Hắn ta vốn tưởng rằng lần này mình lại thất bại, đã chuẩn bị sẵn sàng để chạy
trốn, không ngờ rằng khí vận đảo ngược, Thiên Địa Chi Môn lại mở ra.
Ha ha!
Thiên Mệnh thuộc về ta!
Ông…
Trên bầu trời, muôn ngàn ánh sáng rực rỡ, mây đen vô tận tan hết, thần quang
bảy màu hóa thành một thông đạo vô hình rơi xuống, cánh cổng tan vỡ trong hư
vô, mơ hồ lộ ra một thế giới không thể diễn tả bằng lời.
Khi tầm mắt nhìn thấy trong nháy mắt, tinh thần liền không tự chủ được mà
chìm vào đó.
Thiên địa, hình thành một bức tranh hoàn toàn khác biệt.
Thiên địa vỡ vụn, thiên địa tan biến, hư không sụp đổ, không gian vỡ nát, một
cảnh tượng tận thế đang ập đến.
Mà trên bầu trời, dưới sự chiếu rọi của cánh cổng, lại giống như chốn bồng lai,
một mảnh thanh bình.
Cảnh tượng kỳ lạ này tác động mạnh đến tinh thần của mọi người.
Ầm!
Trong chớp mắt, một cổ hơi thở hoang vu, cổ xưa, tàn phá từ phía sau Thiên Địa
Chi Môn tỏa ra.
Đây không phải là khí thế của một người nào đó, mà là hơi thở của cả thiên địa.
Sức mạnh vô biên, xuyên qua Thiên Địa Chi Môn, tràn ngập bí cảnh, rồi tỏa ra
bên ngoài bí cảnh.
"Ầm ầm!"
Thiên địa vỡ vụn, giống như rồng đất lật mình.
Những cường giả giang hồ đang chạy trốn chết lặng tại chỗ, nhìn lên bầu trời,
vẻ mặt chấn động không tan trong thời gian dài.
"Chẳng lẽ đây chính là nơi phi thăng trong truyền thuyết sao?"
"Bọn họ sắp phi thăng sao?"
Trên mặt đất bên ngoài bí cảnh, tiếng kinh hô vang lên không ngớt.
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ không biết nên dùng ngôn ngữ gì để diễn tả tâm trạng của mình lúc này.
Câu chuyện về phi thăng từ lâu đã lưu truyền trong giang hồ, nhưng đây là lần
đầu tiên bọn họ được tận mắt thấy.
Hàng ngàn hàng vạn cường giả giang hồ điên cuồng nhìn Thiên Địa Chi Môn
xuất hiện giữa thiên địa, trong mắt tràn đầy vẻ khao khát.
Thậm chí có người muốn thử tiến đến gần, nhưng trong chớp mắt đã bị dòng
không gian xé tan thành từng mảnh.
Những Đại Tông Sư cũng chẳng làm được gì trước cảnh tượng này.
Từ Phúc cười lớn một tiếng, trực tiếp phớt lờ lực lượng thiên địa tàn phá xung
quanh, nguyên thần đột nhiên bùng phát, xông về phía Thiên Địa Chi Môn.
Sức mạnh không gian hỗn loạn bao quanh xung quanh, không ngừng tiêu diệt
sức mạnh của hắn ta.
Sắc mặt của Từ Phúc càng lúc càng trắng bệch, nhưng trong mắt hắn lại hiện
lên vẻ điên cuồng chưa từng thấy.
Từ Phúc vốn là một người rất sợ chết.
Nhưng hắn hiểu, đây sẽ là cơ hội cuối cùng của hắn, nếu bỏ lỡ lần này, hắn chỉ
còn cách chờ đợi tuổi thọ của bản thân chấm dứt.
Trong chớp mắt, thân ảnh hắn theo con đường ánh sáng bảy sắc bước vào trước
cửa.
Một luồng lực lượng thiên địa đáng sợ như từ trên người hắn quét qua, bóp méo
mọi thứ.
“Phốc!”
Từ Phúc phun máu, trên mặt hiện lên vẻ kinh hoàng.
Thân thể vỡ nát, máu me đầm đìa.
Một cánh tay của hắn lập tức biến mất, ngay sau đó, nửa thân thể cũng tiêu tan.
Ảo ảnh nguyên thần trên cầu Thông Thiên hơi chấn động, như rời khỏi cây cầu,
đi vào Thiên Địa Chi Môn.
Nhưng hắn vẫn nghiến răng, lao đầu vào Thiên Địa Chi Môn, biến mất sau
luồng xoáy.
Không gian bí cảnh sụp đổ ngày càng nghiêm trọng, lực lượng thiên địa hủy
diệt xé nát mọi thứ.
Lâm Mang cắn răng, toàn thân Tiên Thiên Cương Khí xoay quanh, chống lại
luồng lực lượng thiên địa hỗn loạn này.
Luồng lực lượng thiên địa hỗn loạn này ảnh hưởng đến toàn bộ bí cảnh, khiến
cho ngay cả đường hầm cũng bị phá hủy theo.
Trương Tam Phong một thân đạo bào rách nát, toàn thân bao quanh bởi những
luồng kiếm khí vô hình.
Nhìn thấy Từ Phúc xông vào Thiên Địa Chi Môn, sắc mặt Trương Tam Phong
rất khó coi.
Đi trên giang hồ đã lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên hắn phải chịu thiệt thòi
lớn như vậy.
Trương Huyền Cơ liếc nhìn hai người, vận hết sức lực cuối cùng, hét lớn: "Hai
vị, thiên địa nơi này sắp sụp đổ, thông đạo bị cắt đứt, sợ rằng khó có thể rời đi
được".
"Giờ chỉ còn cách bước vào cánh cửa này".
"Hai vị, các ngươi hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này đi".
Bí cảnh nơi này có thể nói là bí cảnh lớn nhất và cũng là hoàn chỉnh nhất trong
số các bí cảnh trên thế gian.
Hiện tại bí cảnh bị phá vỡ, không gian vỡ nát, thông đạo vỡ nát, muốn rời đi,
chỉ có thể xông vào, nhưng như vậy thì cái giá phải trả quá lớn.
Không gian vỡ nát hỗn loạn, ngay cả cường giả Thông Thiên Cảnh cũng khó có
thể chống lại, huống hồ lại còn xông ra từ nơi này.
Cách làm ổn thoả nhất ngược lại lại chính là bước vào cánh cửa này.
Trương Huyền Cơ đưa tay chụp lấy.
Trong đầu Chân Long, một vệt sáng từ từ hiện lên, bên trong bao bọc lấy một
hạt châu lưu quang rực rỡ.
Trương Huyền Cơ bấm quyết ấn, quát khẽ: "Hai vị, hãy giúp ta!"
Nghe vậy, hai người bên cạnh đồng thời đốt cháy nguyên thần, dùng lực lượng
thiên địa phá vỡ luồng không gian hỗn loạn xung quanh.