Cảm giác này vô cùng huyền ảo, giống như toàn bộ thế gian bị tách ra, nhưng
lại mang đến cho người ta một cảm giác mênh mông.
Cho dù là Viên Thiên Cương, lúc này cũng không khỏi giật mình thót tim.
Bóng dáng của Lâm Mang đột ngột xuất hiện trước mặt hai người, đồng tử của
hai người co lại, trong mắt không tránh khỏi lóe lên một tia kinh hãi.
Lúc này, cảm giác mà Lâm Mang mang lại cho bọn họ rõ ràng bá đạo hơn lần
trước rất nhiều, có một cảm giác không thể diễn tả thành lời.
Giống như đứng trước mặt bọn họ không còn là Lâm Mang nữa, mà là một thế
giới thực sự.
Trương Tam Phong nhíu chặt mày, kinh ngạc không thôi nói: "Ngươi không thể
đạt đến cảnh giới Toái Không rồi đấy chứ?"
Lâm Mang cười cười, lắc đầu nói: "Không có, chỉ là có chút lĩnh ngộ."
Nghe vậy, Trương Tam Phong cũng không biết nên vui hay buồn.
Trương Tam Phong thở dài trong lòng, cũng đúng, cảnh giới Toái Không đến
nay vẫn chưa có ai đạt đến, ngay cả khi Lâm Mang có thiên phú xuất chúng, e
rằng cũng khó có thể đạt đến.
Lâm Mang nhìn Viên Thiên Cương, hỏi: "Viên Quốc Sư, vừa rồi ngươi nói đây
là Bắc Vực trời sập sao?"
"Đúng vậy!" Viên Thiên Cương gật đầu nói: "Từ dị tượng trên trời có thể thấy,
quy mô có lẽ không nhỏ."
Vừa dứt lời, Đường Kỳ vội vã đi từ ngoài sân vào, sắc mặt u ám, cung kính nói:
"Hầu Gia, có chuyện rồi."
"Nơi trời sập ở Tây Vực đột nhiên xuất hiện rất nhiều Nguyên Linh."
"Nguyên Linh?"
Trong mắt Lâm Mang thoáng qua một tia kinh ngạc, liên tưởng đến cảnh trời
sập vừa rồi, trong lòng đã hiểu được nguyên do.
Chắc hẳn là thiên địa Bắc Vực đã ảnh hưởng đến toàn bộ thế gian, khiến cho
quy tắc của thiên địa hỗn loạn, dẫn đến sự bùng nổ của Nguyên Linh.
Nhưng bây giờ chuyện Nguyên Linh là chuyện nhỏ, vấn đề thực sự vẫn là lần
trời sập này.
Lâm Mang nhìn hai người, nói: "Việc ở Tây Vực xin nhờ hai vị, ta phải đến Bắc
Vực một chuyến."
Lâm Mang lại dặn dò một số chuyện, rồi vội vã đi đến Bắc Vực.
Với thực lực hiện tại của hắn, một đường không ngừng nghỉ, chỉ mất vài canh
giờ đã đến Bắc Vực.
Nhưng bây giờ Bắc Vực đã trở thành một đống đổ nát, một vùng đất rộng lớn
trước đây, bây giờ diện tích còn chưa đủ một tỉnh ở Đại Minh hạ giới.
Bốn phía toàn bộ là lục địa vỡ nát, nguyên khí giữa thiên địa mỏng manh đến
cực điểm, sinh cơ diệt tuyệt.
Bốn phía toàn bộ là quy tắc của thiên địa vỡ nát, hỗn loạn vô cùng, mơ hồ có
thể thấy được cơn bão không gian, nuốt chửng tất cả.
Trên vùng đất này, rải rác vô số Nguyên Linh, thậm chí trong đó không thiếu
Nguyên Linh cảnh giới Võ Tiên.
Lúc này, ở phía xa có một luồng hào quang bay tới, mơ hồ có thể thấy bên trong
là một lão giả mặc áo xám.
Vị khách mới tới có khuôn mặt hết sức già nua nhưng đôi mắt thì vô cùng sáng
ngời, phong thái toàn thân cũng không giống người thường, toát lên vẻ tiên
phong đạo cốt.
Lâm Mang liếc mắt nhìn, rất nhanh trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Cảnh giới Thiên Địa?
Ngoại trừ Chung Thuật Vũ thì đây là người thứ hai mà hắn gặp ở thế giới này
có cảnh giới Thiên Địa.
Người tới khi trông thấy Lâm Mang thì cũng không khỏi ngạc nhiên, rất nhanh
như nghĩ tới điều gì đó, kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ các hạ là Đao Tôn Tây Vực,
Lâm Mang?"
Lâm Mang hơi gật đầu, bình tĩnh đáp: "Không biết tiền bối là?"
“Lão phu Thái Cư, Khương Hoài Tiên .”
Khi giới thiệu bản thân, ánh mắt của Khương Hoài Tiên không ngừng đánh giá
Lâm Mang.
Trước đó, Tống Kiếm Đình trở về, khi kể lại chuyện Tứ Thánh Giáo đã nói tới
một hung tinh trong đó chính là "Huyết Hà Đao Tôn" nổi danh giang hồ, giờ trở
thành cảnh giới Thiên Địa làm hắn giật mình không thôi.
Hắn hiểu rõ tình hình Thiên Địa hiện tại, bình thường Võ Tiên cảnh giới Quy
Chân muốn đạt tới bước này chỉ có thể dựa vào Thiên Địa bản nguyên, nhưng
cũng cực kỳ khó khăn.
Lâm Mang vang danh giang hồ tính đến nay chỉ mới ba năm ngắn ngủi, vậy mà
có thể bước vào cảnh giới Thiên Địa thật khiến người khác kinh ngạc.
Chỉ không ngờ rằng hai người họ lại có thể gặp tại nơi này.
Khương Hoài Tiên thở dài, nhìn vùng Bắc Vực đầy đống đổ nát, khẽ nói:
"Không ngờ tên ma đầu kia lại phá được phong ấn."
"Hả?" Lâm Mang nhíu mày, kinh ngạc nói: "Tiền bối biết rõ chi tiết vụ này
sao?"
Khương Hoài Tiên thở dài, nói: "Lão phu sao mà không biết được, Ma Thần Xi
Vưu từng tranh giành thiên hạ cùng Hiên Viên Hoàng Đế."
Vừa dứt lời, Lâm Mang không khỏi giật mình.
Như hiểu được sự nghi hoặc của Lâm Mang, Khương Hoài Tiên không khỏi
cười nói: "Lão tổ đời trước của lão phu vốn xuất thân từ hạ giới, sao mà không
biết được."
"Lâm thành chủ, ngươi có biết họ Khương hời thượng cổ là họ gì không?"
Thần sắc Lâm Mang hơi động, kinh ngạc nói: "Thần Nông thị?"
Họ Khương bắt nguồn từ Thần Nông thị, vì có lời đồn là Viêm Đế sinh ra ở
Khương Thủy nên sau Thần Nông thị đổi sang họ là Khương.
Khương Hoài Tiên gật đầu, nói: "Nhánh của lão phu vốn là tộc nhân Viêm Đế,
sau được Hiên Viên Hoàng Đế truyền lệnh, phái tới thượng giới."
Lâm Mang không khỏi ngỡ ngàng.