Đại Minh: Bắt Đầu Thành Vì Cẩm Y Vệ

Chương 1132: Chém giết Võ Tiên




Thập cường võ đạo vận chuyển, đao trong tay mang theo tiếng gào thét như sấm
sét chấn động cả thiên địa mà phóng tới.
Sinh tử nhị khí luân chuyển!
Một đao chém ra, tất cả mọi người đều biến sắc.
Hoàng Giám Đình càng kinh hãi đến trợn hết cả mắt.
Giờ phút này, hắn sớm đã bị tử khí cuốn lấy, Thần Thông của Lâm Mang trong
nháy mắt kéo theo tử khí mà hắn đè ép xuống.
Gần như trong nháy mắt, tử khí phản phệ, khiến cho hơi thở của hắn giảm
xuống cực độ, cả người như sắp chết.
Hoàng Giám Đình trợn tròn mắt, muốn chống đỡ, nhưng vừa thi triển sức mạnh
đã dẫn đến phản phệ.
Trong thân thể vỡ nát, không cách nào điều động được một chút sức mạnh nào.
m Dương Nghịch Loạn!
Trong nháy mắt, đao quang tới nơi, sau đó thế như chẻ tre nuốt chửng hết thảy.
Bóng hình pháp tướng huyết ảnh của Hoàng Giám Đình vỡ vụn, thân thể tàn
phá không còn một.
Nhưng trên mặt Lâm Mang lại chẳng có bao nhiêu vẻ vui mừng.
Hoàng Giám Đình chưa chết!
Nếu như hắn đã chết, nhất định sẽ nhận được nhắc nhở của hệ thống, mà giờ
phút này lại không có.
Lâm Mang đột nhiên quay đầu, nhìn về xa xa.
Hoàng Tông Trạch!
Nhưng giờ phút này, Hoàng Tông Trạch không còn là Hoàng Tông Trạch nữa,
mà là Hoàng Giám Đình.
Trong tích tắc vừa nãy, nguyên thần của Hoàng Giám Đình đã trốn thoát.
Tâm pháp tu luyện nguyên thần của lão già này đã đạt tới cảnh giới sâu không
lường được.
Lúc Lâm Mang nhìn sang, Hoàng Tông Trạch đã xoay người bỏ trốn.
Hoàng Giám Đình thầm mắng trong lòng.
Tên này chẳng lẽ đã phát hiện ra ta?
Hắn hiểu rõ lấy thực lực hiện tại của mình, nếu tiếp tục chiến đấu thì chắc chắn
không phải là đối thủ của những người này, vì thế không chút do dự mà đoạn
đuôi cầu sinh.
Nhưng trong lúc này, đúng lúc hắn yếu đuối nhất, kể cả sức mạnh nguyên thần
cũng chẳng còn được như xưa nữa.
Lâm Mang cười lạnh một tiếng, bước chân đạp nhẹ vào không trung, đuổi theo
Hoàng Giám Đình.
Tiếng xé gió rít lên.
Sắc mặt Hoàng Tông Trạch hơi đổi, hốt hoảng hét lên: "Chậm đã..."
Lâm Mang không thèm để hắn nói hết lời, trực tiếp một đao chặt đầu.
Cực Thần Kiếp được thi triển, ngay cả nguyên thần của hắn cũng bị nghiền
thành cát bụi.
【 Điểm năng lượng +30 tỷ 】
Sương khói mù mịt tan đi, mọi người có mặt tại đây đều đồng loạt thở phào nhẹ
nhõm, đồng thời cũng có chút không dám tin.
Không ngờ đường đường là một Võ Tiên của Nam Nguyên Thành lại chết một
cách dễ dàng như vậy.
Có thể nói, hắn hoàn toàn chết trong tay Lâm Mang, cho dù là những người
khác hay cả Dương Minh cũng không thể giúp được là bao.
Mặc dù chỉ là một Võ Tiên già yếu, nhưng dù sao cũng là Võ Tiên, nếu chiến
công này mà truyền ra ngoài thì sẽ đủ để chấn động cả thiên hạ.
Mọi người nhìn Lâm Mang bằng ánh mắt phức tạp, hồi lâu không nói nên lời.
Trận chiến này cũng khiến họ nhận ra thực lực đáng sợ của vị "Huyết Hà Đao
Tôn" này.
Tuổi đời như vậy mà đã bước vào cảnh giới Niết Bàn, chỉ cần cho hắn thêm thời
gian, chắc chắn có thể bước vào hàng ngũ Võ Tiên.
Nghĩ đến chuyện ở Hoàng Gia trước đây, trong lòng mọi người không khỏi lo
lắng.
Có thể xem như bọn họ là "đồng phạm" của Tề Hoàn.
Họ không phải là không nghĩ tới chuyện nhân cơ hội mà ra tay, nhưng ai nấy
đều do dự trong lòng.
Sức mạnh mà Lâm Mang thể hiện quá mạnh mẽ, ai dám chắc rằng lúc này hắn
đã thực sự hết đường xoay xở.
Huống chi tình trạng hiện tại của họ cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.
Mọi người nhìn nhau, bước tới chắp tay nói: "Cảm ơn Lâm Thành chủ và Kiếm
tôn đã cứu mạng, chúng ta vô cùng biết ơn, sau này nếu có chuyện gì, chỉ cần
nói một tiếng, chúng ta sẽ không từ nan."
Mọi người vẫn định nhún nhường làm hòa.
Thêm một điểm nữa, hai người họ cứu mạng họ cũng là sự thật, không thể thay
đổi được.
Lâm Mang gật đầu nhẹ, không nói nhiều.
Tất nhiên là hắn hiểu rõ tâm tư của những người này, nhưng hắn không mấy
quan tâm.
Với tình trạng hiện tại của hắn, cũng không thể giết hết những người này, huống
chi cũng chẳng cần thiết.
Chuyện đã rồi, mọi người cũng không nán lại đây lâu, mà quay người rời đi.
Mãi đến khi mọi người đã đi hết, Dương Minh mới bước tới, đưa tay lấy ra từ
trong lòng một chiếc hộp gấm, nói: "Đây là thứ ta tìm thấy trong mật thất của
Hoàng Gia, hẳn là do tên đó để lại."
Đừng tưởng Hoàng Giám Đình bị họ giết chết, nhưng đó là do họ chiếm hết lợi
thế về thời cơ, địa lợi, nhân hòa, dù sao Hoàng Giám Đình cũng là một Võ Tiên
cường giả, đồ vật hắn để lại cũng không phải là thứ đơn giản.
Dương Minh giọng nặng nề nói: "Trong hộp có tổng cộng ba thứ, một trong số
đó là một bộ kiếm pháp, nhất thời ham thích nên ta đã xem qua rồi."
Hắn là một kiếm khách thuần túy, khi thấy được kiếm đạo bí tịch phi thường
như vậy, đương nhiên không thể kìm lòng được.
Lâm Mang lắc đầu cười nói: "Chuyện nhỏ, dù sao cũng là ngươi kiếm được."
Dương Minh lại lắc đầu, ánh mắt vô cùng kiên định.