Tuy vậy, Đường Bàn Xoay lại hoàn toàn tương phản, râm mát thoải mái vô cùng, thậm chí sáng sớm, Harry mặc áo phông ngắn tay còn cảm thấy có chút lạnh, trở lại phòng thay áo dài tay rồi mới đi rửa mặt chải đầu. Không thể không nói, phép thuật đôi lúc rất tiện lợi.
Harry như thường lệ đi vào phòng bếp, nhìn nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh vừa mua, cầm một ít ra, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng. Nhớ ngày đó vừa trở về thì bị căn nhà Severus dọa nhảy dựng, lớp bụi thật dày không nói làm gì, ngay cả đồ dùng trong nhà cũng đều rất cũ kỹ, có thể nói nếu muốn chụp ảnh có khung cảnh ma quái thì đây tuyệt đối là địa điểm tuyệt vời.
Thuần thục lấy chảo, bật bếp, đổ dầu vào, chờ dầu nóng, đập trứng, Severus không thích ăn trứng quá chín, Harry điêu luyện hất chảo lên, để quả trứng lật mặt, tiếp tục chiên một lát nữa rồi bỏ ra bàn, đập quả trứng khác vào chiên tiếp.
Hiện tại, rất nhiều đồ dùng thiết bị trong nhà đều là Harry kéo Severus đi siêu thị của Muggle mua, đồng thời cậu cũng nối lại đường dây điện, nước, điện thoại, quả thực không thể tưởng tượng được, căn nhà này đã lâu lắm rồi không dùng điện, từ lúc Hogwarts khai giảng đến giờ, Severus chưa trở lại một lần nào, còn điện thoại hắn nghĩ càng không cần thiết lắp. Cuối cùng sau mấy ngày sắp xếp, cả căn nhà rốt cuộc có hơi người, giống một cái nhà thực sự.
Bê bát đĩa ra bàn ăn, Harry lấy bánh mì đã nướng xong ra khỏi lò, lại nhìn cháo trong nồi hầm, chuẩn bị đồ ăn kèm, Severus từ trước tới nay ăn uống rất linh tinh khiến cho dạ dày của hắn không được tốt cho lắm, mặc dù Độc dược có thể chữa trị nhưng Harry cảm thấy bình thường chú ý dinh dưỡng thì quan trọng hơn.
Severus ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, đây cũng là Harry tự chủ trương mua rồi lắp nơi đó, cậu hiện tại hẳn ở trong phòng bếp đi. Severus đẩy cửa phòng bếp đi vào, trên bàn đã bầy vài món, Harry đang cắt cái gì đó, nghe thấy tiếng mở cửa liền quay đầu lại nhìn, thấy Severus thì lại tập trung vào tay đang cắt, thuận miệng nói: “Sev, mau ngồi đi, bữa sáng sắp xong rồi.”
Severus không ngồi xuống ngay, đi đến bên người Harry, đặt bình thủy tinh đựng Độc dược trong tay lên bếp, lạnh lùng không chút cảm xúc nói với Harry: “Trước uống hết thuốc đã.”
Harry nhìn Độc dược trong suốt giống hệt nước trong bình liền cảm giác được dạ dày của mình sôi lên, đã uống vài ngày nên cậu biết hương vị bình Độc dược này khủng bố như thế nào, lấy lòng ngẩng đầu lên nhìn Severus, làm nũng nói: “Sev, em uống sao được không? Ăn sáng xong rồi uống không được à?”
“Không được!” Severus cự tuyệt, “Thuốc này nhất định phải uống lúc bụng rỗng, ngươi không phải uống lần đầu, sao còn không biết? Hiện tại uống hết ngay lập tức, uống xong mới được ăn sáng.”
Harry vẻ mặt đau khổ nhìn Severus, cảm thấy Severus nhìn chằm chằm mình, bình Độc dược trong tay càng đưa tới gần. Độc dược giúp hấp thụ linh hồn này thật sự không phải để cho người uống, cái hương vị kia, Harry hiện tại nhớ lại đã thấy bụng sôi lên. Nhận bình từ tay Severus, mở nắp, nhắm mắt lại, ngửa đầu lên uống một mạch. Ah? Vị thay đổi rồi, đây rõ ràng là vị trái cây mà, lại còn là vị dưa hấu mà mình thích nhất. Harry liền mở mắt, vui vẻ nhìn Severus, vài ngụm nữa uống hết sạch Độc dược. Đầu lưỡi khéo léo khẽ liếm môi, cười híp mắt nói: “Sev, cảm ơn ngươi. Độc dược ngày hôm nay dễ uống lắm.”
Severus nhẹ nhàng “Hừ” một tiếng, quay lại ngồi xuống bàn ăn, nhìn đồ ăn trên bàn, sắc mặt liền đen lại. Harry vội vàng nói: “Sev, còn hai món nữa, ngươi tạm thời ăn mấy món kia đi.” Vội vàng tiếp tục nấu.
Harry trong lòng âm thầm cười, bây giờ ở cùng nhau, Harry mới phát hiện, nguyên lai Severus lại là người không có thịt thì không vui, đối với Harry người hiểu rất rõ dinh dưỡng mà nói, thói quen ẩm thực như vậy là không tốt, từ lúc cậu nấu ăn cho Sev liền làm rất nhiều món từ thực vật, bất quá Severus không quá thích chuyện này, mỗi lần thấy trên bàn phần lớn là đồ chay, sắc mặt liền không hề dễ nhìn. Harry vì an ủi hắn, khi rảnh rỗi sẽ làm vài món ăn mà hắn yêu thích, đôi lúc Harry cảm thấy Severus giống hệt trẻ con, thực sự rất đáng yêu.
Harry nhanh chóng đặt đồ ăn đã nấu xong lên bàn, quả nhiên Severus nhìn thấy thịt gà cuốn nấm cùng thịt bò tẩm húng lìu liền hài lòng, gắp một miếng lên nhấm nháp. Đối với trù nghệ của Harry, Severus rất vừa lòng, nghỉ hè năm nay có thể nói là lần hắn thoải mái nhất. Đương nhiên đó là không nói đến một vài người tới quấy rầy.
Sau bữa sáng, Severus tiếp tục ngồi ở phòng bếp, nhìn Harry sửa sạch bát đĩa, sắp xếp lại bếp, lau bàn, mỗi lần nhìn Harry bận rộn thu thập như vậy, hắn luôn có cảm giác rất thoải mái.
Giờ học buổi sáng kết thúc, Harry sẽ làm cơm trưa đơn giản, sau đó buổi chiều, Severus sẽ trở lại bên Độc dược thân ái của hắn, hưởng thụ thời gian lấy Độc dược làm bạn. Còn Harry thì làm nốt việc nhà, hoặc là đọc sách, hoặc là ngủ trưa, hai người cũng không quá quan tâm đến trà chiều, nhưng đôi lúc Harry có hứng liền làm vài món điểm tâm nhỏ, bưng đi gõ cửa phòng làm việc Severus, nếu lúc này Độc dược Sev làm không quá quan trọng, hắn sẽ ra khỏi phòng, ngồi trên thảm cỏ Harry đã sửa sang lại hưởng thụ mỹ vị. Đương nhiên, nếu lúc này Độc dược rất quan trọng, như vậy, hơn phân nửa Harry sẽ tiếp nhận công kích nọc độc của giáo sư Độc dược, sau đó Harry sẽ ngoan ngoãn đặt điểm tâm xuống, dùng bùa giữ ấm rồi nhu thuận rời đi, một mình hưởng thụ thời gian nhàn nhã.
Bữa tối Harry chuẩn bị cẩn thận hơn, lúc hơn bốn giờ chiều đã bắt đầu. Ai bảo thời gian buổi tối không chỉ có mình hai người họ dùng cơm, một nhà Lucius mấy ngày nay, không chính xác ra là từ lúc Lucius dưới sự tiến cử của Draco nếm thử tay nghề Harry, bắt đầu đến bữa tối mang gia đình đến gặp Sev, đương nhiên thuận tiện hưởng thụ bữa tối.
Cho dù ở Anh nhiều năm như vậy, Harry vẫn thích cơm gạo, đương nhiên vì Sev cùng Lucius bọn họ, cậu cũng sẽ chuẩn bị tốt bánh mì, nhưng thức ăn Trung Quốc vẫn chủ yếu, Harry tuyệt đối không thèm ngó tới đồ ăn của Anh, dùng bốn chữ hình dung là “khô khốc bình thường”. Dưới sự ảnh hưởng của cậu, Sev bọn họ ngẫu nhiên sẽ ăn cơm, nhưng cũng không nhiều, có lẽ bọn họ cũng không quen.
Lúc mọi việc cần thiết đã làm xong, việc quan trọng nhất Harry phải làm là kéo Severus ra khỏi phòng Độc dược. Nghĩ lại, ngày nào Harry đi gọi Sev dùng bữa tối thì Sev luôn trả lời “Được rồi, sẽ ra ngay.” Nhưng chạy tới chạy lui vài lần vẫn không thấy bóng dáng đâu, mãi đến khi Harry thật sự vào phòng kéo ra, Severus mới đen mặt cùng Harry ăn bữa tối, rồi lại nhớ tới Độc dược đang làm dở liền chạy đi. Cho nên, hiện tại Harry đã có không ít kinh nghiệm, cậu sẽ báo với Sev trước, mà Severus sau khi biết sẽ mau chóng kết thúc công việc, nếu không muốn giống lần đầu tiên bị Harry cứng rắn kéo ra ngoài làm hỏng Độc dược quan trọng đang điều chế.
Sau bữa tối, Lucius bọn họ sẽ trực tiếp quay về trang viên Malfoy, mà Harry sẽ cùng Sev đến phòng điều chế Độc dược, có lúc cậu sẽ điều chế vài Độc dược mà Sev yêu cầu, có khi cậu sẽ giúp Sev xử lý nguyên liệu Độc dược. Mãi đến chừng 11 giờ tối, hai người sẽ ăn ý thu thập mọi thứ trở về phòng nghỉ ngơi, kết thúc một ngày.