Edit: Cá Mặn (Nặm)Thậm chí em còn nợ anh một yêu cầu, nói rằng chỉ cần anh mở miệng, bất kể yêu cầu gì em cũng sẽ không bao giờ từ chối.
—–Lâm Thiến không nghe nổi nữa, vặn mở cửa phòng rồi chạy ra ngoài không ngoái đầu lại.
Ngay khi màn trình diễn “Kinh Trập” của nhóm Khương Miện dấy lên những tiếng hò reo có thể rung chuyển cả hội trường, dù là những thí sinh đã biểu diễn xong hay chưa đều cảm thấy bồn chồn không yên.
Chỉ vì những tiếng hò reo này nghe thế nào cũng chẳng giống như là một màn trình diễn thất bại.
Và kết quả cuối cùng của cuộc thi đã xác nhận nỗi lo lắng của họ.
Khán giả tại chỗ có tổng cộng 1000 phiếu bầu, mỗi khán giả có thể chọn ra ba màn trình diễn yêu thích nhất trong số mười nhóm thi đấu. Nhóm “Kinh Trập” của năm người Khương Miện đã giành được tới 952 phiếu.
Điều này có nghĩa là gì?
Điều này có nghĩa là gần như tất cả khán giả có mặt đều bỏ phiếu cho họ. Nhìn nhóm Khương Miện, các thí sinh còn lại đều viết đầy vẻ chua xót và ghen tị trên khuôn mặt.
Thậm chí bây giờ không cần đợi MC Chương Thấm công bố, tất cả mọi người đều biết nhóm xếp hạng nhất chắc chắn là nhóm Chu Lệ. Vậy nhóm bốc thăm được đấu với họ đã mất hết hy vọng rồi sao?
May mắn là không bốc trúng phải đấu với họ, những nhóm còn lại không khỏi cảm thấy may mắn.
Đồng thời, hashtag #Kinh Trập 952 phiếu# cũng bắt đầu leo lên trên bảng xếp hạng tằng tằng.
Lâm Thiến xuống sân khấu, tẩy trang, thay trang phục thường ngày rồi ngay lập tức vào nhà vệ sinh.
Mặc dù trong thời gian tham gia “Nhịp đập thần tượng” thí sinh không được phép mang điện thoại.
Nhưng ngay vừa nãy, nhóm năm người của Địch Phi Dương đã thua pk, cả nhóm đối mặt với việc bị loại. Số phiếu bình chọn trên mạng của Địch Phi Dương không cao, ngoại trừ gương mặt, cậu ta vốn không có tài năng gì nên tất nhiên sẽ bị loại.
Khi được thông báo bị loại, cậu ta đã nhận lại điện thoại của mình rồi thừa cơ nhét vào tay Lâm Thiến.
Vừa có điện thoại trong tay, điều đầu tiên Lâm Thiến muốn biết là đánh giá của cư dân mạng về mình ra sao. Chắc hẳn là lời khen, vì màn trình diễn “Kinh Trập” vừa rồi của cô cũng đã giành được hạng nhất, cô lại đảm vai chính. Màn trình diễn này là màn diễn mà cô tự nhận là xuất sắc nhất trong những ngày luyện tập vừa qua.
Còn chưa bật điện thoại, khóe miệng Lâm Thiến đã không kìm được mà cong lên.
Vừa thấy trên hot search Weibo không có tên mình, nhưng hai chữ Khương Miên lại treo cao ở vị trí thứ hai, trong lòng Lâm Thiến lập tức nảy lên một linh cảm không lành.
Nhấp vào hot search để xem, quả nhiên, cô lướt xuống tới tận cùng bình luận, Khương Miên Khương Miên Khương Miên, toàn là Khương Miên. Về sau còn có tên của Chu Lệ và Trần Dữ, cư dân mạng đang ca ngợi hai người họ biết chơi đàn tỳ bà và sáo, thậm chí Hứa Tinh Minh cũng được nhắc đến, khen ngợi anh có tạo hình xuất sắc..
Lâm Thiến không cam lòng tiếp tục lướt xuống, cuối cùng cũng thấy tên mình.
[Mọi người đều nói về Khương Miên, không ai nói về diễn viên đóng vai tiểu sư muội là Lâm Thiến sao? Thế mà còn là vai chính nữa chứ, diễn tiểu sư muội yêu ghét rõ ràng thành cái kiểu gì vậy? Trong phim, khi biết được sự thật, Giang Dĩnh đã không màng đến người yêu mà nhất định phải báo thù. Còn cô này thì sao, ánh mắt nhìn kẻ thù diệt môn như sắp kéo sợi ấy!]
[Đúng vậy, Giang Dĩnh ở khúc này chỉ cứng rắn rơi một giọt nước mắt. Còn Lâm Thiến khóc lóc khiến tôi thực sự bực bội, đúng là một con sâu làm rầu nồi canh!]
[Nghe nói vai chính của cô ta còn là giành giật từ tay Khương Miên đấy, đm trình độ không có mà mặt dày thì có!]
[Trước đây tui có theo dõi trực tiếp, kỹ năng ly gián của chị này quá cao siêu, có lẽ tất cả điểm kỹ năng đều dồn vào đó rồi?]
[May mà Chu Lệ nhà tui và Khương Miên thông minh không mắc bẫy của cô ta, bước qua được cái lò lửa này.]
…
Vừa đọc xong tất cả bình luận, mu bàn tay Lâm Thiến cầm điện thoại lập tức nổi lên hai đường gân xanh vì dùng sức.
Sao lại thế này? Tại sao lại thế này?
Bảy ngày qua, không có ngày nào mình lơ là, mỗi ngày vừa mở mắt đã luyện múa luyện kiếm luyện hát. Rõ ràng đã cố gắng như vậy, cớ gì lại nhận được những đánh giá như thế?
Khương Miên, Khương Miên thì biết cái gì chứ?
Bài hát “Kinh Trập” này đều do Chu Lệ dạy cô hát. Chẳng phải chỉ biết cầm kiếm múa loạn vài cái sao? Cô ta dựa vào đâu mà nhận được nhiều lời khen như vậy? Dựa vào cái gì chứ!
Đôi mắt Lâm Thiến đỏ ngầu.
Đúng lúc này, một thí sinh nữ khác cùng phòng gõ cửa nhà vệ sinh.
“Lâm Thiến, xong chưa? Tớ hơi cần…”
Lâm Thiến nghe thấy lập tức mở vòi nước: “Tớ xong rồi, đang rửa tay, đợi một chút!”
Vừa nói, cô vừa vốc một nắm nước vỗ lên mặt để người bên ngoài không nhìn ra sự bất thường trong mắt mình.
Lâm Thiến từ từ mở cửa ra.
Đã vào nhà vệ sinh rồi mà cô thí sinh họ Hoàng này vẫn còn tấm tắc khen ngợi: “Nhóm các cậu thực sự quá xuất sắc. Lại còn được nhiều phiếu như vậy, bọn tớ ghen tị chết mất! Nghe nói kiếm pháp của các cậu đều do Khương Miên chỉ dạy tận tay phải không? Cô ấy thật sự giỏi quá. Lúc các cậu biểu diễn, tớ ở hậu trường lén nhìn trộm một cái, Khương Miên thực sự có cảm giác nhưPhong Ngọc Thanh. Lâm Thiến à, cậu may mắn thật đấy, nếu như lúc đầu tớ cũng bốc trúng cùng nhóm với Khương Miên thì hay quá…”
“Tớ… tớ có chút việc, bây giờ phải ra ngoài một lát, về rồi nói tiếp nhé!”
Lâm Thiến không nghe nổi nữa, vặn mở cửa phòng rồi chạy ra ngoài không ngoái đầu lại.
Khương Miên, Khương Miên, Khương Miên, tại sao đâu đâu cũng là Khương Miên?
Rõ ràng người hát nhiều nhất, vất vả nhất, đứng ở vị trí chính là mình Lâm Thiến cơ mà?
Trong lòng Lâm Thiến vừa phiền não vừa rối loạn, bất tri bất giác đi tới hành lang phòng ký túc của Hứa Tinh Minh ở tầng một.
Dù sao cũng đã đến rồi, Hứa Tinh Minh lại là bạn trai của mình, cô muốn nghe lời an ủi của anh.
Vừa nghĩ đến đây, Lâm Thiến đứng ở góc tường đã thấy Hứa Tinh Minh vội vàng đi ra. Vì quá gấp gáp, anh vừa chạy vừa mặc áo khoác.
Điều này khiến Lâm Thiến sinh nghi.
Anh sốt ruột như vậy là định đi gặp ai?
Anh đâu có hẹn gì với cô đâu nhỉ?
Vậy anh hẹn ai?
Trong lòng Lâm Thiến dần dần hiện lên một cái tên
Vì vậy khi Hứa Tinh Minh sắp đi qua, Lâm Thiến ma xui quỷ khiến lùi lại núp sau chậu cây cảnh bên cạnh.
Ngẩng đầu thấy không ai chú ý đến mình, cô không tự chủ được mà đi theo sau Hứa Tinh Minh.
Hai người lần lượt ra khỏi tòa nhà.
Gần như cùng lúc đó, Tống Kỳ Sâm vừa định xuống lầu rời đi, cúi đầu đã thấy Lâm Thiến đang lén lén lút lút.
Cô gái này…
Anh nhớ hình như cô ta thường xuyên gây sự với Khương Miên.
Bây giờ lại có vẻ mặt như này…
Tống Kỳ Sâm nhíu mày.
Nói trước là anh không phải vì Khương Miên đâu nhé, mà vì với tư cách là người khởi xướng và nhà sản xuất quốc dân của “Nhịp đập thần tượng”, anh cũng nên ngăn chặn mối nguy hiểm từ trong trứng nước, tuyệt đối không thể để bất kỳ sự việc vu oan giá họa nào xảy ra trong thời gian ghi hình chương trình.
Đúng vậy, chính là như thế.
Tống Kỳ Sâm tự thuyết phục bản thân trong lòng rồi vội vàng nhấc bước đuổi theo.
Nhưng đuổi được vài bước, anh mới phát hiện ra người Lâm Thiến theo dõi lại chính là bạn trai của cô ta.
Tống Kỳ Sâm ngạc nhiên, không định đi theo nữa. Dù sao đó là chuyện riêng tư giữa người yêu với nhau, anh không việc gì phải nhìn trộm, anh đâu phải kẻ biến thái.
Nghĩ đến đây, Tống Kỳ Sâm vừa định quay người đi thì thấy Khương Miện đi tới đối diện.
Chờ người đàn ông kịp phản ứng lại thì bản thân đã trốn vào góc khuất bên cạnh rồi.
Trốn xong, Tống Kỳ Sâm mới thấy hối hận.
Khoan đã, mình trốn làm gì.
Mình có gì mà không thể để người khác thấy?
Nhưng đã trốn rồi, bây giờ đi ra cũng hơi kỳ, Tống Kỳ Sâm đành ẩn nấp tại chỗ, trơ mắt nhìn Khương Miện đi qua.
Khương Miện vừa xuất hiện, Lâm Thiến đã sớm trốn trong bóng tối tự nhiên biết được Hứa Tinh Minh vội vàng chạy ra như vậy không phải vì ai khác mà chính là vì Khương Miên.
Móng tay Lâm Thiến cắm sâu vào lòng bàn tay.
Lại là Khương Miên!
Nói gì mà đã không thèm Hứa Tinh Minh nữa. Bây giờ thì sao, con đĩ này vẫn lén lút đi gặp bạn trai cô sau lưng cô – người bạn gái chính thức này hả…
Thật là muốn cho đám dân mạng mù quáng kia xem xem thần tượng mà họ ca ngợi thực chất là hạng người gì?
Vừa nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Thiến khẽ động. Có lẽ…
Cô vội vàng nhìn quanh, không có camera nào đang hướng về phía mình. Khóe miệng người phụ nữ khẽ cong lên, lấy điện thoại của Địch Phi Dương từ trong túi ra, hướng về phía Khương Miện.
Chỉ cần chụp được bất kỳ hành động thân mật nào giữa hai người, cô có thể khiến Khương Miên không ngóc đầu lên nổi.
Dù sao một thần tượng ham làm kẻ thứ ba, cô không tin những người hâm mộ kia còn có thể nói tốt về cô ta được.
Gần rồi, gần rồi…
Thấy Khương Miên quẹo là có thể nhìn thấy Hứa Tinh Minh đang đợi ở dưới cây long não, không hiểu sao, nhịp tim của Lâm Thiến cũng bắt đầu đập nhanh hơn.
Khương Miên quẹo rồi, Khương Miên đã thấy Hứa Tinh Minh rồi, Hứa Tinh Minh cười rồi, Khương Miên quay đầu bỏ đi?
Lâm Thiến: “???” Tôi đã chuẩn bị đâu vào đó rồi mà cô chỉ cho tôi xem cái này thôi sao?
“Khương Miên!”
May mà bạn trai còn có tác dụng, kịp thời gọi đối phương lại, người cũng đuổi theo.
Lâm Thiến thở phào nhẹ nhõm, còn Tống Kỳ Sâm ở một góc khác thì dỏng tai lên.
Chỉ tiếc là mới đuổi được hai bước, Khương Miện đã kêu anh ta dừng lại
“Dừng dừng dừng, đừng lại gần. Đúng rồi, đứng đó đi, có việc gì thì nói!”
Lâm Thiến: “…”
“Khương Miên, em nhất định phải tránh anh như rắn rết vậy sao?” Hứa Tinh Minh thực sự khó xử.
“Đơn giản tôi là người thích sạch sẽ thôi. Không nói gì à? Không nói thì tôi đi đây…”
Khương Miện lại một lần nữa quay đầu bỏ đi.
“Khoan đã, anh nhờ Trần Dữ hẹn em đến đây là thực sự có chuyện muốn nói. Anh đã suy nghĩ kỹ rồi, chúng ta… chúng ta bắt đầu lại được không?”
Hứa Tinh Minh lấy hết can đảm.
Lâm Thiến: “???”
Tống Kỳ Sâm: “!!!”
Nói xong, không đợi Khương Miện trả lời, Hứa Tinh Minh lại tiếp tục: “Chuyện này anh đã suy nghĩ rất lâu rồi. Khương Miên, có lẽ em không biết lần trước trong mật thất khi anh thấy em nắm tay vị huấn luyện viên Ari đó trong lòng anh đau đớn đến mức nào đâu! Sau khi suy nghĩ suốt bảy ngày, bây giờ anh có thể khẳng định người anh thích luôn là em, chưa bao giờ thay đổi.”
“Từ khi còn học cấp ba, anh đã có cảm giác với em rồi. Chỉ là… chỉ là lúc đó anh quá tự phụ kiêu ngạo, không nhìn thấy những điều tốt đẹp của em. Anh đã quen với việc chỉ cần mình quay đầu lại là thấy em luôn đứng phía sau, thế mà lại không hay biết rằng em đã sớm đóng quân trong trái tim anh rồi. Đến khi anh hiểu được thì đã quá muộn…”
“Em quên rồi sao? Khương Miên, em đã từng nói chỉ cần anh cần, dù ở chân trời góc bể nào em cũng sẽ lập tức xuất hiện trước mặt anh. Còn hứa sau này mỗi năm vào sinh nhật anh, em đều sẽ ở bên cạnh. Thậm chí em còn nợ anh một yêu cầu, nói rằng chỉ cần anh mở miệng, bất kể yêu cầu gì em cũng sẽ không bao giờ từ chối. Em đều quên hết rồi sao?”
Hứa Tinh Minh chân thành tha thiết.
Khương Miện vừa buồn cười vừa bực bội.
Tống Kỳ Sâm nghe người ta nói tào lao: “…”
Lâm Thiến: Thì ra kẻ hề chính là bản thân mình???
Chỉ là chưa kịp để cô ta nổi cơn tam bành, Khương Miện bên kia đã không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Không mắc cười sao được, bởi vì đoạn tỏ tình này của Hứa Tinh Minh chính là lời tỏ tình chân thành của anh ta với nữ chính ở đoạn kết của tiểu thuyết.
Sau khi nghe đoạn tỏ tình này, trải qua bao nhiêu sóng gió, nữ chính mất khả năng sinh sản và suýt chết cuối cùng nước mắt rưng rưng tha thứ cho Hứa Tinh Minh và họ có một kết thúc có hậu.
Trong cốt truyện, Khương Miên đã chịu bao nhiêu khổ cực, chỉ thiếu điều móc trái tim ra cho Hứa Tinh Minh xem. Thế mà tên khốn này cứ không chịu hiểu, nhất định phải vì Lâm Thiến mà hành hạ Khương Miên một lần, hai lần, ba lần… n lần.
Cuối cùng quanh đi quẩn lại, nữ chính hiến gan cho anh ta thì Hứa Tinh Minh mới tỏ tình.
Sau khi Khương Miện đến đây, cô đã làm gì nhỉ? Đánh Hứa Tinh Minh hai trận, bình thường khó chịu với anh ta, coi anh ta như không khí.
Vậy mà sớm như thế đã được Hứa Tinh Minh tỏ tình?
Không thể không nói, Hứa Tinh Minh không nên họ Hứa mà nên là họ Tiện mới đúng.
Khương Miện từ từ quay người, khóe miệng khẽ cong. Cô nhìn người đàn ông tỏ tình đến độ tự mình cảm động ở phía sau,.
Thấy vậy, Hứa Tinh Minh cũng theo đó mà nở nụ cười, rồi nghe thấy —
“Anh bạn, cú này của cậu đúng là bà già chui vào chăn, làm bà đây cười muốn chết.”
Lâm Thiến: “…”
Hứa Tinh Minh: “…”
Tống Kỳ Sâm: “…”
“Có bạn gái rồi còn tỏ tình với bà đây? Tôi thấy cậu đúng là cóc ghẻ mà đòi thịt thiên nga, xấu xí mà chơi trội.”
Lâm Thiến: “…”
Hứa Tinh Minh: “…”
Tống Kỳ Sâm: “…” Học mấy thành ngữ lung tung này ở đâu ra vậy???