Cả Kiếm Sơn theo sự bộc phát khí thế của hắn ta dường như cũng trào dâng một
luồng kiếm ý cực mạnh.
Lâm Mang nhàn nhạt nói: "Đừng vội!"
"Còn phần quà thứ ba nữa!"
Lâm Mang khẽ cười, tiện tay vung lên, các quy tắc trong hư không hiện lên,
ngưng tụ thành một trường đao nồng đậm sát khí.
Ma khí nhuốm màu, lưỡi đao sắc bén tỏa sáng!
Đao ý bá đạo như mùa đông lạnh giá bất ngờ ập đến, thiên địa của Lâm Mang
được mở ra.
Đạo Ma Đồng Nguyên!
Ma khí đỏ thẫm tức khắc bao phủ khắp bốn phía, một số đệ tử Kiếm Sơn có
cảnh giới thấp rất nhanh bị ma khí ảnh hưởng, ác niệm trong lòng trong nháy
mắt bị khuếch đại vô số lần.
Ma khí hoành hành!
Sau lưng Lâm Mang, một bóng người có phần đáng sợ như ma thần chậm rãi
hiện ra, đứng giữa thiên địa, hai mắt tràn đầy hung quang vô tận.
Huyết hải cuồn cuộn!
Đồng tử của Độc Cô Kính Vũ đột nhiên co lại, kinh ngạc tột độ: "Cảnh giới
Quy Chân!"
"Sao có thể như vậy được?"
Nếu là người khác, hắn ta sẽ không kinh ngạc đến thế.
Nhưng ai nấy đều biết, Lâm Mang bước vào cảnh giới Võ Tiên mới được bao
lâu?
Cho dù là những kẻ phi thăng, có thiên phú tuyệt luân, trải qua hàng trăm năm
khổ tu, cũng ít có ai đạt tới cảnh giới này.
Thiên phú của Lâm Mang khiến hắn ta lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi.
Trong mắt Độc Cô Kính Vũ lóe lên một tia kiêng dè.
Trong nháy mắt, Lâm Mang chém ra một nhát đao.
Thoạt đầu đao quang bình thường, có vẻ vô cùng đơn giản, nguyên thần pháp
tướng sau lưng cũng cùng chém ra một nhát đao.
Gần như ngay lập tức, đao thế tăng vọt, đao quang mạnh mẽ bao trùm thiên địa,
thiên địa xung quanh phát ra tiếng gầm rú kinh thiên động địa, khiến hư không
rung chuyển.
"Ầm!!"
Trận pháp tự động kích hoạt, vô số ánh sáng tỏa sáng, gian nan chống đỡ đợt tấn
công của đao khí, va chạm không ngừng.
Trận pháp hộ sơn của Kiếm Sơn không yếu, nhưng trận pháp thì vẫn là trận
pháp, hơn nữa sau khi trải qua sự việc lần trước, trận pháp này vẫn chưa được
khôi phục hoàn toàn.
Đối mặt với nhát đao này của Lâm Mang, ban đầu còn có thể chống đỡ được
một hai lần, nhưng rất nhanh sau đó đã vỡ vụn.
Từng thanh trường kiếm kết nối với trận pháp vỡ vụn khiến toàn bộ Kiếm Sơn
rung chuyển.
Uy thế kinh người này trong nháy mắt lan truyền khắp phạm vi hàng trăm dặm,
hầu như tất cả mọi người đều chú ý đến.
Sức mạnh dư thừa của trận pháp sụp đổ còn cuồn cuộn như sóng dữ, không
ngừng.
Lúc này, Độc Cô Kính Vũ không màng sợ hãi, sắc mặt u ám ra tay ngăn chặn
đòn tấn công mạnh mẽ khi trận pháp vỡ vụn.
Nhưng rất nhiều công trình xung quanh dưới sự tàn phá của sức mạnh này lại
một lần nữa vỡ vụn.
Bụi bay mù mịt!
Cả người Lâm Mang đều ở giữa tâm bão, trên bầu trời dường như bùng lên
ngọn lửa thuần dương, chiếu sáng bầu trời vô cùng chói mắt.
Đợi đến khi những lớp bụi mù mịt lắng xuống, khuôn mặt Độc Cô Kính Vũ u
ám, trong mắt mang theo sát ý chưa từng có.
Nhưng trong lòng vẫn không hiểu nổi, tại sao Lâm Mang lại đột nhiên giết đến.
Lẽ ra, hắn ta chỉ mời Lâm Mang đến tham dự đại hội thưởng kiếm, hành động
ngày hôm nay của Lâm Mang khiến hắn ta không khỏi khó hiểu.
Ngay lúc này, Lâm Mang bước một bước, lao thẳng về phía Độc Cô Kính Vũ.
Độc Cô Kính Vũ trong lòng ngay lập tức hoảng sợ.
"Leng keng!"
Ma khí u ám bao quanh người Lâm Mang cuồn cuộn, ma khí sâu thẳm hóa
thành vô số đao thương kiếm kích xông về phía Độc Cô Kính Vũ.
Lâm Mang lạnh lùng nói: "Độc Cô Sơn Chủ chẳng phải tò mò tại sao Bản hầu
đến đây sao?"
"Giờ thì đã hiểu chưa?!"
"Hôm nay Kiếm Sơn phải diệt!"
Khí thế ngút trời!
Một tia sáng cực mạnh như lao ra từ dòng huyết hải, thu hút mọi ánh nhìn.
Độc Cô Kính Võ đạp không mà lên, ngưng tụ khí thành kiếm, cầm kiếm đỡ lấy,
hư không vẽ thành vô số kiếm khí.
Hai cường giả cảnh giới Võ Tiên giao đấu đã khiến cả ngọn Kiếm Sơn rung
chuyển dữ dội.
Xa xa có mặt đất nứt ra, trong nháy mắt tạo ra hố sâu.
Ngay cả một số trưởng lão hiện giờ cũng phải tạm thời lui lại.
Mặc dù mới giao đấu lần đầu nhưng trong lòng Độc Cô Kính Vũ vẫn cảm thấy
hơi kinh hãi.
Lại thêm lần giao thủ với vài Võ Tiên trước đó đã bị thương, khiến Độc Cô
Kính Vũ nhanh chóng rơi vào thế yếu.
Nhìn thấy đòn tấn công của Lâm Mang càng trở nên dữ dội hơn, Độc Cô Kính
Vũ hiểu nếu tiếp tục thế này thì hắn chắc chắn sẽ thua.
Độc Cô Kính Vũ đột nhiên hét lớn một tiếng, thúc giục bí quyết về kiếm pháp
thì xa xa, trong đại điện Kiếm Sơn đột nhiên có một tia chớp xuyên thủng bầu
trời, kiếm quang màu tím lao thẳng lên không trung.
Kiếm quang trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Độc Cô Kính Vũ sau đó hắn
cầm lấy chúng trong tay.
Thoạt nhìn lưỡi kiếm này trông vô cùng đơn giản, toàn bộ thân kiếm cũng
không thấy có gì nổi bật cả.
Nhưng chính lưỡi kiếm đơn giản đến cực độ này lại tỏa sáng lạnh lẽo, hào
quang rực rỡ trong khoảnh khắc này.
Kiếm vang trên bầu trời!