Thừa Phong tưởng Thẩm Đạm chuẩn bị đi gây sự, nhưng cô ấy chỉ cúi đầu đứng yên tại chỗ.
Vài giây sau, kênh thế giới hiện lên vài dòng tin nhắn.
Tình Yêu Và Hòa Bình: [Cậu tưởng mình giỏi lắm sao? Cách di chuyển vừa nhảy vừa chạy ngắt quãng như đang tổ chức nhảy disco trên mộ vậy. Bảo cậu vòng qua phía Đông thì nhất quyết lao đầu đi lấy kinh ở Tây Thiên. Đạn bắn vào chân mà vẫn ngửa mặt lên trời ngốc nghếch. Đến mấy cô nàng ngọt ngào bên tổng tài cũng không diễn đạt như cậu đâu]
Tình Yêu Và Hòa Bình: [Hôm nay đã tự kiểm điểm bản thân chưa? Tỷ lệ bắn trúng là bao nhiêu? Tốc độ phản ứng khi di chuyển thế nào? Tần suất đổi trang bị ra sao? Từ đầu tới cuối chỉ dùng đúng một bộ trang bị, trình độ lái của cậu còn cần dùng tay làm gì? Quơ đại hai cây gậy còn linh hoạt hơn cậu. Người thiết kế cơ giáp mà thấy cách cậu điều khiển chắc tức đến muốn cầm dao đập nát bàn điều khiển mất]
Tình Yêu Và Hòa Bình: [Còn muốn giẫm tôi để tô điểm cho sự kém cỏi của cậu? Cậu xứng sao?]
Đối thủ bị chọc tức đến ngẩn ngơ, mãi sau mới gõ ra được một câu phản bác yếu ớt: [Cái đồ kém cỏi nhà cô còn cần tôi giẫm à?! Cô có biết xấu hổ không?!]
Bị một tay mơ phân tích dữ liệu sỉ nhục có lẽ là chuyện đáng sợ nhất trên đời.
Bạn biết rõ cô ta kém hơn mình, nhưng vẫn không tài nào đánh bại được cô ta.
Nếu cãi nhau thêm, đối phương sẽ bắt đầu tung dữ liệu, ảnh động và mọi bằng chứng có thể khiến bạn đau tim.
Đời này thực sự không đáng sống.
Thẩm Đạm toàn thắng, cô ấy vuốt tóc một cách điệu nghệ, mặt không đổi sắc mà nói: "Xong rồi. Đám người đó chỉ giỏi vu khống thôi, lại còn đặc biệt ngốc nữa. Nếu không nói thẳng ra thì họ chẳng hiểu nổi lời tôi đâu. Thực ra làm theo cách tôi chỉ dẫn thì đội có thể thắng, tiếc là họ quá kém mà thôi."
Thừa Phong có chút nghi ngờ, lén kiểm tra bảng thành tích của Thẩm Đạm.
Do tài khoản mới, lịch sử đấu chỉ có ba trận. Nhưng cả hai cùng đến phòng máy, và vì Thừa Phong mất chút thời gian làm quen với quy trình đăng ký, cô đã chậm hơn một chút. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, Thẩm Đạm đã vinh dự mang về ba trận thua.
Thẩm Đạm nói: "Có thể cậu không hiểu rõ hệ sinh thái mạng của Tam Diêu, mọi người đều là bạn học mà, để tôi dạy cậu."
—
Buổi huấn luyện mô phỏng của hệ Chiến binh kéo dài bốn tiếng rưỡi.
Mới nửa chặng đường, những câu chuyện huyền thoại về hai tay lái cơ giáp thủ công của Chỉ huy loại B đã bắt đầu lan truyền khắp Tam Diêu.
Giang Lâm Hạ tình cờ nghe được, liền chia sẻ với anh em mình.
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [【Hình ảnh】 @Mọi người]
Liều Thêm Chút Nữa Đê: [Daddy đến rồi đây? Đây là ai vậy? Sao nghe thiếu đòn thế]
Nhà Có Mỏ Thật Mà: [Tân sinh viên thì không cần đánh, phí thời gian. Đi mà đăng tin treo thưởng trên trang chính thức ấy]
Hạng Vân Gian: [Loại ngu si này không cần phải chia sẻ]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Đây là con gái ngoan của các cậu]
Hạng Vân Gian: [??]
Liều Thêm Chút Nữa Đê: [Chắc là Giang Lâm Hạ dạy hư rồi]
Nhà Có Mỏ Thật Mà: [Lão Hạ làm quá rồi, con bé vẫn còn là trẻ con mà!]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Mợ! Cút hết đi!]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Thừa Phong mới học giáo quan một ngày đã hư hỏng rồi. Liên Đại kiểu này thật ổn chứ? Dạy cái gì không biết nữa!]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Em ấy còn đang luyện tập với Thẩm Đạm nữa chứ 【Thở dài】]
Liều Thêm Chút Nữa Đê: [Cái tên này nghe quen quen @Máy quét drama - Hạ]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Máy quét cái đầu cậu. Đây chính là kẻ mà dù lang thang mãi ở khu tân thủ vẫn chưa từng thắng trận, lại còn thường xuyên bị bêu tên công khai, nhưng lại đỗ thủ khoa với điểm cao nhất vào Liên Đại đấy!]
Nhà Có Mỏ Thật Mà: [Ồ— có ấn tượng]
Thẩm Đạm nổi tiếng không phải vì sự kém cỏi của mình, bởi người chơi kém trong khu tân thủ rất nhiều. Điều đặc biệt ở cô ấy là dù bị cả đối thủ lẫn đồng đội chửi rủa, cô ấy vẫn có thể phô bày giấy báo trúng tuyển Liên Đại để đáp trả.
Vì thái độ quá ngông cuồng, ai cũng nghĩ cô ấy là sinh viên khoa Cơ giáp thủ công. Sau đó, họ kinh ngạc đổ xô đến tài khoản chính thức của Liên Đại để chỉ trích, đau xót một trong những ngôi trường top đầu Liên minh lại xuống dốc như thế!
Thậm chí còn bày tỏ cũng muốn thi vào.
Do lượng người khiếu nại quá đông làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến công việc, Liên Đại buộc phải công bố danh sách tuyển sinh sớm, xác nhận rằng Thẩm Đạm thực ra được nhận vào hệ Chỉ huy.
Ở cuối thông báo, trường cẩn thận dập tắt mọi ảo tưởng: Trình độ lái cơ giáp của Thẩm Đạm thậm chí không đạt yêu cầu tham gia kỳ thi thực hành.
Nhờ vậy, Thẩm Đạm lập tức trở thành huyền thoại.
Khi đó, trên diễn đàn Tam Diêu, một bài viết ít người quan tâm đã bất ngờ nổi lên: 【Làm thế nào để ôm đùi các daddy loại B thế? Thông thường họ thích dạng người thế nào?】
Bình luận hot nhất là:
[Đặt mình vào vị trí Thẩm Đạm, tôi sẽ trở thành một đứa con bất hiếu]
[Sao có thể nhận kẻ thù làm cha được?]
[Tân sinh viên Liên Đại năm nay chạy trời không khỏi nắng rồi. Dù gì Thẩm Đạm cũng là thủ khoa, bốn năm tới chắc chắn sẽ bị cô ta thống trị]
Cộng đồng mạng cảm thấy rất phức tạp.
Một mặt, họ nhẹ nhõm khi biết Liên Đại vẫn trong sạch. Mặt khác, họ phát hiện ra rằng tay mơ này là Phó Chỉ huy. Mỗi khi muốn chế giễu, họ lại cảm thấy không thể thoải mái như trước nữa.
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Nghe nói cô ấy từng bị thương ở tay vì đánh nhau, nên không tham gia giải đấu tân sinh viên lần này]
Hạng Vân Gian: [Là kiểu "Thừa Phong thực ra là họ hàng xa của Hiệu trưởng Liên Đại" ấy hả?]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Đúng thế]
Hạng Vân Gian: [Được rồi]
Hạng Vân Gian và nhóm bạn vẫn chưa chính thức bắt đầu tiết học, gần đây cũng khá rảnh rỗi, liền đăng nhập vào Tam Diêu để xem tình hình.
Lúc này, Thừa Phong đã đánh đến ván thứ tư. Hạng Vân Gian tìm thấy cô giữa đám đông, phát hiện vẻ mặt của cô không mấy vui vẻ, thậm chí có chút như đang gánh cả thế giới.
Trong thời gian nghỉ giữa trận, Thừa Phong đứng ở góc của sảnh hoạt động, cứ lưỡng lự không ấn bắt đầu. Cô hết sờ khuy áo trên túi, rồi lại chỉnh góc cổ áo, không ngừng làm những động tác nhỏ, còn tâm lý thì diễn ra một trận chiến mạnh mẽ.
Trong khi đó, Thẩm Đạm thì đang đứng bên cạnh, hăng hái cãi tay đôi với dân mạng, tinh thần rất phấn khích, muốn chơi thêm vài trận nữa.
Sau khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, Thừa Phong vẫn đồng ý vào trận mới.
Hạng Vân Gian chọn chế độ khán giả, chẳng mấy chốc đã hiểu vấn đề là gì.
Đúng là tốc độ tay của Thẩm Đạm rất nhanh, nhưng thực tế chứng minh rằng, việc giỏi phân tích dữ liệu không đồng nghĩa với giỏi điều khiển cơ giáp, hai thứ đó hoàn toàn không có điểm giao nhau trong kho mã.
Vấn đề lớn nhất của Thẩm Đạm là thiếu ý thức tác chiến dẫn đến tốc độ phản ứng chậm. Mặc dù các biện pháp ứng phó của cô ấy đúng, nhưng tốc độ giống như bị làm chậm lại tám lần vậy. Khi người khác đã bước sang nhịp tiếp theo, cô ấy mới hoàn thành phân tích dữ liệu và bắt đầu phản ứng lại đợt tấn công trước đó. Và kết quả là chẳng đánh được gì cả.
Khi rơi vào tình huống nguy hiểm không kịp phân tích dữ liệu, cô ấy chỉ có thể dựa vào "cảm giác".
Dù cùng là tay lái cơ giáp thủ công nhưng hệ thống của Thẩm Đạm như bị dính một loại virus lớn, khiến Thừa Phong phải gánh cả đội.
Nếu Thẩm Đạm chỉ đơn thuần là một phụ kiện hòa bình thì cũng không sao, vấn đề là cô ấy lại rất nhiệt tình tham gia vào chiến trận.
Trong trận, Thẩm Đạm như thể kích hoạt nhân cách thứ hai, cực kỳ hào hứng.
Vì muốn yểm trợ Thừa Phong, cô ấy điều khiển cơ giáp nhảy qua lại trong bản đồ, thậm chí vài lần còn cố gắng hy sinh mình để cứu đồng đội, nhưng điều này lại khiến tiết tấu và góc nhìn của Thừa Phong bị xáo trộn nghiêm trọng.
Thừa Phong chơi trong trạng thái căng như dây đàn, khi sắp mất bình tĩnh thì lại lặng lẽ xoay nòng pháo nhắm vào đồng đội, rồi sau đó bị lương tâm kéo lại.
Hạng Vân Gian gần như có thể tưởng tượng ra khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng của Thừa Phong khi lầm bầm phàn nàn về Thẩm Đạm.
Thừa Phong rất thù dai.
Anh mở danh sách trận đấu của cô ra xem qua một lượt, ngạc nhiên phát hiện dù trận nào cũng khó nhọc, nhưng cô vẫn giữ được tỷ lệ thắng hoàn toàn.
Hơn nữa, hầu hết các trận đều là chế độ tổ đội nhiều người, điều này quả thực không hề dễ dàng.
Cảnh tượng tương tự đã được dân mạng chứng kiến nhiều lần, nhưng họ vẫn không thể ngừng việc châm biếm.
[Thẩm Đạm khiến tôi có cảm giác mình cũng có thể làm được. Tay lái cơ giáp thủ công song sinh mới ra đời, một người chắc chắn là Thừa Phong, người còn lại có thể là tôi]
[Quả nhiên Thừa Phong rất mạnh, vác theo quả tạ 120 cân mà vẫn chiến thắng]
[Tạ cũng có mộng tưởng của tạ! 【Giọng xúc động】]
[Thừa Phong cứ yên tâm bay, mẹ đây đã sẵn sàng dang cánh!]
[Mấy người không hiểu đâu, chị ấy nỗ lực rất nhiều, mạnh nhất không phải là kỹ thuật, mà là ý chí. Chị ấy phải vượt qua nỗi xấu hổ và mặc cảm tận sâu trong lòng mình để có thể đứng trên sân khấu mà chém gió như vậy]
Thẩm Đạm đọc được bình luận đó, tranh thủ đáp lại một câu: "Tại sao phải vượt qua xấu hổ? Trường quân sự mà tâm lý yếu thế này thì nên sớm đổi nghề đi."
Dân mạng nghẹn họng không nói nên lời.
Rốt cuộc với trạng thái như thế nào mà cô ấy vẫn có thể nói ra câu đó chứ?
Sau nhiều lần bị kích thích, trí tuệ của cư dân mạng bỗng bừng tỉnh.
[Không đúng! Thẩm Đạm không phải học hệ Chỉ huy sao? Sao lại đi huấn luyện với sinh viên hệ Chiến binh?]
[Chết thật! Nói trúng tim đen rồi! @Đại học Liên hợp, sinh viên của trường công khai trốn học, xin xử lý nghiêm!]
[@Đại học Liên hợp, có thể khóa tài khoản của cô ấy không? Tam Diêu là nguồn gốc của mọi tội ác, chỉ làm phân tán tinh thần học tập thôi! Hãy cứu lấy đứa trẻ này đi!]
Nhưng chẳng ai quản nổi, mà trường cũng rất muốn quản.
Giáo quan ở khoa Cơ giáp thủ công đang ôm ngực, cảm thấy đủ mọi cảm xúc đan xen.
Một bên là trụ cột tương lai của khoa, một bên là dòng bùn lở dốc núi. Sự an ủi và đau đớn hòa trộn, lo sợ Thừa Phong sẽ bị ảnh hưởng xấu, không biết nên nói vận mệnh công bằng hay bất công.
Năm phút sau, màn xe đụng điên cuồng của Thẩm Đạm nhờ vào khả năng ổn định của Thừa Phong đã kết thúc một cách suôn sẻ.
Mọi người được truyền tống ra khỏi nhiệm vụ, tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên tại sảnh hoạt động. Nhưng người trong cuộc lại nhét tay vào túi, khuôn mặt nặng nề bước về góc khuất.
Kỹ năng điều khiển cơ giáp thủ công có ngưỡng rất cao, đã bị lãng quên từ lâu rồi. Nhưng màn trình diễn của Thừa Phong chiều nay thực sự chói sáng, gần như thay đổi nhận thức cố hữu bấy lâu nay của cư dân mạng về cơ giáp điều khiển thủ công.
Tuy nhiên, càng chơi nhiều, chính Thừa Phong cùng một số đối thủ lại nhận ra một vấn đề.
Thừa Phong sử dụng cơ sở dữ liệu được học từ hơn mười năm trước, nhưng cấu trúc cơ giáp đã được nâng cấp sau đó khiến một số mã lệnh cô sử dụng không còn phù hợp. Điều này dẫn đến việc cơ giáp của cô thỉnh thoảng có những động tác kỳ quặc.
Để đảm bảo an toàn, cách chơi của cô phải hướng đến sự cẩn thận, phòng thủ và tấn công đều trở nên đơn điệu.
Chỉ trong hai giờ luyện tập ngắn ngủi, có lẽ vì sự xuất hiện bất ngờ quá hoành tráng, Thừa Phong đã thu hút sự chú ý của một số chuyên viên phân tích. Trong những trận đấu sau, cô rõ ràng cảm nhận được mình bị đối thủ đặc biệt nhắm tới.
Thẩm Đạm vẫn thích kéo cô vào các trận đấu nhóm, khiến người máy vốn đã không may mắn là cô đây phải hoạt động quá tải.
Thừa Phong không tiện nói thẳng cô ấy chơi dở quá, cô chỉ muốn vào trận cao cấp để học hỏi thôi.
Đó là đồng đội đấy! Cô phải bao dung.
"Cậu giỏi thật đấy, cậu là người đầu tiên đưa tôi lên hạng cao như vậy! Quả nhiên, sinh viên hệ Chỉ huy giống nhau vẫn dễ giao tiếp hơn." Thẩm Đạm hoàn toàn không nhận ra trạng thái chán nản của Thừa Phong. Hôm nay là ngày huy hoàng nhất trong cuộc đời cô ấy, hàng loạt chiến thắng đã xóa sạch mọi uể oải của cô ấy. Cô bạn tiếc nuối nói: "Nếu điểm đầu vào của hệ Chiến binh không quá cao, tôi cũng đã vào khoa Cơ giáp thủ công rồi."
Thừa Phong không đáp lại.
Thẩm Đạm tính toán thời gian rồi nói tiếp: "Còn hai tiếng nữa, tôi nghĩ nếu chúng ta tăng tốc, có thể đạt được 15 trận thắng đó!"
Thừa Phong tuyệt vọng thốt lên: "À..."
Thẩm Đạm: "Sao thế?"
Trong đầu Thừa Phong chỉ toàn là meme một đống đường kẻ đen.
@ a i k h i e t
Hạng Vân Gian đứng ngoài rìa đám đông, chuẩn bị tiến lên chào hỏi thì khung tin nhắn sáng lên, hiện ra lời cầu cứu thê thảm từ Thừa Phong.
Diệp Quy Thừa: [Cứu mạng]
Diệp Quy Thừa: [【Cắn răng chịu đựng】]
Hạng Vân Gian cảm thấy buồn cười.
Hạng Vân Gian: [Biết rồi]
Không lâu sau, một thông báo nổi bật trên toàn màn hình xuất hiện.
【 Loa 】 Hạng Vân Gian: [@Diệp Quy Thừa, trùm sò, dẫn anh theo với]
"??"
"Hạng Vân Gian, đồ mất liêm sỉ."
"Bạn ơi, bóc lột lao động trẻ em là phạm pháp đấy."
Thừa Phong như được đại xá, lập tức từ chối yêu cầu lập đội của Thẩm Đạm, nói: "Tôi phải đi rồi, tôi phải dẫn anh ấy."
Thẩm Đạm mở giao diện dữ liệu của Hạng Vân Gian, thắc mắc: "Anh ta đâu cần cậu dẫn chứ?"
Thừa Phong đáp: "Tôi bị anh ấy nắm thóp rồi."
Thẩm Đạm: "Vì sao?"
"Vì nghèo." Thừa Phong nói sự thật, "Bạn của tôi vẫn còn ở trong tay anh ta."
Thẩm Đạm ngơ ngác một hồi, hoang mang hỏi: "Hả? Hình như Liên minh không cho phép buôn người trái pháp luật mà?"
Thừa Phong đáp: "Ừ. Nhưng bạn tôi là do anh ta mua lại."
Thẩm Đạm: "??"
Thừa Phong vội vàng nói: "Tôi đi đây."
Cô nhanh chóng rời đội, chạy thẳng về phía Hạng Vân Gian.