từ Dư nhìn Trình Lâm rồi liếc nhìn Trình Dương đang nháy mắt với cô ở cách đó không xa, cảm thấy hai cha con này đều là những diễn viên giỏi.

Trình Dương là người lúc trước gọi điện thoại cho cô, đến nay đều là Trình Dương âm thầm giúp đỡ cô. Quen biết Trình Dương thật sự chỉ là ngoài ý muốn, tạm thời sẽ không nói.

Bây giờ Trình Lâm đang ở đây, cũng không nhất thiết phải ngó ngàng đến Tề Cách, Cố Từ Dư chuyển hướng, lễ phép nói với Trình Lâm: “Chào chú Trình.”

“Ai được rồi được rồi, Tiểu Dư cháu đến cũng không nói với chú Trình một tiếng, có phải đã nhiều năm không gặp nên quên chú Trình rồi không.”

Có vẻ Trình Lâm rất vui khi gặp lại Cố Từ Dư, dương như kéo Cố Từ Dư lại nói chuyện ba ngày ba đêm.

Đang nói ông ấy đột nhiên vô thức liếc nhìn một chỗ nào đấy, lông mày lập tức nhíu lại.

“Tiểu tử thối, con còn ngây ngốc đứng ở đó làm gì, lại đây cho ba!”

Trình Dương sững người một chút, sau đó khôi phục lại dáng vẻ lúc trước, hihi haha đi lại đó.

“Tiểu tổ tông, cô đến đây sao không nói cho chú Trình một tiếng để tôi đi đón cô...”

Trình Lâm thấy anh ấy không có chút nghiêm túc nào lập tức đánh cho anh ấy một cái.

“Tránh ra, có phải học cách nói chuyện ngứa đòn của thằng hai rồi phải không!”

Thấy anh ấy mặc kệ chính sự, Trình Lâm lập tức đuổi Trình Dương sang một bên, lúc sau như nghĩ ra điều gì đó, ông ấy đưa Cố Từ Dư đến rồi giới thiệu với mọi người.

“Giới thiệu với mọi người một chút, đây là cô ba Cố của công ty chúng ta, cũng chính là tổng giám đốc Cố. Sau này cô ấy sẽ từ từ tiếp xúc với công việc của công ty, trong giai đoạn đầu nếu cô Cố có gì không hiểu, mọi người phải giải thích cho cô ấy nhiều hơn.”

Trình Lâm nói xong, Cố Từ Dư cũng lập tức giới thiệu bản thân, thái độ tự nhiên hào phóng, không chút khách khí nhưng khí chất rất thật.

Sau khi giới thiệu xong, giải thích ngắn gọn một số chuyện với Cố Từ Dư, Trình Lâm dẫn Cố Từ Dư về phòng làm việc của cô.