Vương Cửu Phong vẫn không ra tay, không phải là không e ngại Vương Cổ.
Lão giả tự nói một mình, hoàn toàn là dáng vẻ xem kịch hay.
Vương Cửu Phong còn chưa nói hết lời thì đã bị Lâm Mang cắt ngang không
chút khách sáo.
Lâm Mang từ từ giơ cao thanh đao trong tay, giọng điệu bình thản: "Chỉ sợ
ngươi không có bản lĩnh đó".
Mới vừa dứt lời, khí thế trên người hắn như một dãy núi cao vạn trượng dựng
đứng.
"Ầm ầm!"
Thiên địa ầm ầm.
Nguyên thần pháp tướng hiện lên sau lưng, tiếp đó xuất hiện một cây cầu dài
thông thiên triệt địa.
Một đầu của cây cầu thông với thần hồn Lâm Mang còn đầu kia thông thẳng lên
vùng hư vô của bầu trời.
Trên cây cầu, có thể lờ mờ nhìn thấy một thần hồn mơ hồ, đứng cạnh cây cầu,
rất gần với những đám mây.
"Thăng cấp!"
【 Điểm năng lượng -10 tỷ! 】
【 Thiên Cương Thần Công thập trọng! 】
【 Chí Tôn nhất cảnh —— Thông Huyền! 】
Khoảnh khắc này, thần hồn ban nãy còn đứng trên cầu đã bước đi đến đỉnh,
vượt qua cầu và bước ra ngoài.
Đồng tử Vương Cửu Phong co lại đột ngột, kinh hãi nói: "Đây là... cảnh giới
Chí Tôn?"
"Sao có thể như vậy?"
Hắn mới bao nhiêu tuổi?
Cho dù là thiên tài đến đâu đi nữa thì hắn cũng chưa từng nghe đến người nào
đạt đến cảnh giới Chí Tôn trong vòng một trăm năm.
Nhưng mọi thứ trước mắt đang không ngừng cho hắn biết, điều này là sự thật.
Vương Cổ ở xa, đang mỉm cười, đột nhiên đờ đẫn, vẻ mặt kinh ngạc.
Tâm trạng của hắn lúc này không có gì khác biệt so với Vương Cửu Phong, nét
mặt đầy vẻ khó tin.
"Mẹ kiếp!"
Vương Cổ kinh ngạc thốt lên.
Hắn nhìn rõ, tên này rõ ràng trước đó vẫn chưa đi đến đỉnh cầu thiên địa, điều
này có nghĩa là phép tu hành của hắn không hoàn hảo.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã đến được bờ bên kia của cây
cầu, thì quá tà môn một chút.
Thiên phú này đúng là hơi kinh sợ.
Những người trong giang hồ đang quan chiến xung quanh thì hoàn toàn choáng
váng, vô cùng kinh ngạc khi nhìn lên bầu trời.
Trong đám đông, không thiếu người tinh tường đã nhận ra rằng rõ ràng là đang
vượt cầu thiên địa.
"Hắn muốn đột phá!!"
Giọng nói vô cùng kinh ngạc đột nhiên vang lên, xung quanh hoàn toàn im ắng.
Có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Mọi người đều há hốc mồm.
Thì ra đây chính là át chủ bài của hắn?
Chẳng lẽ giết lên Tề Thiên Giáo là muốn mài giũa trái tim võ đạo, mượn đó để
đột phá?
Mọi người đều tưởng tượng miêng mang, bắt đầu liên tục não bổ.
Ngay sau đó, ánh mắt của tất cả mọi người đột nhiên trở nên rực lửa.
Được chứng kiến sự ra đời của một Chí Tôn, đây không chỉ là một vinh dự mà
còn là một cơ duyên to lớn.
Nếu có thể ngộ ra được điều gì đó, thì đủ để thay đổi con người họ.
Lâm Mang nheo mắt, linh khí thiên địa điên cuồng tràn vào cơ thể, ngưng tụ
thành những dị tượng kỳ lạ xung quanh Lâm Mang.
Đao khí xông thẳng lên trời!
Biển máu dậy sóng!
Chân hỏa thuần dương vô tận bao trùm, một mặt trời sáng chói treo lơ lửng trên
bầu trời.
Thêm vào đó là vô số dị tượng võ đạo diễn hóa, đao, kiếm, quyền, cước...
Đây là ý nghĩa của mười loại võ đạo mạnh nhất.
Tất cả các dị tượng này đều ngưng tụ xung quanh Lâm Mang, giống như một
thế giới phi thường.
Những người trong giang hồ đang quan chiến say sưa ngước nhìn lên bầu trời,
tâm thần chấn động.
Được tận mắt chứng kiến một người ở cảnh giới Thông Thiên Tứ Cảnh bước
vào cảnh giới Chí Tôn, cơ duyên như vậy vài trăm năm chưa chắc đã có một
lần, ngay cả đệ tử của các phái lớn trong giang hồ cũng không có cơ hội được
chứng kiến.
Tất nhiên mọi người rất trân trọng.
Khí tức của Lâm Mang ngày càng mạnh mẽ, mạnh đến mức đủ sức thay đổi
thiên địa xung quanh.
Toàn bộ khu vực trong phạm vi trăm dặm của Lăng Vân Sơn, một luồng hơi thở
khủng khiếp như của tiên ma giáng xuống, gió và sấm chớp trên chín tầng mây.
Ra lệnh cho thiên địa!
Quy tắc sức mạnh lĩnh hội được ở biên giới Thông Thiên Cảnh biến đổi, hòa
nhập với thiên địa xung quanh, biến toàn bộ thiên địa thành thế giới riêng biệt
của mình.
Lúc này, Lâm Mang bỗng nghĩ đến bí cảnh ở Hạ giới, có sự cảm nhận sâu sắc
hơn đối với bí cảnh và thế giới bên ngoài.
Nơi hắn đang ở, chính là thiên địa, là một lĩnh vực.
Sức mạnh thiên địa rèn luyện thể xác và nguyên thần.
Vào thời khắc này, hắn có thể cảm nhận được nguyên thần của mình biến đổi
cực hạn, giữa hư vô, dường như có một cánh cổng xuất hiện.
Cánh cổng hư vô, không rõ hình dạng thực sự, nhưng lại tỏa ra hơi thở huyền
bí.
Một đầu của cánh cổng này nối liền với cầu thang lên trời, nằm giữa hư và thực.
Sức mạnh mạnh mẽ tuôn trào theo cầu thang lên trời, toàn bộ đều tràn vào cánh
cổng.
"Ầm!"
Sức mạnh va chạm với cánh cổng, mở tung cánh cổng.
Trong khoảnh khắc cánh cổng mở ra, mối liên hệ giữa hắn và thiên địa càng
chặt chẽ hơn, toàn bộ cơ thể như trở thành một phần tử của thiên địa.