Edit: Cá Mặn (Nặm)
——
“Khoan đã, khoan đã…”
Khương Miện đang giải thích cái gọi là nhân vật giấy chạy ra từ trong sách là ý gì.
Tống Kỳ Sâm với vết răng to đùng vừa được Khương Miện “tặng” trên má phải, kịp thời ngắt lời và cúi đầu nhìn cô.
“Ý em là thân thể hiện tại không phải của em, mà là của cô gái tên Khương Miên kia. Em là vì ở thế giới trước đó cùng vua zombie đồng quy vu tận, nên mới vô tình vào thân thể này??”
Tống Kỳ Sâm lặp lại những lời Khương Miện vừa nói với mình.
Sau đó không kìm được bèn đưa tay sờ trán Khương Miện.
“Nhiệt độ không cao, cũng không sốt? Hay là em nhập vai quá sâu, đem nhân vật trong tiểu thuyết coi là bản thân rồi haha.”
Tống Kỳ Sâm khẽ cười.
Khương Miện: “…”
Xem ra không lấy chút bản lĩnh thật sự ra thì Tống Kỳ Sâm sẽ không tin cô.
Vì vậy, Tống Kỳ Sâm đang cười liên tục bỗng cảm thấy tay phải mất kiểm soát, đột ngột đưa lên che miệng mình.
Tống Kỳ Sâm: “Ưm ưm.”
Đồng tử người đàn ông co rút.
Khương Miện ngồi đối diện dang hai tay, thở mạnh một hơi: “Dị năng hệ tinh thần, vì rất yếu ớt, chỉ có thể làm được đến mức này.”
Nói xong, cô kết thúc việc khống chế, tay Tống Kỳ Sâm che miệng cũng theo đó thả lỏng xuống. Anh khó tin nhìn về phía cô, môi hơi mấp máy, nhưng lúc lâu vẫn không thể phát ra âm thanh nào.
“Em…”
Tống Kỳ Sâm cuối cùng cũng tìm lại được giọng nói của mình.
Sau đó cả người nhào tới, ôm chặt Khương Miện vào lòng.
“Em sẽ không bất chợt biến mất đúng không?”
Nghe thấy hơi thở gấp gáp của Tống Kỳ Sâm bên tai, Khương Miện vốn còn hơi bất an vì thái độ của đối phương lúc nãy, ánh mắt lập tức dịu dàng xuống, đưa tay ôm lấy lưng người đàn ông: “Chắc là không. Em từng nằm mơ, nguyên chủ đã bắt đầu một cuộc sống mới ở một thế giới khác, cô ấy không muốn quay về, em tự nhiên cũng sẽ không biến mất.”
Nghe những lời như vậy, Tống Kỳ Sâm thở phào một hơi, đồng thời ôm người trong lòng càng chặt hơn.
Anh hoàn toàn không thể tưởng tượng được, Khương Miện đột nhiên biến mất khỏi thế giới của anh sẽ là một chuyện đáng sợ đến mức nào.
Đó là nỗi sợ hãi mà anh hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Tống Kỳ Sâm nghiêng đầu, hôn mạnh vào mái tóc của Khương Miện.
“Đừng rời xa anh… Khương Miên… nhất định đừng rời xa anh được không?”
Vì cảm xúc dao động dữ dội, giọng Tống Kỳ Sâm khàn đặc.
“Em sẽ không đâu, em nhất định sẽ không rời xa anh đâu!”
Khương Miện không ngừng lặp đi lặp lại bên tai người đàn ông như thế.
Có lẽ nhiệt độ ở trong lòng là thật, giọng nói của Khương Miện, hơi thở, tất cả về cô đều có thể nghe thấy, có thể nhìn thấy, có thể chạm vào được.
Sự sợ hãi của Tống Kỳ Sâm cuối cùng cũng giảm đi một chút.
Chính lúc này, anh nhíu mày sờ lên mặt Khương Miện.
“Vậy em… xuyên vào đây khi nào?”
Tống Kỳ Sâm vẫn hơi không quen với từ xuyên này.
“Em…”
“Lần đầu tiên đi dự tiệc với anh sao?”
Khương Miện vừa định giải thích, Tống Kỳ Sâm đã mở miệng ngắt lời cô.
Khương Miện: “!”
Khương Miện: “Sao anh biết?”
Cô hơi kinh ngạc.
“Bởi vì trước đây anh từng gặp qua nguyên chủ một lần. Trí nhớ của anh rất tốt, cô ấy lúc đó và em sau này chẳng có chút giống nhau nào, cho nên…”
Uổng cho lúc đó Tống Kỳ Sâm còn tưởng mình bị lừa.
Thấy người đàn ông lộ ra vẻ mặt không muốn nhớ lại như vậy, Khương Miện cười gian gian.
Tống Kỳ Sâm bị cô nhìn đến đỏ mặt.
“Khụ khụ, chúng ta nói lại chuyện chính, em nghi ngờ mình chính là Giang Phỉ trong cuốn sách “Ngày tận thế xâm lược” này?”
“Không chỉ như vậy…”
Tống Kỳ Sâm: “?”
“Ở thế giới em từng ở trước đây, thế giới này cũng là một cuốn sách tên là “Ngàn dặm ngân hà” và Khương Miên là nữ chính, Hứa Tinh Minh là nam chính…”
Tống Kỳ Sâm không thể tin được mở to mắt.
“Vậy còn anh?”
Anh run rẩy chỉ vào mình.
“Nhân vật nền bị tai nạn xe chết sớm.”
Tống Kỳ Sâm: “…”
Tống Kỳ Sâm: “???”
Đây là cuốn sách ngốc nghếch do tên khốn nào viết vậy, anh #¥%@#!&
Thấy Tống Kỳ Sâm có vẻ giận, Khương Miện kịp thời an ủi, không ngừng vỗ nhẹ lên ngực đang phập phồng của người đàn ông.
“Đều qua rồi, chẳng phải bây giờ em đã đến rồi sao? Chắc chắn sẽ không để anh gặp tai nạn xe đâu, ngoan nào ngoan nào!”
Có lẽ là có cảm giác tốt, vỗ vỗ thế nào Khương Miện lại sờ luôn.
Tống Kỳ Sâm: “…”
Tống Kỳ Sâm: “//////”
“Khụ, anh không giận chuyện tai nạn xe chết sớm đâu. Anh giận… cái tên Hứa Tinh Minh đó lại là nam chính?”
“Nam chính mấy bộ tiểu thuyết tình cảm lâm ly bi đát đồ anh biết đó, toàn là đồ khốn nạn.”
Tống Kỳ Sâm: “…”
Chính lúc này, anh dường như đột nhiên nhớ ra điều gì đó, đột ngột quay đầu nhìn Khương Miện bên cạnh.
Khương Miện: “?”
“Cuốn sách “Ngày tận thế xâm lược” này anh đã từng đọc…”
Khương Miện: “??” Vậy thì sao?
Tống Kỳ Sâm sực đưa tay ôm Khương Miện vào lòng: “Thuở nhỏ bị bỏ rơi… Tận thế đến, sư phụ duy nhất bị nhiễm… sau đó những người đồng đội gặp được phần lớn đều chết trong những trận chiến thảm khốc, cuộc đời của Giang Phỉ sống không vui vẻ gì…”
Trong lúc nói chuyện, anh ôm Khương Miện càng chặt hơn, dường như muốn cho cô vô hạn ấm áp và sức mạnh vậy.
Nghe những lời như vậy, Khương Miện khẽ sững lại, khóe môi cong lên một đường cong nhẹ, đưa tay ôm lại Tống Kỳ Sâm, đầu không ngừng cọ vào cổ người đàn ông.
“Những chuyện đó đều là quá khứ rồi, chẳng phải hiện tại em… có anh rồi sao…”
Giọng Khương Miện ngọt ngào như được tẩm mật.
Tống Kỳ Sâm nhắm mắt, càng ôm cô chặt hơn.
“Anh có thể hỏi tên thật của em là gì không?”
“Khương Miện, chữ Miện trong Vô Miện Chi Vương (vua không vương miện).”
“Miện Miện.”
“Ừm.”
Khương Miện cười đến mắt cong cong.
Ngày hôm sau, bốn vị giám khảo lớn Triệu Phi Vũ, Đổng Dao, Lương Tụng, Lý Lai lần lượt đến nhà thần tượng, “Nhịp đập thần tượng” chính thức ghi hình.
Theo quy tắc của tổ chương trình, “Ngày tận thế xâm lược” là tác phẩm lớn ra mắt của các thí sinh. Giống như đi thử vai ở đoàn phim vậy, mọi vai diễn đều cần mọi người chủ động cạnh tranh vào vị trí, sau đó do giám khảo và giám khảo mạng cùng bình chọn.
Mặc dù việc bình chọn này sẽ chịu ảnh hưởng của độ nổi tiếng, nhưng dưới ống kính trực tiếp, nếu bạn diễn thử không tốt, người mất mặt chỉ có thể là chính bạn.
Hơn nữa, bốn vị giám khảo với tầm vóc lớn như vậy, rõ ràng là những người mà tổ chương trình không thể mua chuộc được, cho nên sẽ không giúp bạn gian lận.
Một khi diễn không tốt, mười phần thì tám chín phần sẽ bị họ chỉ ra ngay tại chỗ, hoàn toàn không đoái hoài đến thể diện của bạn.
Và phiếu bầu của cư dân mạng tự nhiên cũng sẽ chịu ảnh hưởng bởi nhận xét của các giám khảo.
Các thí sinh nghe thấy quy tắc như vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Bởi vì quy tắc như vậy đã là sự công bằng tối đa mà tổ chương trình có thể làm được trong phạm vi có hạn.
Thế là đủ rồi.
Các thí sinh cũng biết những chương trình tuyển chọn kiểu này cơ bản vẫn là xem độ nổi tiếng, công bằng tuyệt đối là không thể. Bây giờ như thế này đã khá tốt rồi.
Nghe xong phần giới thiệu quy tắc của Chương Thấm, các thí sinh bắt đầu bàn tán xôn xao về việc thử vai cho các nhân vật.
Chu Lệ cũng vội vàng hỏi Khương Miện bên cạnh một câu.
“Miên Miên, cậu muốn thử vai gì?”
Câu hỏi của Chu Lệ khiến các thí sinh khác ngồi gần hai người lập tức ngừng trò chuyện, đồng thời nín thở.
Họ cũng không có cách nào khác, thật sự Khương Miên này có độ nổi tiếng cao như bug vậy, bây giờ còn chưa ra mắt đã sắp đuổi kịp độ nổi tiếng của một số ngôi sao hạng A rồi.
Nói thật, bọn họ những người này ai cũng không muốn đụng độ cùng vai với Khương Miên.
Lúc này tất nhiên phải nghe cho rõ.
“Tớ á?”
Khương Miện quay đầu nhìn Chu Lệ rồi cười: “Vậy còn cậu? Cậu muốn thử vai gì?”
“Tớ à, có lẽ sẽ thử vai nữ chính Tân Nhu.”
Chu Lệ cân nhắc một chút liền nói ra.
Đúng vậy, là nữ chính.
Cuốn sách “Ngày tận thế xâm lược” này tuy thiên về tập thể, nhưng cũng có nam nữ chính.
Có lẽ nên nói như thế này, vì cuốn sách “Ngày tận thế xâm lược” có cốt truyện quá thảm khốc, cứ cách hai chương là lại có một người chết, chỉ cần bạn có thể sống đến cuối cùng thì tự nhiên sẽ trở thành nữ chính.
Nửa đầu tiểu thuyết, mặc dù phân cảnh của Giang Phỉ rất nhiều, nhưng ai bảo gần kết thúc thì cô ấy tịch luôn chi.
Nữ chính Tân Nhu tuy không có dị năng bên mình, nhưng tính cách cực kỳ kiên cường bất khuất. Sau khi quen biết Giang Phỉ, cô ấy luôn là quân sư bên cạnh, và tích cực rèn luyện thể lực. Cuối cùng hoàn toàn dựa vào nỗ lực của bản thân, cũng luyện ra được thân thủ không tồi.
Hơn nữa, nữ chính Tân Nhu có tuyến tình cảm, không giống như cao thủ đứng đầu Giang Phỉ dường như mạnh mẽ đến mức hoàn toàn không cần đàn ông xuất hiện bên cạnh.
Khi nghe từ miệng Chu Lệ nhắc đến hai chữ Tân Nhu, Khương Miện thoáng ngẩn người.
Thật ra ngoại trừ tên của cô, tên của những nhân vật khác trong sách đều là tên thật của họ.
Về phần Tân Nhu, cô ấy là nữ sinh đại học được cô cứu ở một cửa hàng tạp hóa bên đường khi tận thế mới bắt đầu, lúc đó cô còn đang dẫn theo lão zombie.
Lúc ấy, cô gái vì lòng mềm yếu đã vô tình cho vài hộ gia đình đến gõ cửa xin cứu giúp vào nhà. Ai ngờ sau khi mấy nhà đó ăn không uống không ở nhà cô ấy vài ngày, một gã đàn ông to cao trong số họ lại nảy sinh ý đồ với Tân Nhu…
Khi Khương Miện xuất hiện, quần áo của Tân Nhu gần như đã bị lột sạch, mà những kẻ đã ăn uống của cô ấy lại hoàn toàn làm ngơ trước nỗi sợ hãi của cô ấy.
Nếu không có sự xuất hiện của Khương Miện, ai cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Trước khi chia tay Tân Nhu, Khương Miện đã đồng hành cùng cô ấy một tuần. Đến khi gặp lại đã là một năm sau.
Lúc này nghe Chu Lệ muốn chọn vai Tân Nhu, khóe môi Khương Miện khẽ nhếch lên.
Ngay sau đó, dưới ánh mắt của Chu Lệ, cô khẽ ngẩng đầu lên.
“Còn tớ có lẽ sẽ chọn Giang Phỉ.”
Giọng nói bình tĩnh của Khương Miện truyền vào tai phần lớn các thí sinh có mặt, trong chốc lát có vài cô gái thoáng biến sắc.
Rõ ràng họ cũng định chọn vai Giang Phỉ này.
Sau khi biết được ý định của Khương Miện, bình luận lập tức sôi nổi:
[Bé Miên định thử vai Giang Phỉ sao? Đó hình như là vai giúp ảnh hậu Đổng đoạt giải mà đúng không? Thật trùng hợp, ảnh hậu Đổng còn ở đây, lần này bé Miên áp lực nhiều lắm á!]
[Đúng vậy, nhưng sao tui lại thấy điều này rất giống lựa chọn của bé Miên nhỉ? Dù sao Giang Phỉ múa đao rất giỏi, thân thủ bé Miên lại nhanh nhẹn gọn gàng, tui đã bắt đầu mong chờ rồi!]
[Chỉ có mình tui thấy ngoại hình Khương Miên hơi yếu ớt, quá trong sáng sao? Trong sách miêu tả rất rõ Giang Phỉ là một chị đẹp mạnh mẽ và lạnh lùng. Hình tượng của Khương Miên hoàn toàn không phù hợp đúng không?]
[Anh hùng suy nghĩ giống nhau, tui thấy Khương Miên rõ ràng là thấy nhân vật Giang Phỉ có độ nổi tiếng cao, nên mới cố chọn dù không hợp với mình. Nhưng biết làm sao được khi độ nổi tiếng của cô ấy đủ cao, dù chọn vai không phù hợp, fan cũng có thể bỏ phiếu cho cô ấy!]
[Thật sự rất phiền! Vì tui thực sự thích nhân vật Giang Phỉ, cô ấy là nữ thần đầu tiên trong thế giới 2D của tui. Trước đây dù diễn xuất của ảnh hậu Đổng rất tuyệt, nhưng tui vẫn thấy ngoại hình chị ấy hơi yêu mị, giờ lại thêm Khương Miên với khuôn mặt trong sáng nữa, có thể để nữ thần của tui yên không!]
[Khương Miên này là sao? Đúng là không biết lượng sức mình. Ngồi đợi cô ta bị chỉ trích không còn gì, tôi muốn xem lúc đó Sợi Gừng có còn ngang ngược như bây giờ không.]
[Cách nói quen thuộc này, không biết sao tui đã bắt đầu mong chờ bé Miên tát vỡ mặt họ rồi đấy? Dù sao bé Miên chưa từng để những antifan này nói trúng lần nào.]
[Đồng ý hihi…]
Trong khi bình luận không ngừng thảo luận, bên phía ban giám khảo cũng lập tức nhận được tin này.
Mắt Đổng Dao sáng lên, thậm chí không thèm dây dưa với Lý Lai nữa mà bắt đầu nóng lòng muốn xem Khương Miên sẽ diễn vai “Giang Phỉ” thế nào.
Bây giờ cô ấy cực kỳ muốn hạ gục đối phương.
Còn Lý Lai, sau khi nghe về lựa chọn của Khương Miện cũng nảy sinh cảm giác nằm ngoài dự đoán nhưng trong tầm kiểm soát.
Dù sao một Khương Miên như vậy mới giống nàng thơ ở giai đoạn hiện tại của anh, và phù hợp hơn với nữ chính trong bộ phim tiếp theo của anh.
Bây giờ chỉ còn đợi xem cô ấy diễn như thế nào.
Trong công việc, Lý Lai không phải kiểu người nương tay hay thương hoa tiếc ngọc.
Có thể nói trong số bốn giám khảo có mặt, ngoại trừ Triệu Phi Vũ không biết gì về diễn xuất thì ba người còn lại đều không phải dễ lừa.
Họ cũng hy vọng Khương Miên và các thí sinh khác không mang tâm lý qua loa khi thử vai.
Khoảng 5 giờ 30 chiều, phần thử vai mới chính thức bắt đầu.
Từ bây giờ đến 5 giờ 30 chiều còn bảy tiếng.
Bảy tiếng này là thời gian tổ chương trình dành cho các thí sinh.
Họ sẽ thông qua bảy tiếng này để hoàn toàn nắm vững vai diễn. Mỗi người có gần mười phút diễn xuất, trang điểm tạo hình đều phải tự giải quyết.
Tất nhiên, nếu bạn đủ tự tin vào diễn xuất của mình thì cũng có thể không cần trang điểm tạo hình, tổ chương trình không bắt buộc điểm này.
Sau khi các thí sinh báo vai diễn mình muốn thử thì mới phát hiện không chỉ có Khương Miện và Chu Lệ đăng ký hai vai quan trọng là “Giang Phỉ” và “Tân Nhu”.
Còn có một số thí sinh xếp hạng sau cũng đăng ký.
Thực ra những người này cũng có tính toán riêng của họ.
Đó là, dù sao độ nổi tiếng của họ đã ở đáy, chi bằng đánh một canh bạc, thắng thì như xe đạp biến thành xe máy, thua cũng được hưởng một làn sóng nhiệt độ, thế nào cũng không thiệt.
Sau khi báo vai xong là bốc thăm.
Bốc thăm theo thứ tự vào phòng thử vai.
Xếp hạng trước có cái lợi của xếp hạng trước, ít nhất giám khảo chưa mệt mỏi về thẩm mỹ, có khi điểm cho sẽ cao hơn.
Xếp hạng sau cũng có cái lợi, đó là có thêm thời gian làm quen thoại, động tác các thứ.
Mỗi người có suy tính riêng.
Khương Miện thấy đều không chênh lệch nhiều, rồi bốc được số 22 là người cuối cùng.
Thì cũng coi như tàm tạm đi…
Theo lời tuyên bố của Chương Thấm, gần như tất cả thí sinh đều ôm kịch bản bắt đầu di chuyển, tìm chỗ riêng để luyện tập.
Khương Miện cũng tìm một chỗ, đó là căn cứ bí mật của cô và Tống Kỳ Sâm — sân thượng.
Cô gái đọc thoại, trời dần tối.
Đúng 5 giờ 30, thí sinh xếp hạng đầu tiên đã vào phòng giám khảo bắt đầu thử vai.
Cô gái tự tin bước vào, rồi khóc đỏ mắt chạy ra.
Các thí sinh vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra. Nhưng tiếp theo, người thứ hai, người thứ ba… người thứ mười vào, không ai có sắc mặt tốt cả.
Những thí sinh còn lại bắt đầu lo lắng.
Không chỉ họ lo lắng, bình luận cũng có chút không chịu nổi:
[Ba người tranh giải Oscar miệng lưỡi cũng độc quá, các cô gái nhỏ đều bị họ nói tới khóc rồi, ngay cả Triệu Phi Vũ bên cạnh cũng hơi run rẩy.]
[Phải công nhận ba người họ thành công là có lý do, yêu cầu quá nghiêm khắc.]
[Trời ơi, cả Trần Dữ cũng bị phê bình, thực sự tui thấy vừa rồi Trần Dữ diễn đã rất tốt rồi, không ngờ vẫn bị mắng.]
[Hôm nay không biết có ai được nghe một câu khen từ miệng ba người nghiêm khắc không?]
[Suỵt suỵt, Chu Lệ vào rồi! ]
…
À, cuối cùng Chu Lệ cũng được một câu khen từ ảnh đế Lương.
Đánh giá của ảnh hậu Đổng và đạo diễn Lý vẫn chủ yếu là phê bình.
[Tui thấy hai vị đại thần này có cảm giác cp rất vi diệu, kiểu vợ chồng độc miệng gì đó, vẫn rất đáng đẩy thuyền.]
[Cẩn thận đạo diễn Lý ám sát bạn đấy, haha. À đúng rồi, bé Miên đâu, đã gần đến số 18 rồi, còn bốn người nữa là đến lượt ẻm, sao đến giờ vẫn chưa thấy xuất hiện? Có phải đi trang điểm tạo hình rồi không?]
[Không biết nữa, trong phát sóng trực tiếp không tìm thấy cô ấy, không biết đi đâu rồi, vừa nãy còn ở sân thượng mà.]
[Phòng vệ sinh, vừa rồi bé Miên vào phòng vệ sinh ký túc xá của ẻm. Chắc là đi trang điểm tạo hình rồi, háo hức quá!]
Ngay lúc bình luận đang bàn tán về mình, Khương Miện đứng trước bồn rửa tay nhìn khuôn mặt quen thuộc trong gương, khóe môi cô gái khẽ nhếch lên.
Rồi cô thay bộ quần áo đã chọn từ phòng trang phục vào người.
Lại lấy ra cái kéo, nhắm vào mái tóc dài đến eo của mình cắt một nhát, ở thế giới kia cô đều tự cắt tóc.
Rồi thoa lên mặt chút phấn nền màu đất.
Trước đây, hầu như cô không trang điểm. Không chỉ không trang điểm, mà còn vì không bao giờ chống nắng nên da đã ngả màu lúa mì.
Nhìn mái tóc ngắn gọn gàng trong gương, làn da màu lúa mì, bộ ủng quân đội và quần rằn ri, Khương Miện nhếch môi cười trước gương.
Đột nhiên tìm lại được cảm giác của kiếp trước, khi xông pha giữa đám zombie.
Cô tùy ý khoác lên vai thanh đao dài tìm được từ phòng đạo cụ, kiểu dáng gần giống với người bạn cũ ở kiếp trước. Khương Miện mang theo khí chất riêng đẩy cửa phòng vệ sinh bước ra.
[Ơ kìa, bé Miên ra rồi, ra rồi!]
Khương Miện vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, những fan tinh mắt đã phát hiện ngay. Những fan đang hưng phấn này nhìn Khương Miện như thay đổi hoàn toàn thành người khác liền đờ người trước màn hình máy tính.
Khiến kênh trực tiếp của Khương Miện trong một thời gian dài, bình luận đều trống không.
Trong khi bình luận trống không, Khương Miện đã xuống lầu, đến trước hành lang dài ngoài phòng giám khảo.
“Xin lỗi, có thể nhường đường không ạ?”
Khương Miện đứng sau một thí sinh đang quay lưng về phía mình, lịch sự hỏi.
“Hả? Ồ ồ, xin l…”
Thí sinh đột ngột quay người lại, vừa ngẩng đầu lên đã đứng chết trân tại chỗ.
Rồi vẫn giữ tư thế cứng đờ đó nhường đường cho Khương Miện.
Thí sinh bên cạnh thấy bạn mình nói nửa chừng im bặt, tò mò cũng quay đầu lại, sau đó lại thêm một người bị hóa đá.
Sự bất thường ở đây lập tức thu hút sự chú ý của các thí sinh khác, những người đã thử vai xong đang đợi kết quả đều đồng loạt quay đầu nhìn qua.
Đội quân hóa đá không ngừng +1, +1…
Nơi Khương Miện đi qua đều im lặng như tờ.
Mọi người tự động nhường ra một lối đi cho cô.
Khương Miện vừa đến cửa phòng giám khảo đã nghe thấy giọng Triệu Phi Vũ vang lên từ bên trong —
“Thí sinh tiếp theo, số 22, Khương Miên.”
“Có.”
Sau khi trả lời, Khương Miện đẩy cửa bước vào.
Phỏng vấn suốt ba tiếng rưỡi khiến bốn giám khảo trong phòng đều hơi hơi mệt mỏi.
Đổng Dao đã không còn để ý gì đến hình tượng nữa, cả người gục trên bàn, chống cằm.
Ảnh đế Lương liên tục bóp sống mũi đang căng phồng.
Lý Lai thì ngả ngớn dựa vào ghế, ngón tay không ngừng xoay bút.
Triệu Phi Vũ còn đỡ, dù sao ba tiếng rưỡi này cậu chỉ toàn xem kịch.
Nghe thấy giọng Khương Miện, bốn người đồng loạt nhìn về phía cửa.
Trong thoáng chốc khi nhìn thấy Khương Miện xuất hiện ở cửa, đồng tử của mọi người đều giãn ra, tất cả không tự chủ được ngồi thẳng người dậy.
“Chào các giám khảo, tôi là thí sinh số 22 Khương Miên. Hôm nay tôi muốn thử vai Giang Phỉ trong “Ngày tận thế xâm lược”.”
Vừa dứt lời, thậm chí Khương Miện còn chưa kịp diễn, bình luận đã bắt đầu bùng nổ điên cuồng.
[Trời ơi trời ơi trời ơi, đây là Khương Miên, đây là Khương Miên thật á???]
[Tóc của cô ấy, mái tóc dài đẹp như vậy mà cắt hết rồi???]
[Còn cả phấn nền này, khuôn mặt làm thành thế này, nếu cô ấy không nói mình là Khương Miên thì ai biết đó là Khương Miên chứ!]
[Tui xin rút lại lời nói cô ấy trong sáng trước đó. Dáng vẻ này của cô ấy chính là Giang Phỉ bước ra từ trong sách. Không biết tiếp theo cô ấy diễn thế nào? Aaa, tui phát điên mất.]
Đừng nói bình luận phát điên, các thí sinh khác cũng đều bị chấn động.
Lúc Khương Miện trong bộ dạng ấy đi qua, từ ánh mắt đến cử chỉ, cả người như vừa bước ra từ núi xác biển máu. Chỉ cần liếc nhìn bạn một cái, cứ như có thể cắt đứt cổ bạn vậy.
Hơi lại gần một chút, dường như có thể ngửi thấy mùi tanh nhạt tỏa ra từ người cô.
Khí chất như vậy, ai có thể đọ lại.
Phải biết rằng, khi họ xem cận cảnh đầy máu của Giang Phỉ do Đổng Dao đóng trong “Ngày tận thế xâm lược” ở rạp chiếu phim cũng không có cảm giác chấn động như vậy.
Các thí sinh nhìn nhau, sau khi thấy rõ sự chấn động trong mắt đối phương, gần như tất cả những người có mặt đều cười khổ.
Được rồi.
Xem ra vị trí center của Khương Miên, không ai có thể kéo cô ấy xuống nữa.
Chị gái này đúng là bug mà.
Đồng thời trong phòng giám khảo, Lý Lai lần đầu tiên cướp lời Triệu Phi Vũ: “Thí sinh số 22 Khương Miên phải không? Có thể bắt đầu phần trình diễn của cô rồi.”
Giọng người đàn ông mang theo chút phấn khích khó nhận ra, môi càng hưng phấn mím thành một đường thẳng.
Nghe thấy giọng nói như vậy, Đổng Dao hiểu rõ anh liền quay đầu liếc nhìn Lý Lai.
Hừ, đàn ông!