Trương Tam Phong kinh hô một tiếng, đầy vẻ kinh ngạc, trong lòng chấn động.
Thật sự những gì Triệu Thăng nói có vẻ hơi vượt quá hiểu biết của hắn.
Tách hai thế giới ra, như vậy phải mạnh đến mức nào...
Người đệ tử thân truyền này của thiên sư đời đầu Long Hổ Sơn chính là đường
đường Võ Tiên, nhưng hắn dám chắc, ngay cả với thực lực của Triệu Thăng,
cũng tuyệt đối không thể làm được chuyện này.
Triệu Thăng bình tĩnh nói: "Ban đầu khi nghe chuyện này, tâm trạng ta cũng
giống như ngươi."
"Tuy Chí Tôn đủ để tự bảo vệ mình, nhưng ngươi cũng là đệ tử Đạo Môn của
ta, loạn thế sắp đến, không nên chỉ nghĩ đến việc tự bảo vệ mình."
"Nếu Ngũ Phương Vực tiếp tục sụp đổ, tình hình ngày càng tồi tệ hơn, thì biết
đâu còn ảnh hưởng đến cả hạ giới."
Ánh mắt Triệu Thăng nhìn về phía bên ngoài sân, ánh mắt sâu thẳm, tựa như
một vũng nước lạnh, trên mặt mang theo vẻ bi ai: "Ngươi đã từng thấy cảnh
hàng trăm vạn người chết đi chỉ trong một hơi thở không?"
"Khoảnh khắc đó, ngay cả chúng ta cũng chỉ tránh bảo vệ mình được thôi."
Triệu Thăng thở dài một tiếng, u ám nói: "Có lẽ các ngươi đến giới này, cũng là
do vận mệnh sắp đặt."
Trương Tam Phong im lặng không nói, từ khi gặp người đệ tử thân truyền của vị
Thiên Sư này, hắn đã cảm thấy người này mang theo chút bi ai.
Không phải lòng thương xót đối với sinh mạng, mà là một nỗi bi ai bất đắc dĩ.
Trương Tam Phong vỗ vào đầu gối, đứng dậy cười nói: "Nằm ở đây lâu như
vậy, cũng nên đi tìm Lâm Mang rồi."
...
Sau khi trở về Ung Châu, Lâm Mang liền tuyên bố bế quan với mọi người trong
thành.
Lâm Mang tiện tay lấy bộ 《 Ngưng Huyết Thần Công 》 đoạt được từ trên
người Diêu Nguyên Đức ra xem đại khái.
Dù đây là ma công nhưng một số bí pháp trong đó thực sự có nét độc đáo riêng.
Huyết Ảnh Phân Thân Chi Thuật trong công pháp này có vài phần giống với
Phân Thân Ma Ảnh của hắn, tuy nhiên Huyết Ảnh Phân Thân này là cắt đứt
nguyên thần và khí huyết của bản thân, cấu tạo thành phân thân, đạt tới mức độ
giả giả thật thật.
Lý thuyết mà nói thì pháp này có thể phân chia thành hàng trăm hàng nghìn
phân thân, các phân thân khác nhau tu luyện các phép công phu khác nhau, cuối
cùng hợp nhất thành một thể.
Người sáng tạo ra công pháp này chắc chắn rất táo bạo, người cuối cùng hợp
nhất rất có thể là một tên điên với tư duy hỗn loạn.
Ngoài ra, trong công pháp này còn ghi lại một đạo pháp đốt máu, có thể lấy tuổi
thọ đổi lấy sức mạnh.
Không phải là sức mạnh gia tăng bình thường, mà là đạt được sức mạnh thực
sự, thậm chí đột phá cảnh giới.
Về lý thuyết, nếu tuổi thọ đủ, dựa vào công pháp này thì đủ sức đạt tới cảnh giới
Võ Tiên.
"Công pháp này khá tà đạo."
Lâm Mang xem đại khái rồi đặt xuống.
Hắn ta chỉ lợi dụng được một hoặc hai chiêu, không tới lúc bất đắc dĩ, hắn sẽ
không dùng đến.
Lâm Mang đưa tay lấy chiếc hộp gấm trong người ra, tùy tay mở.
Bỗng chốc, mùi hương thuốc thoang thoảng tỏa ra, tràn ngập khắp căn phòng.
Mùi thuốc nồng nàn này trong nháy mắt như kích động khí huyết trong cơ thể
hắn, khiến khí huyết trong cơ thể hắn như sôi sục.
Lông mày Lâm Mang hơi cau lại.
Lúc đó không để ý lắm, giờ xem ra đan dược này đúng là có vài phần khác
thường.
Lâm Mang nghiên cứu một hồi, không rõ tác dụng của đan dược này cũng
không dám tùy tiện sử dụng.
Nói gì thì nói, đối với hắn, đan dược có cũng được mà không có cũng chẳng
sao.
Lâm Mang bình phục khí huyết trong cơ thể, điều chỉnh trạng thái bản thân về
trạng thái đỉnh cao nhất.
"Nâng cấp!"
Lần này giết chết Diêu Nguyên Đức của Thái Bình Tông, cuối cùng hắn cũng
tích lũy đủ điểm năng lượng cần thiết cho cảnh giới tiếp theo.
【 Điểm năng lượng -20 tỷ 】
【 Chí Tôn nhị cảnh —— Niết Bàn! 】
Trong nháy mắt, khí huyết trong cơ thể Lâm Mang cuồn cuộn, khí huyết trực
tiếp tràn ra ngoài cơ thể.
Khí huyết nồng đậm tràn ngập khắp căn phòng, hư không rung chuyển.
Ngay sau đó, khí huyết bao quanh cơ thể nhanh chóng bốc cháy, ngọn lửa màu
máu bao trùm lấy toàn bộ Lâm Mang.
Kể cả với sức chịu đựng của hắn, lúc này cũng không khỏi rên lên một tiếng.
Ngọn lửa này từ trong ra ngoài, đốt cháy không chỉ là thân xác mà còn cả
nguyên thần.
Nguyên thần ở trong đầu óc lúc này toàn thân cũng bao phủ trong ngọn lửa,
thậm chí nguyên thần cũng tràn ra chút hắc khí.
Nhưng dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa này, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được
rằng nguyên thần của mình có một loại cảm giác biến đổi lần nữa.
Ngọn lửa thiêu đốt thân xác, từng chút một tan biến, sau đó lại sinh ra một sinh
cơ cực kỳ mãnh liệt, tái tạo lại thân thể đã vỡ vụn.
Niết Bàn, dục hỏa trọng sinh (sống lại từ đống tro tàn)!
Bây giờ hắn mới hiểu được ý nghĩa thực sự của hai chữ "niết bàn" này.
Ngọn lửa này không phải là ngọn lửa bên ngoài mà là ngọn lửa khí huyết phát
ra từ sức mạnh của bản thân, cũng chính là ngọn lửa nguyên thần.
Vốn là sức mạnh từ chính bản thân mình, thì làm sao ngăn cản được?
Đây là một cửa ải mà tất cả những người mạnh nhất đều rất khó vượt qua.