Đại Minh: Bắt Đầu Thành Vì Cẩm Y Vệ

Chương 750: Sao có thể




Tuệ Thiền tuy đi đường tắt nhưng không phải vì thế mà thực lực của hắn yếu đi.
Cùng lúc đó, sau tấm gương hư ảo, hai bóng người bao phủ trong ánh sáng Phật
chiếu xuống sức mạnh nguyên thần của mình.
Trong chớp nhoáng, phía sau nguyên thần pháp tướng của Tuệ Thiền dường như
có một Vương quốc Phật Môn đang phát triển, trong Vương quốc Phật Môn
tràn ngập tiếng Phật, bóng dáng của các vị Bồ tát, La hán hiển hiện.
Từng bóng người rực rỡ Phật quang lần lượt quay đầu lại nhìn.
Trong Phật Môn có việc tu hành mà từ bỏ thân xác, và Tuệ Thiền chính là đi
theo con đường này.
Mặc dù từ bỏ thân xác nhưng ngược lại, nguyên thần của hắn lại vô cùng mạnh
mẽ, lấy nguyên thần để diễn hóa thiên địa.
Thân thể của Tuệ Thiền dần hòa nhập vào nguyên thần pháp tướng, khí tức trên
người bắt đầu thăng hoa, bộc phát ra sức mạnh vô cùng khủng khiếp.
Ngay lúc này, một cú đấm hướng về Lâm Mang, thiên địa như run rẩy, phát ra
tiếng nổ chói tai.
Cú đấm này còn mang theo sức mạnh nhiễu loạn tinh thần.
Trong khoảnh khắc, vô số dị tượng hiện ra, dẫn dắt những dục vọng sâu thẳm
trong Lâm Mang, khống chế tâm thần.
Sắc mặt Lâm Mang vẫn bình tĩnh, công pháp Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần
Đại Pháp triển khai.
Sức mạnh tinh thần khủng khiếp hòa vào Phật quốc tinh thần của Tuệ Thiền, cả
hai va chạm nhau.
Dưới tác động của Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, Phật quốc tinh
thần của Tuệ Thiền nhanh chóng sụp đổ.
Đồng tử của Tuệ Thiền co lại dữ dội.
"Luân hồi!"
Đột nhiên, bên tai vang lên tiếng hét khẽ.
Lâm Mang đột nhiên chém một nhát đao, đao ý bá đạo cuồn cuộn nghiền ép tới.
Trong nháy mắt, giữa thiên địa, dường như có một biển máu ngập trời đang diễn
ra, trong biển máu, từng bóng người dữ tợn đang rít lên thảm thiết.
Những bóng hình như thoát lên từ nơi địa ngục sâu thẳm nào đó, mặt mày dữ
tợn, tiếng gào thét điên cuồng ngay lập tức phá vỡ tiếng Phật hiệu.
Tất cả những ai nghe tiếng này, tâm trí đều rung động, trong lòng bỗng nhiên
nảy sinh ý niệm oán hận và căm thù.
Ý niệm ma quỷ bùng cháy khuấy động tâm trí mọi người.
Tuệ Thiền nhíu mày, trong mắt dâng lên một tia kinh hãi nồng đậm.
"Đồ điên!"
Tu luyện đến cảnh giới tinh thần dị tượng này, rồi lại bỏ vào thiên địa thế gian,
như thế chẳng sợ bị phản phệ sao?
Lâm Mang lạnh nhạt, không thèm phản ứng.
Còn đang sống mà chúng không sợ, huống hồ là mấy cảnh tượng tinh thần vô
hình vô dạng.
Dưới lưỡi đao của hắn, chỉ có khuất phục!
Đây mới đúng là ý chí võ đạo của hắn.
Huyền Vũ Chân Công tu luyện vô số võ học, dung hợp cả một thân võ học.
Rất nhiều đao pháp từng học trước đây đều dung nhập vào một nhát đao này.
Đao ra, quỷ thần khiếp sợ!
Đao khí khủng bố hội tụ, khí tức chỉ thoáng qua nơi nào thôi là khiến cho hư
không bốn phía chấn động.
Mọi người xung quanh quảng trường đã sớm phát điên mà lui về phía xa.
Chỉ có mấy vị Đại Tông Sư là ngẩng đầu lên nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt
kinh hãi.
Lần giao thủ của hai vị Lục Địa Chân Tiên này, nếu bỏ lỡ thì có lẽ sau này sẽ
không còn cơ hội nữa.
Tần Bá Tiên sắc mặt nghiêm trọng.
Hắn ta là một người vô cùng kiêu ngạo, nhưng lúc này cũng phải thừa nhận.
Hắn không bằng Vũ An Hầu này!
Hắn có thể đạt đến cảnh giới Thiên Nhân tam trọng trước năm mươi tuổi, lại
được Trương Tam Phong đích thân truyền thụ, tự nhiên không phải là người
thường.
Với tầm mắt của hắn ta, đương nhiên có thể nhìn ra uy lực kinh khủng của nhát
đao này.
Thực ra hắn ta đã hiểu được suy nghĩ của sư phụ rồi.
Thiên hạ chỉ biết chưởng môn Võ Đang Trương Chân Nhân là Lục Địa Chân
Tiên, võ công tuyệt đỉnh giang hồ, nhưng lại không biết hắn cũng là người Đạo
gia.
Hay nói cách khác, nhiều người đã bỏ qua cương vị này trong lòng.
Người Đạo môn từ xưa đến nay giỏi nhất không phải là võ công, mà là thiên cơ.
Có lẽ sư phụ cho hắn ta đến đây là đã sớm tính được cảnh tượng này rồi.
Ngay tại khoảnh khắc này, cục diện chiến đấu trên sân đã thay đổi lớn.
Phật quang vỡ tan!
Một lưỡi đao tỏa ra hàn quang trong chớp mắt đã chém tan Phật quốc, cũng
chém nát cả bóng Phật hư vô đầy trời kia.
Từng bóng bồ tát, từng hình kim thân La Hán vỡ vụn, biến thành nguyên khí
tiêu tán vào đất trời.
Ngay tại khoảnh khắc này, đao quang rực rỡ quét ngang trời cao.
Giây phút này, đao khí ngang dọc hư không, tỏa sáng vạn trượng Lâu Lan Cổ
Quốc.
Tức khắc này, đao ý khinh thường ngang dọc, tung hoành tám phương đất trời.
Đao khí, rạng rỡ Lâu Lan!
Trong tầm mắt của mọi người, chỉ còn lại lưỡi đao sáng rực cháy bỏng kia.
Trong con ngươi của Tuệ Thiền lóe lên một tia kinh sợ.
"Rắc!"
Ngay khi có một tiếng động phát ra giữa thiên địa, thì đôi mắt hắn ta đã tràn
ngập vẻ kinh hãi.
Đao khí ngập trời trong nháy mắt đã nhấn chìm thân thể Tuệ Thiền.
Trên cánh tay của pháp tướng nguyên thần của hắn ta xuất hiện một vết nứt, rất
nhanh lan dọc xuống cánh tay, sau đó lan khắp toàn thân.
"Sao mà có thể..."
Tuệ Thiền kêu lên hoảng hốt không thể tin nổi.
Pháp tướng nguyên thần tan vỡ hoàn toàn!