Lâm Mang hơi kinh ngạc.
Có thể coi đây là con dị thú thiên địa thứ hai mà hắn nhìn thấy ở Ngũ Phương
Vực.
Nhưng đối với một dị thú thiên địa như Bạch Hổ này, thì cả Ngũ Phương Vực
cũng khó mà tìm thấy được vài con.
Và trên lưng con Bạch Hổ là một người, mặc một bộ giáp vàng, gương mặt
cương nghị, trong đôi mắt toát lên vẻ sát phạt nồng đậm.
Trên tay hắn ta cầm một cây thương đầu hổ dát vàng, tỏa ra uy thế đáng sợ.
So với hắn ta, thì vị trưởng lão đi theo sau lại có vẻ khiêm tốn hơn nhiều, thoạt
nhìn không nổi bật.
Thân hình mập mạp, mắt lim dim, nhưng chỉ là một vị trưởng lão không nổi bật
như vậy, nhưng lại là một vị Chí Tôn.
Thậm chí con Bạch Hổ dưới thân người đàn ông mặc giáp vàng cũng là một con
dị thú có sức mạnh sánh ngang Chí Tôn.
Lâm Mang vẫn giữ vẻ bình tĩnh như cũ, nhưng mấy người còn lại bên cạnh thì
mở to mắt, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Lâm Mang truyền âm cho Vương Cổ, hỏi: "Người này là ai?"
Vương Cổ hít sâu một hơi, đè nén sự kinh ngạc trong lòng, lặng lẽ truyền âm: "
Thiên Hạ Minh, 'Chiến thiên thần tướng' Thượng Quan Phiên Vân!"
"Võ Tiên cường giả!"
Không giống với Ngũ Hành Cung là thế lực được đồn đại rằng có Võ Tiên,
Thiên Hạ Minh lại thực sự có một vị Võ Tiên, điều này đã là chuyện mà mọi
người trong giới giang hồ đều biết.
Biện Châu có thể tách biệt với toàn bộ Đông Vực, cũng là vì người này.
Con đường đi lên của Thiên Hạ Minh, trong giới giang hồ có thể coi là huyền
thoại.
Ngày trước, có một số người trong giới giang hồ tụ họp lại, hô to tên tuổi của
Thiên Hạ Minh, không biết rằng đã phải nhận về bao nhiêu sự chế nhạo khinh
thường.
Nhưng chỉ trong mấy chục năm ngắn ngủi, "Thiên Hạ Minh" vô danh tiểu tốt lại
nhanh chóng phát triển và lớn mạnh, tám vị trưởng lão cũng trở thành những
nhân vật nổi tiếng trong một phương.
Tuy nhiên những người đã thành lập nên Thiên Hạ Minh trước đây những năm
này người chết, kẻ chạy, chỉ còn lại ba người.
Trong số đó, nổi tiếng nhất chính là "Chiến thiên thần tướng" Thượng Quan
Phiên Vân, hiện nay là minh chủ Thiên Hạ Minh, trước kia chỉ một mình đã
từng khiêu chiến với các vị Chí Tôn của các phái, chiến lực vô song.
Từ danh xưng mà mọi người trên giang hồ dành cho hắn có thể thấy được.
Kể từ khi hắn trở thành Võ Tiên, thì toàn bộ Thiên Hạ Minh cũng trở thành một
thế lực lớn có uy quyền trên toàn Đông Vực.
Về phần người phía sau hắn, cũng là nhân vật kỳ cựu của Thiên Hạ Minh,
"Thần châm" Trần Thiên Khiếu, cũng là một nhân vật Chí Tôn.
Tính kỹ ra, Thượng Quan Phiên Vân không phải là minh chủ đầu tiên của Thiên
Hạ Minh, cũng không có tên trong tám người sáng lập ra giáo phái lúc ban đầu.
Minh chủ đầu tiên của Thiên Hạ Minh là nghĩa phụ của Thượng Quan Phiên
Vân, chỉ là người này khi Thiên Hạ Minh chưa hoàn toàn nổi danh thì đã chết
trong cuộc chiến giành địa vị trong giới giang hồ.
Khi Thiên Hạ Minh suy tàn, Thượng Quan Phiên Vân đã xoay chuyển tình thế,
xây dựng lại Thiên Hạ Minh.
Gặp được minh chủ của Thiên Hạ Minh ở nơi này, họ không khỏi ngạc nhiên.
Theo như họ biết thì minh chủ Thiên Hạ Minh này đã gần hai trăm năm không
xuất hiện trên giang hồ rồi.
Thượng Quan Phiên Vân cưỡi Bạch Hổ từ từ tiến đến, đột nhiên dừng lại nhìn
Lâm Mang, sau đó không nói thêm gì nữa, đi về phía đỉnh núi phía dưới.
Mặc dù Thượng Quan Phiên Vân đang nhìn về phía Lâm Mang, nhưng vẫn
khiến mọi người cảm thấy một áp lực vô cùng lớn, tâm tình vô cùng nặng nề.
Mọi người hồi lâu không thể hoàn hồn.
Lâm Mang vỗ vai Vương Cổ đang đứng ngây tại chỗ, nói: "Đi nào!"
Ngay cả Thiên Hạ Minh ở Biện Châu cũng đến, hiển nhiên lần này sự việc rất
bất thường.
Mọi người bước vào đại điện nghị sự của Ngũ Hành Cung.
Vừa bước chân vào điện, Lâm Mang đột nhiên ngừng bước, trong mắt lóe lên
một tia vô cùng kinh ngạc.
Là hắn sao?
Trên điện, Thượng Quan Phiên Vân mặc một bộ giáp vàng, thần sắc lạnh lùng
ngồi ở bên trái, còn cung chủ Thổ Hành Cung - Ngụy Vinh Sinh lại ngồi ở bên
phải.
Trên giang hồ, thứ tự ngồi có rất nhiều quy tắc vô cùng nghiêm khắc.
Vậy thì với thân phận là Võ Tiên của Thượng Quan Phiên Vân, tại đây có ai
xứng ngồi cùng với hắn ta chứ?
Rõ ràng là chỉ có vị Võ Tiên thần long thấy đầu không thấy đuôi của Ngũ Hành
Cung trong truyền thuyết.
Không ngờ tên này lại là Võ Tiên của Ngũ Hành Cung, quả thực ẩn giấu vô
cùng tốt.
Rõ ràng mọi người cũng chú ý đến cảnh tượng này, trên nét mặt không khỏi
hiện lên vẻ kinh ngạc.
Bọn họ đều không phải là người ngu ngốc, nhanh chóng đoán được thân phận
thật sự của Ngụy Vinh Sinh.
Vu Vân Lan càng tái mặt.
Bấy lâu nay, bọn họ lại luôn giao tiếp với Võ Tiên sao?
Đặc biệt là khi nghĩ đến hành vi của mình gần đây, trong lòng ả đột nhiên dâng
lên một nỗi kinh hoàng.
Đáng chết!
Sao trước kia lại bị tên đó lừa chứ!
Vu Vân Lan thầm mắng trong lòng.
Quả thực là lợi ích trước mắt quá lớn, lại thêm Võ Tiên của Ngũ Hành Cung
chưa bao giờ xuất hiện nên trong lòng cô không còn e dè nữa