Trương Hoằng Hiên đã chặn được một đao trong ảo cảnh do Tâm ma của hắn
tạo nên, nhưng không chặn được một đao thực sự của Lâm Mang này.
Mặc dù cuối cùng hắn tỉnh táo lại kịp thời, nhưng đã quá muộn, chỉ có thể nhìn
một đao sắp tới trong sự hối hận.
Cho tới chết, Trương Hoằng Hiên cũng không hiểu nổi vì sao mình lại chết ở
chỗ này, hơn nữa còn chết trong tay Lâm Mang nữa.
Không chỉ Trương Hoằng Hiên, đám người còn lại đang quan chiến cũng vô
cùng kinh hãi.
Trong chớp mắt, thân thể của Trương Hoằng Hiên bắt đầu vỡ vụn, phân giải
như bụi cát.
【 Điểm năng lượng + 83 tỷ 】
Vào thời khắc Trương Hoằng Hiên chết, Lâm Mang lập tức lao về phía Độc Cô
Kính Vũ, không hề ngừng nghỉ.
Ngọn lửa nóng rực để lại một vết cắt cháy xém trong hư không, sóng lửa ào ạt
vỗ tung tóe.
Độc Cô Kính Vũ sắc mặt hơi thay đổi, rất nhanh ánh mắt trở nên âm u vô cùng.
Hắn thế nào cũng không ngờ được Trương Hoằng Hiên lại chết nhanh như vậy,
dù là hắn, lúc này cũng cảm thấy một tia sợ hãi.
Tiểu tử này quả thật quá tà môn.
Bây giờ lực lượng của hắn cơ bản không hồi phục được bao nhiêu, cho dù hắn
có thần kiếm trong người nhưng cũng tuyệt đối không có nắm chắc đánh bại
Lâm Mang.
"Chết tiệt!"
Độc Cô Kính Vũ thầm mắng trong lòng.
"Leng keng!"
Một tiếng đao minh vang dội đột nhiên vang vọng dưới bầu trời.
Ngay sau đó, những đường vân đao giống như gợn sóng lại một lần nữa kích
động trào dâng, liệt hỏa cuồn cuộn, ma khí gào thét, truyền khắp bốn trăm dặm.
Sát khí của Lâm Mang không hề che giấu, một đao chém về phía trước.
Độc Cô Kính Vũ lộ vẻ kinh ngạc.
Ngay lúc này, một tiếng thở dài khe khẽ đột nhiên vang lên.
Tiếp theo, bên trong hậu sơn Kiếm Sơn dâng lên từng luồng khí thế mạnh mẽ,
hào quang chiếu rọi cả bầu trời, kèm theo tiếng kêu rít của những thanh kiếm.
Từng lão giả mặc trường bào màu đen đi ra từ đại điện đổ nát, có người thậm
chí còn mặt mày hốc hác, trên người đều mang theo một tia tử khí u ám, nhưng
kiếm khí bủa vây quanh người họ, lúc này lại vô cùng kinh người.
Có tổng cộng năm lão giả đi ra, ngoài người đứng đầu là Võ Tiên thì bốn người
còn lại đều là Chí Tôn, tuy nhiên so với Chí Tôn bình thường thì khí thế của họ
cũng mạnh hơn rất nhiều.
Kiếm Sơn có thể lưu truyền đến ngày nay, ngoài Võ Tiên và thần kiếm ra thì
một nguyên nhân quan trọng khác chính là những lão giả thoạt nhìn như mục
nát sắp chết này.
Bọn họ đều là trưởng lão đời trước của Kiếm Sơn, vì đột phá Võ Tiên không có
hy vọng nên đã từ chức trưởng lão, quyết định bế quan khổ tu.
Những người này đều là gốc rễ mà Kiếm Sơn đời đời kiếp kiếp lưu lại.
Nếu không có kẻ thù xâm lược, bọn họ đại khái sẽ bế quan cho đến chết, chờ
đợi một ngày nào đó có thể bước vào cảnh giới Võ Tiên.
Một khi Kiếm Sơn lâm vào nguy cơ sống còn, bọn họ chính là một lớp bảo đảm
khác của Kiếm Sơn, vì Kiếm Sơn mà đốt cháy cả giọt máu cuối cùng.
Lão giả đứng đầu nhìn về phía Độc Cô Kính Vũ, thâm trầm nói: "Kính Vũ,
ngươi là tương lai của Kiếm Sơn ta, ngươi không thể chết ở đây được."
"Chúng ta già rồi, chết không đáng tiếc, hãy nhớ, nhất định phải sống sót."
"Mang theo hy vọng của Kiếm Sơn mà sống sót!"
Lão giả vô cùng nghiêm túc quay đầu lại nhìn Độc Cô Kính Vũ một cái, ánh
mắt thâm thúy.
Theo lời của lão giả, năm người cùng ra tay kết ấn, kiếm khí trên người cuồn
cuộn, bùng phát ra một khí thế cực mạnh.
Năm người thậm chí không tiếc trực tiếp đốt cháy nguyên thần để đổi lấy sức
mạnh đỉnh cao nhất.
Đốt cháy khí huyết thì vẫn còn khả năng khôi phục, nhưng đốt cháy nguyên
thần thì đồng nghĩa với việc năm người đã ôm quyết tâm tất tử.
"Ong ong!"
Lúc này, hơn vạn thanh thần kiếm cắm ở hậu sơn Kiếm Sơn đều run lên, sau đó
bay vút lên trời.
Vô số thanh kiếm bội kiếm của đệ tử Kiếm Sơn cũng đồng loạt bay lên tận trời,
cuộn vào trong những đám mây.
Thân núi chấn động!
Toàn bộ Kiếm Sơn bị kiếm khí nồng đậm bao phủ.
Vạn kiếm tung hoành!
Năm người kết thành một kiếm trận uy thế cực mạnh, hơn nữa còn rót toàn bộ
sức mạnh vào một mình lão giả đứng đầu.
Lão giả đứng đầu nhìn Lâm Mang, cười nhẹ nói: "Tính mạng của mấy lão giả
chúng ta không đáng giá, nhưng thật đáng tiếc cho Lâm thành chủ, tuổi còn trẻ
đã phải cùng mấy chúng ta chôn cùng rồi."
Lâm Mang cười lạnh một tiếng, liếc nhìn mọi người, lạnh lùng nói: "Yên tâm,
hôm nay không ai trong các ngươi có thể sống sót rời khỏi đây."
"Bản hầu đã nói diệt Kiếm Sơn các ngươi, thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời."
Ngay khi giọng nói hạ xuống, khí thế trên người Lâm Mang đột nhiên tăng vọt,
phía sau cuồn cuộn ma khí đẫm máu nồng đậm.
Cỗ ma khí đáng sợ này ngay cả nhiều đệ tử Thông Thiên Cảnh của Kiếm Sơn
cũng khó có thể chống đỡ được.
Thần Thông, Ma Hải!
Thần Thông này không phải nhắm vào năm vị trưởng lão Kiếm Sơn mà là hàng
vạn đệ tử của cả Kiếm Sơn.