Đại Minh: Bắt Đầu Thành Vì Cẩm Y Vệ

Chương 680: Các ngươi có thể cho bản hầu cái gì?




Lâm Mang từ từ đặt tách trà xuống, cười nhạt nói: "Các ngươi có thể cho bản
hầu cái gì?"
Lạc Bạch Thu hơi ngẩn người.
Lâm Mang nhìn Lạc Bạch Thu, thích thú nói: "Các ngươi chẳng qua chỉ muốn
mượn thế lực của triều đình."
"Nhưng bản hầu có thể nhận được gì từ đó?"
"Trên đời này không có chuyện dễ như vậy."
Lâm Mang cười khẽ, thản nhiên nói: "Hôm nay các ngươi tốt nhất có thể lấy ra
hợp tác thành ý, bằng không bản hầu sẽ khiến các ngươi nhìn thấy xác của
chính mình."
Trong lời nói nhẹ nhàng lại chất chứa khí thế ngạo nghễ.
Ma Đạo mới đến Trung Nguyên, vô cùng kín tiếng, có phải họ thực sự đã thay
đổi bản chất của mình không?
Không, chỉ là họ không dò được sức mạnh cụ thể của các tông phái chính đạo ở
Trung Nguyên.
Những thập kỷ qua, Ma Đạo đang phát triển, nhưng chính đạo ở Trung Nguyên
cũng không hề kém cạnh.
Một khi bọn họ ngoi đầu quá dũng mãnh, rất dễ bị tất cả các môn phái ở Trung
Nguyên liên hợp lại một lần nữa.
Bọn họ cần thời gian để bám rễ ở Trung Nguyên, và mượn thế là cách tốt nhất.
Trong giang hồ, thủ lĩnh được công nhận chắc chắn là Đạo Phật.
Nhưng hai nhà này nhất định sẽ không thể để Ma Đạo một lần nữa làm chủ
Trung Nguyên, chỉ còn lại triều đình.
Nghe vậy, Lạc Bạch Thu lại cười.
Theo hắn ta thấy, chỉ cần Vũ An Hầu này đã đề cập, có nghĩa là vẫn còn điều để
bàn bạc.
Điều đáng sợ nhất là Vũ An Hầu này không nói gì.
Còn với những lời cuối cùng của Lâm Mang, Lạc Bạch Thu cũng không để tâm.
Có một điểm hắn ta và Huyết Đao lão tổ có chung quan điểm.
Bốn Đại Tông Sư bọn họ, cũng tuyệt đối không phải người để người khác khinh
nhcuj.
Huyết Đao lão tổ lạnh giọng nói: “Chẳng phải nên là Vũ An Hầu tặng cho
chúng ta sao?”
“Đừng quên, Thiếu Lâm hiện giờ có trên vạn người giang hồ.”
“Việc này cũng có lợi cho Vũ An Hầu chứ?”
“Huyết Tăng!”
“Ngậm miệng!”
Lạc Bạch Thu không nhịn được quát lớn, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Nếu không phải muốn thể hiện sức mạnh của Ma Đạo thì hôm nay hắn tuyệt đối
sẽ không đưa lão tổ Huyết Đao Môn đến đây.
Lúc đã hợp tác với Lâm Mang thì đương nhiên phải thể hiện được nội tình của
Ma Đạo, tâm tư của Huyết Tăng hắn còn không hiểu sao, chỉ là không muốn
hắn đàm phán thành công mà thôi.
Bởi vì nếu đàm phán thành công thì Thiếu Lâm sẽ diệt vong, như vậy không
những thanh thế của hắn tăng cao mà Ma Sư Cung càng uy danh hiển hách.
Huyết Đao Môn đối với việc thống nhất Ma Đạo vẫn luôn kháng cự.
Lão tổ Huyết Đao Môn sắc mặt lạnh lùng nhưng không nói gì thêm, nếu diễn
tiếp thì sẽ quá lộ liễu.
Lâm Mang liếc lão tổ Huyết Đao Môn một cái, chậm rãi nói: “Hay là ngươi cho
rằng bản hầu đang cầu xin hợp tác với các ngươi?
Lão tổ Huyết Đao Môb vừa định mở miệng nhưng đã bị Lạc Bạch Thu cắt
ngang, trưởng lão Thiên Ma Giáo ở bên cạnh cũng túm lấy lão tổ Huyết Đao
Môn, ra hiệu cho hắn ta không được nói nữa.
Bây giờ mọi người mới vừa liên minh, không tốt khi làm mất thể diện của
Huyết Tăng nhưng hành động của Huyết Tăng đã khiến cả hắn ta cũng không
thể không để ý.
Lạc Bạch Thu nhìn về phía Lâm Mang, mỉm cười nói: “Tất nhiên hôm nay
chúng ta đến gặp Vũ An Hầu thì đương nhiên đã chuẩn bị lễ vật.
Nói xong, khẽ vỗ tay.
Rất nhanh, cửa bước vào hai người phụ nữ bê khay.
“Nghe nói Vũ An Hầu thích bí kíp võ lâm, đây là một môn kỳ công mà Ma Sư
Cung ta tìm được ở Ngoại vực, xin tặng cho Vũ An Hầu, mong hầu gia sẽ ưa
thích.
Lạc Bạch Thu giơ tay vén tấm vải đỏ trên một cái khay.
Trong khay có một tấm lụa trắng tinh, trên đó có khắc vô số chữ.
Lâm Mang đưa tay cầm lên xem, trên mặt hơi lộ vẻ hơi cười.
Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu Hồn Thủ
Những gì được ghi trong tấm lụa này chính là Thiên Tuyệt Địa Diệt Đại Sưu
Hồn Thủ, cũng là một trong những môn võ công trong Thiên Địa Giao Chinh
âm Dương Đại Bi Phú.
Nói ra thì hắn đã thu thập được ba quyển Thiên Địa Giao Chinh âm Dương Đại
Bi Phú.
“Vũ An Hầu có hài lòng hay không?”
Lâm Mang thầm nói một tiếng rồi quay sang Lạc Bạch Thu, cười nói: “Bản hầu
nghe nói Ma Sư Cung có truyền thừa rất mạnh, có một môn Đạo Tâm Chủng
Ma Đại Pháp rất tốt.
Sắc mặt Lạc Bạch Thu hơi thay đổi.
Lúc này, sắc mặt của cả Thiên Ma Giáo và Tiết Lâm của âm Quỳ Phái đều hơi
thay đổi, thầm nghĩ: “Người này cũng quá tham lam rồi chứ?”
Lạc Bạch Thu cười nói: “Vũ An Hầu nói đùa rồi, đó chỉ là lời đồn trong giang
hồ mà thôi.
Ma Môn chúng ta trải qua nhiều lần thay đổi, truyền thừa phần lớn đã đứt đoạn,
ngay cả Ma Sư Cung chúng ta cũng chưa từng thấy công pháp này.
Tiết Lâm của âm Quỳ Phái bên cạnh không lên tiếng, chỉ nhìn Lạc Bạch Thu
một cái sâu xa.
Tứ đại kỳ thư của võ lâm năm xưa, Thiên Ma Sách vốn là môn võ học chí cao
của Ma Môn, mà khi đó Ma Môn mới thực sự là người đứng đầu Ma Đạo.
Nhưng sau này Ma Môn phân thành các nhánh khác nhau, môn võ học chí cao
này cũng theo đó mà lưu truyền ra ngoài.