Hôm sau là cuối tuần, khoảng tám giờ tối, Tam Diêu cuối cùng cũng chịu tung ra bản đầy đủ của video diễn tập sau bao tiếng gào thét đòi hỏi của cư dân mạng.
Hai phiên bản được công bố cùng lúc.
Một bản là ghi chép riêng lẻ của từng trường quân đội. Bản còn lại là bản tổng hợp, cắt ghép theo mốc thời gian.
Trong đoạn trailer, bốn trường quân đội tham gia đều được thể hiện ngang tài ngang sức, thậm chí ba trường còn lại do gặp phải nhiều khó khăn hơn, trông còn máu lửa hơn. Trong video thu lại không ít lời tuyên thệ hùng hồn của họ, tạo dáng ra vẻ ngầu ngầu, rất chuẩn "phong cách quân ta".
Cư dân mạng đã chuẩn bị sẵn hạt dưa, trái cây, trong một đêm gió đèn trăng lạnh như thế này, hào hứng nhấn nút phát. Đang xem một cách hào hứng thì bỗng nhận ra mọi chuyện không hề đúng như họ nghĩ.
Mở đầu, ai cũng giống nhau, lao thẳng đến bệnh viện để tìm manh mối. Sau màn đấu súng kịch liệt, tất cả đều đến được đích và trong cơn ngơ ngác tập thể, cùng bước vào vòng chơi thứ hai.
Khi màn hình bật lên thông báo thất bại, cư dân mạng còn bối rối hơn cả người chơi.
Trò giải đố kiểu gì mà chẳng thèm cho một gợi ý nào hết? Không có câu hỏi, không có manh mối, các người nghĩ ai cũng là thiên tài à?
Nhìn thanh tiến độ kéo dài, mọi người an tâm rằng vẫn còn cả một chặng dài phía trước.
Hy vọng không phải dài kiểu đọc giấy gói chân giò (*).
(* Làm chuyện vô ích.)
Vòng chơi thứ hai bắt đầu, sự chênh lệch trong khả năng chỉ huy giữa các đội hiện rõ.
Thừa Phong như thể đã có kịch bản trong tay, trực tiếp dẫn đội bước vào giai đoạn tiếp theo. Trong khi đó, các trường khác vẫn quẩn quanh ở bệnh viện, cố moi móc thông tin từ những bệnh nhân để tìm ra gợi ý.
Từ đây, Liên Đại chăm chỉ cày cuốc, tập trung đánh quái thăng cấp, không quan tâm thế sự. Các đội còn lại dường như chỉ làm một việc lớn nhất là điên cuồng giẫm sai mục tiêu.
Khi đàn anh của Liên Quân thật lòng khen ngợi: "Đàn em làm được lắm, ngay cả lịch trình của xe cứu thương cũng nghĩ ra được. Bên kia chắc vẫn như ruồi mất đầu chạy loạn trong bệnh viện thôi!" thì đội Thừa Phong đã kịp thoát hiểm từ giếng thang máy dẫn xuống tầng hầm của viện nghiên cứu.
Khi đàn anh của Quân đoàn 1 khích lệ đội mình: "Cả đội làm rất tốt. Chúng ta chắc chắn đang dẫn trước. Kiên nhẫn một chút, viện nghiên cứu chỉ lớn thế thôi, gợi ý có thể ẩn trong một ngăn bí mật nào đó. Tìm kỹ thêm đi." thì Thừa Phong và đồng đội đã nghỉ ngơi sau một màn thoát chết từ cuộc tấn công bất ngờ của NPC.
Khi đàn anh của Quân đoàn 2 hướng dẫn tận tình: "Nhóm NPC này rõ ràng mạnh hơn những gì chúng ta gặp lúc trước, do mọi người hơi chủ quan đấy. Lần này chúng ta đi theo đội hình khép kín, cứ xem như dò đường trước, tìm được gì thì tính tiếp. Đừng quá để ý đội khác, họ không thể hơn chúng ta được." thì đội Thừa Phong đã hoàn thành việc cứu bệnh nhân và bắt đầu công đoạn sơ tán.
Khi ba trường quân đội kia mặt mày đen kịt, ngồi bàn bạc cách giữ quân số để phá vỡ thế cục tưởng như vô vọng này, đội Thừa Phong đã giương cao quốc kỳ, đứng giữa con đường trống trải để chụp ảnh lưu niệm.
Cư dân mạng xem mà ngơ ngác. Có lúc như đang xem spoiler (*), có lúc lại thấy như đang theo dõi ba cậu con trai ngốc nghếch đang cố gắng bắt chước bố mình. Mỗi khung hình đều toát lên ba phần bi thảm, bảy phần hài hước.
(* Một phần của bản tiết lộ trước các chi tiết trong phim/truyện)
Nửa sau của thanh tiến độ, Liên Đại không còn xuất hiện nữa. Chỉ còn lại cảnh ba trường quân đội gà chọi mổ nhau.
Đến đoạn này, niềm vui của cư dân mạng chẳng còn ở việc phá đảo nữa, mà là chờ xem ba trường kia sẽ ngã thảm đến mức nào.
Không trách được hội gà chíp Quân đoàn 1 và Quân đoàn 2 lần này lại im ắng đến thế. Cả đám sinh viên Liên Quân cũng không ai lên mạng châm chọc. Hóa ra bọn họ vẫn còn chút tự biết thân biết phận.
[Thực tế chứng minh, đừng dễ dàng dìm hàng người khác. Cậu không cầm cự nổi đâu]
[Thực tế chứng minh, Liên Đại bốn lần liên tiếp vô địch giải tân sinh viên quả là xứng đáng!]
[Nếu Tam Diêu lắp camera trong ký túc xá các đội thi, tôi nghĩ nội dung có khi còn hấp dẫn hơn cả diễn tập nữa đấy 【cười gian】]
[Hấp dẫn gì chứ? Chẳng phải chỉ là ôm chăn run rẩy, hận vì sao mình lại sinh ra trên thế giới này thôi sao? Thực ra nhanh lắm, sinh viên năm hai các anh chỉ còn chưa đến ba năm là tốt nghiệp rồi. 【doge】]
Video chính thức tối nay, chỉ sinh viên Liên Đại mới thực sự hưởng thụ được. Nhưng Thừa Phong lại không xem.
So với sự kỳ vọng vào bản cắt ghép, bản chính thức quá dài, Thừa Phong đã tua đi tua lại mọi thứ trong đầu không biết bao lần rồi, chẳng cần lãng phí thời gian nữa.
Tuy không xem, nhưng hộp thư của cô lại đầy những đoạn giải thích và hình ảnh chụp từ video do người khác gửi tới, kể lại phần thực sự tiếp theo của nhiệm vụ này. Sau khi đội Liên Đại vượt ải thành công, Tam Diêu đã đưa lời nhắn lên màn hình, mong rằng qua đó khán giả sẽ hiểu, nhiệm vụ tưởng như chỉ có 12 người tham gia này thực ra đã phải trả giá ra sao.
Năm đó, quân địch bao vây đông hơn nhiều so với số lượng trong nhiệm vụ. Kết cục, một quân nhân bị thương nặng phải giải ngũ, hai người khác bị di chứng của virus mà rời quân ngũ sớm.
Tất cả người dân trong thành phố bị cách ly, nhân lực phải được huy động thêm để tập trung chăm sóc.
Liên minh đã không tiếc chi phí, đổ vốn vào việc tập hợp những chuyên gia tinh nhuệ nhất để nghiên cứu vắc-xin. Sau hơn một tháng làm việc không ngừng nghỉ, vắc-xin khẩn cấp được đưa vào sử dụng.
Mục tiêu cứu hộ, tức cậu bé đó, sau một thời gian can thiệp tâm lý đã chính thức quay lại trường vào năm sau. Hiện tại, cậu đã đi làm ổn định.
Thừa Phong xem xong rồi tắt đi, không rõ là cảm giác tiếc nuối hay an ủi, có lẽ là cả hai.
Cảm xúc này quá phức tạp, vượt khỏi phạm vi những gì cô đã học để có thể diễn giải được.
Ở thực tế không có vòng chơi thứ hai, trách nhiệm của người lính không cho phép sai lầm xảy ra.
Nhưng khi đất nước hùng mạnh, hậu phương của nhân dân không bao giờ chỉ có một người.
Tắt phần mềm mạng xã hội, Thừa Phong lên cổng nội bộ trường xem lại hai buổi học qua video, bổ sung kiến thức cơ bản mà trước đây chưa học.
Bé cú mèo của cô không biết lỗi chương trình kiểu gì, cứ đứng trên bàn cạnh giường, lắc qua lắc lại cả đêm.
Thừa Phong chuẩn bị đi ngủ, nhưng nó vẫn giật giật không ngừng, thậm chí hai mắt còn phát sáng, chớp chớp về phía cô đầy kích động.
Không chịu nổi nữa, cô nhấc nó lên, đập đập vài cái rồi lắc lắc thử, nhưng cũng không sửa được.
Phương pháp sửa chữa đầy tính huyền học này mà còn không hiệu quả, xem ra vấn đề khá nghiêm trọng.
Thừa Phong cẩn thận quay lại một đoạn video, đăng lên mạng.
Diệp Quy Thừa: 【【Video】 Nhìn có vẻ không được thông minh lắm. Làm sao đây?】
Cư dân mạng đang biến phần bình luận của cô thành diễn đàn để bàn chuyện diễn tập. Chưa đầy mười giây đã có người trả lời.
[Có thể bị kẹt hoặc hết pin rồi, khởi động lại hoặc sạc đi cậu ơi! Nhưng con robot của cậu không có âm báo à? Sao không thấy nó nhắc gì?]
Thừa Phong vội lấy dây sạc ra cắm, quả nhiên, cú mèo nhỏ lập tức hoạt động bình thường.
Thừa Phong thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ chắc là do lòng tự trọng của người máy chiến đấu. Những việc kiếm sống kiểu này trước giờ đều là tự nó xử lý mà.
Sửa xong cú mèo, Thừa Phong an tâm nằm trên giường, tiện tay lướt lại phần bình luận.
[Wow, trông đáng yêu quá! Tôi cũng muốn mua một con!]
Diệp Quy Thừa trả lời: [Rất đắt à?]
[Cũng khá đắt đấy. Đây là quà nhập học của Đại học Liên hợp tặng cậu à?]
Diệp Quy Thừa trả lời: [Nhóm của Hạng Vân Gian góp tiền tặng tôi]
Cư dân mạng lập tức sốc toàn tập, đưa bình luận này lên thẳng vị trí hot nhất.
[Cậu vừa nói gì? Là Hạng Vân Gian, cái tổ hợp thần kinh ấy á?]
[Trai thẳng cũng có chân tình, trai thẳng cũng có chân ái! Các bạn ơi, trời sắp sập rồi!]
[Không thể tin nổi, trai thẳng biết cư xử vậy sao? Tôi nghĩ đằng sau chuyện này chắc chắn có âm mưu!]
[Là loại góp tiền bị cậu cầm súng dí vào đầu phải không?]
[Nhớ mang máng lần trước có anh chàng trai thẳng nào đó, khi đồng đội đòi quà còn đáp rằng "Tôi đốt cho cậu nhé, hàng giấy được không?" 【cười nhẹ】]
Thấy chủ đề ngày càng lệch hướng, Thừa Phong lướt qua phần này, tiếp tục đọc bình luận bên dưới.
[Boss, chỉ tôi với, làm sao để nạp tiền? Tôi cũng muốn làm khách VIP cao quý của Tam Diêu!]
[Có phải bạn vừa tình cờ phát hiện ra cách nâng cấp hội viên của Tam Diêu, thứ mà bấy lâu họ không công khai ra ngoài không? Tôi đã nói rồi, đây chính là bí kíp thành công thời hiện đại!]
Diệp Quy Thừa trả lời: [Không có chuyện đó đâu]
[Chị gái nhỏ, em còn độc thân, cao 1m72, vừa dịu dàng vừa cá tính, không cần chị chịu trách nhiệm. Chị thấy em được không?]
Diệp Quy Thừa trả lời: [Chắc là được nhỉ? Mình chỉ cao 1m65, mà Liên Đại hẳn không có quy định về chiều cao. Nhưng nếu cậu là con trai thì không khuyến khích, vì đứng chung với họ sẽ không hít được không khí trong lành đâu]
[Nam sinh ở Liên Đại hôi miệng, đây là lời của Thừa Phong. Nhớ rồi]
[Cậu không thể nào cao 1m65 được, trừ khi cậu mang lót giày tăng chiều cao]
[Tin nội bộ: Giáo quan của Liên Đại đã xác nhận, Thừa Phong chỉ cao 1m6]
Thừa Phong tức giận xóa hết mấy bình luận này.
Đúng là vu khống trắng trợn! Còn nói trước mặt người bị vu khống, đúng là không coi ai ra gì!
[Bé cưng, tại sao cậu lại có hai cái tên vậy?]
Diệp Quy Thừa trả lời: [Ai cũng có hai tên cả. Chẳng qua là tên thân mật của tôi nghe hay hơn, nên tôi dùng nó. Không giống mọi người, tên gì mà Đại Bảo, Cẩu Thặng, Cục Cưng. Tôi thực sự thương cảm cho mọi người đấy]
[??]
[Xin hãy tránh xa đám ngốc trong quân đội đi, mình cầu xin bạn đó]
Thừa Phong cũng thấy đám đó hơi ngốc thật.
[Nghe nói tháng 11 sẽ triển khai toàn diện phiên bản nâng cấp kỹ thuật điều khiển thủ công mới, cậu nghĩ sao?]
[Chị gái nhỏ xinh đẹp ơi, trả lời em đi. Chị chủ yếu đi theo hướng chỉ huy đúng không? Vậy có tham gia nâng cấp kỹ thuật điều khiển không?]
Thừa Phong không hiểu, định bỏ qua rồi, nhưng thấy có nhiều người nhắc đến cụm từ "nâng cấp kỹ thuật".
Cô liền lên mạng tra thử, xem rốt cuộc thứ này là gì.
Kỹ thuật điều khiển thủ công so với điều khiển bằng cảm biến, ưu thế và bất lợi đều rõ ràng. Đặc điểm nổi bật nhất của điều khiển thủ công là sự linh hoạt, vốn là cốt lõi của việc vận hành cơ giáp.
Với sự đổi mới công nghệ cơ giáp của Liên minh, cấu trúc cơ thể cơ giáp có thể thay đổi lớn, bao gồm cả kho vũ khí cùng với việc phải sửa đổi một số mã lệnh tương ứng.
Dù dữ liệu cơ giáp mà Tam Diêu cung cấp không thể so sánh với hiệu năng thực tế của cơ giáp tuyến đầu trong Liên minh, nhưng để chọn ra những sinh viên thực sự đủ tiêu chuẩn, họ sẽ dựa trên dữ liệu từ quân đội Liên minh để thực hiện các cải tiến cấu trúc nhất định, nhằm chọn ra các sinh viên có khả năng thích ứng nhanh chóng.
Mỗi lần đối mặt với nâng cấp kỹ thuật, đối với sinh viên ngành Cơ giáp thủ công, đó là một ranh giới sinh tử.
Sinh viên năm nhất còn đỡ, vì chưa quen thuộc, cùng lắm học lại từ đầu.
Nhưng đối với sinh viên năm cuối, việc thay đổi gần như hoàn toàn những mã lệnh đã khắc sâu vào bản năng là vô cùng khó khăn, mỗi lần đều có không ít sinh viên phải chuyển ngành.
Vì thế, ngành Cơ giáp thủ công bị đùa rằng là "ngành nguy hiểm cao" trong Liên Đại.
Tuy nhiên, tần suất nâng cấp không cao, thường là năm đến mười năm một lần, thậm chí lâu hơn.
Lần nâng cấp trước quy mô không lớn, chỉ thay đổi một vài chức năng chuyển hướng và biến hình, Thừa Phong đã nhận thấy và cẩn thận để tránh được.
Nhưng lần nâng cấp này, theo những thông tin lan truyền trên mạng, tình hình không mấy khả quan. Từ kiểu dáng cơ giáp, kho vũ khí, đến khả năng phòng thủ và tấn công, mọi thứ đều được nâng cấp toàn diện.
Có tin đồn từ người trong nội bộ khuyên nhủ các tân sinh viên rằng biển khổ vô biên, quay đầu là bờ.
Thừa Phong lại nhận được một thông tin khá tiêu cực một cách khó hiểu. Bực bội, cô tắt quang não, quyết định đi ngủ.