Edit: Cá Mặn (Nặm)
—–
Tống Kỳ Sâm nào hay biết chẳng qua ra ngoài kiếm thêm chút thu nhập lại bị mọi người đồn đại quá mức là mình và Khương Miện đã sinh ra một cặp long phượng, chỉ còn chờ đến đầy tháng để tổ chức tiệc mừng.
Tống Kỳ Sâm vừa xử lý công việc vừa làm quen với quy tắc và quy trình của chương trình. Anh cảm thấy cuộc sống như thế này thật sự quá đỗi viên mãn.
Sáng này anh còn cố ý dậy sớm để đến làm quen môi trường. Nếu không làm vậy, anh sẽ cứ có cảm giác như mình đang nhận số tiền này một cách không xứng đáng. Cái gì mà quay 20 ngày mà mỗi ngày chỉ tham gia quay 4 tiếng, anh thực sự không làm được.
Vì kiếm tiền, từ trước tới nay Tống Kỳ Sâm luôn làm việc vô cùng cẩn trọng.
Trong lúc rảnh rỗi, anh bỗng đưa tay sờ mí mắt.
Chẳng hiểu sao lúc sáng nay vừa thức dậy, mí mắt phải của anh cứ nháy liên tục.
Khiến anh cảm thấy như có điều gì không hay sắp xảy ra.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Tống Kỳ Sâm khẽ nhếch lên.
Công việc lương triệu tệ một giờ như thế này, anh thực sự chẳng nghĩ ra có gì là không tốt cả. Có thể nói ngoại trừ người phụ nữ kia thì hình như gần đây mình không gặp bất cứ chuyện gì xui xẻo.
Người phụ nữ kia, người phụ nữ…
Nụ cười trên khóe miệng Tống Kỳ Sâm từ từ tắt ngúm. Dừng lại hai giây, anh lập tức luống cuống lục lọi đống thẻ thông tin của các thí sinh mà nhân viên chương trình vừa mang đến.
Hai phút sau, anh nhìn vào góc trái trên cùng của tấm thẻ trong tay, hình ảnh người phụ nữ trong sáng động lòng người.
Tống Kỳ Sâm: “!!!”
[Chuyển 5000.]
Gần như vừa nhìn thấy ảnh của Khương Miện, trong đầu Tống Kỳ Sâm liền hiện lên hai từ khiến tim mình chảy máu.
Trước đây không gặp mặt mà cô còn có thể bòn rút từng tí từ tay anh. Vậy nếu cô biết anh ở đây…
Tay Tống Kỳ Sâm không kìm được run liên tục.
Nửa phút sau –
Nhận được điện thoại của sếp Tống, phó đạo diễn của chương trình lập tức huy động nhân viên phía dưới.
Nhìn đám người đang bận rộn trong phòng đạo cụ, người phụ trách đạo cụ ngạc nhiên quay sang nhìn phó đạo diễn: “Có chuyện gì vậy đạo diễn Trần? Đang êm đẹp tự nhiên sếp Tống lại cần mặt nạ? Sáng nay anh ấy cũng đã lên sóng rồi, thậm chí nhiều thí sinh còn thấy anh ấy qua khe cửa nữa. Bây giờ đeo mặt nạ thì có ích gì?”
Người phụ trách đạo cụ khó hiểu.
“Sao tôi biết được? Nhưng mà cậu ấy đòi cho bằng được, còn đòi gấp như vậy thì tất nhiên tôi phải đi tìm rồi.”
Phó đạo diễn xòe tay tỏ vẻ ai mà biết.
Đeo chiếc mặt nạ bằng bạc phó đạo diễn vừa mang đến, trái tim đang loạn nhịp của Tống Kỳ Sâm cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
Dựa theo sự hiểu biết của anh về người phụ nữ kia, nếu cô cũng giống như những thí sinh khác đã nhìn thấy anh từ trước thì chắc không thể nào kiềm chế nổi.
Cho nên, Tống Kỳ Sâm mạnh dạn suy đoán rằng cho đến giờ phút này Khương Miên vẫn chưa biết mình tới.
Giờ anh đeo mặt nạ vẫn kịp.
Dù sao anh cũng không cần phải đề phòng người khác, chỉ cần đề phòng cô là đủ.
Sau khi an tâm, Tống Kỳ Sâm mới cảm thấy lòng chua xót.
Anh chỉ là ra ngoài kiếm chút tiền thôi, có phiền đến ai đâu mà cớ gì phải lén lút như thế này. Cứ như làm gì xấu hổ lắm ấy!
Tống Kỳ Sâm: Bật mode tự kỉ.
Nhìn vào màn hình trực tiếp, người đàn ông chợt đeo chiếc mặt nạ bạc, môi mím chặt, hàm dưới căng ra. Phút chốc, số người gọi “chồng” trong phần bình luận tăng lên đáng kể.
Bởi vì họ phát hiện ra rằng anh chàng khi không đeo mặt nạ thì mang khí chất kiềm chế cấm dục. Nhưng khi đeo mặt nạ chỉ để lộ đôi môi và cằm, khí chất đột nhiên trở nên bí ẩn và quyến rũ, hấp dẫn miễn bàn khiến người ta chỉ muốn… hehe… hehehe…
Trong khi đó, Khương Miện vừa chạy bộ buổi sáng về, tắm rửa sạch sẽ xong, đang đứng trước gương sấy tóc thì chợt nghe thấy tiếng cửa phòng bị ai đó đẩy mạnh từ bên ngoài.
Chu Lệ hùng hổ xông vào, thấy Khương Miện vẫn đang thư thả sấy tóc liền chạy tới kéo tay áo cô.
“Khương Miên, sao cô còn rảnh rỗi ở đây sấy tóc, bên ngoài có chuyện lớn rồi!”
Khương Miện: “?”
Đúng lúc tóc cũng gần khô, Khương Miện thuận theo lực kéo của Chu Lệ bước ra ngoài.
Khương Miện vừa đi vừa buộc tóc, nghe được từ miệng Chu Lệ một tin bất ngờ.
Đại diện nhà sản xuất quốc dân chương trình chọn ra ban đầu đã bị thay thế.
Điện thoại di động của các thí sinh đã bị thu lại từ tối qua trước khi ngủ. Theo ý của chương trình, toàn bộ quá trình tuyển chọn được phát sóng trực tiếp, nên để ngăn chặn tình trạng các thí sinh thông qua điện thoại cập nhật hướng gió bên ngoài mà cố ý thay đổi phong cách hành xử của mình theo thị hiếu của cư dân mạng, không bộc lộ bản thân một cách chân thật nhất, nên tốt hơn là thu điện thoại trước.
Thế là mới làm cho các thí sinh không xem được phần bình luận chẳng biết Tống Kỳ Sâm tới cùng là ai.
Bên này Chu Lệ vẫn tiếp tục nói: “Ê, cô nói xem tại sao lại thay Giản Khải nhỉ? Anh ấy có lượng người hâm mộ to như thế. Tôi nghe nói có không ít thí sinh tham gia chương trình này là vì Giản Khải đó, bây giờ thì hay rồi, công cốc…”
“Cô nói người bị thay là Giản Khải?”
Khương Miện vô thức lên tiếng hỏi lại.
Cũng không có gì, chẳng qua nhân vật Giản Khải này trông cốt truyện hình như đã từng yêu nguyên chủ từ cái nhìn đầu tiên.
Đúng vậy, hào quang nữ chính của nguyên chủ thực sự rất oái ăm. Khi cần linh thì không linh, khi không cần lại linh tinh.
Có trời mới biết vì sao đối phương gặp nguyên chủ lại đột nhiên kích động như gặp thần tiên. Rồi sau đó bắt đầu lấy cái mác chỉ bảo song thực chất là những hành động tán tỉnh sến súa, dầu mỡ mà tiếp cận
“Nhịp đập thần tượng” là một chương trình phát sóng trực tiếp toàn quá trình.
Một lần hai lần mọi người có thể nghĩ đó là ngẫu nhiên. Nhưng khi số lần tăng lên, ai mà không nhìn ra điều bất thường.
Vấn đề là fan của Giản Khải lại như bị mù, không nhận ra được chính thần tượng của mình là người chủ động. Khi có người tổng hợp lại các cảnh tương tác giữa Giản Khải và Khương Miên, fan cp của hai người xuất hiện thì đám fan như phát điên lên và chỉ cần có sự xuất hiện của Khương Miên là bắt đầu tấn công cô ấy một cách điên cuồng. Đủ kiểu công kích, bôi nhọ, đào bới quá khứ khiến nguyên chủ bị tổn thương suy sụp.
Nếu chẳng phải sau này gia đình Hứa Tinh Minh phá sản, vì yêu anh ta mà nguyên chủ nôn nóng giúp đỡ, phải đi cầu xin Tống Kỳ Sâm giúp mình debut thì e rằng cô ấy đã bị đè bẹp xuống đáy rồi.
Dưới sự can thiệp của Tống Kỳ Sâm, tin đồn Khương Miên có đại gia hậu thuẫn phía sau được fan Giản Khải làm to lên. Tới nỗi mà ai ai cũng biết, không ai là không nghe qua.
Mà lúc này đây, Giản Khải vì những tin đồn xấu của Khương Miên mà dần dần tránh xa cô ấy.
Toàn bộ chuyện do cậu ta mà ra, vậy mà cậu ta chưa từng một lần đứng ra làm rõ cho nguyên chủ. Không những thế, cậu ta còn mặc kệ fan của mình liên tục công kích nguyên chủ bằng bạo lực mạng…
Ban đầu Khương Miện còn muốn gặp con gà què này rồi sẽ âm thầm cho cậu ta một bộ bao tải.
Ai ngờ cái tên xuất hiện hai ba chục chương trong nguyên tác lại bị thay thế mất rồi.
Sự thay đổi của cốt truyện làm Khương Miện hơi mờ mịt. Cô chỉ đi theo sau Chu Lệ đang líu lo không ngừng, bước chân vào phòng cố vấn.
Lúc này, Tống Kỳ Sâm vừa thấy Khương Miện xuất hiện trước mặt mình, hô hấp tức thì rối loạn.
Cô gái giẫm lên nắng sớm bước vào phòng, thân mang bộ đồ thể thao màu xanh nhạt, tóc đuôi gà buộc cao cao, làn da trắng mịn, đôi má lại ửng hồng. Trông chẳng khác gì một nữ sinh cấp ba ngoan ngoãn và hiểu chuyện.
Ngoan ngoãn hiểu chuyện cái vẹo gì, nữ sinh cấp ba gì chứ.
Giả tạo!
Tống Kỳ Sâm thầm hét lên trong lòng.
Cũng không biết có phải do anh hét quá to trong lòng không mà Khương Miện vừa bước vào phòng đã có cảm giác gì đó, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía anh.
Bốn mắt nhìn nhau, môi Tống Kỳ Sâm đột nhiên mím chặt.
Anh cố gắng hết sức ra vẻ như không có gì mà từ từ dời mắt đi…
Ở phía bên kia, khi chạm phải ánh mắt của người đàn ông đeo mặt nạ kỳ quái, Khương Miện bèn cảm thấy một sự quen thuộc trỗi dậy trong lòng. Nhưng khi cô chưa kịp suy nghĩ gì thì người đối diện đã dời mắt đi.
Khương Miện hơi nhíu mày.
“Chào buổi sáng mọi người!”
Khi Khương Miện còn đang rối ren suy nghĩ, MC Chương Thấm đã cầm micro lên bắt đầu chào hỏi mọi người.
Hôm nay các cố vấn đều đến đông đủ hết, chỉ trừ cố vấn sân khấu Triệu Phi Vũ do kẹt xe nên sẽ đến muộn một chút.
“Tôi xin long trọng giới thiệu với mọi người vị này chính là người khởi xướng và đại diện nhà sản xuất quốc dân của “Nhịp đập thần tượng” chúng ta. Anh ấy tên là…”
Chương Thấm còn chưa nói xong.
Tống Kỳ Sâm đã lập tức tiếp lời.
“Tôi tên Ari, mọi người cứ gọi tôi là thầy Ari là được.”
Giọng nam trầm ấm có hơi khàn khàn vang lên bên tai mọi người.
Lời vừa dứt, các thí sinh còn chưa kịp phản ứng, trợ lý Tiểu Nghiêm trước màn hình đã không nhịn được phun hết ngụm nước trong miệng ra ngoài.
Tên tiếng Anh của sếp Tống đúng là Ari, nhưng cái giọng này là sao, nó hoàn toàn khác với giọng bình thường của sếp!
Với lại từ bao giờ sếp học được cái giọng của mấy thằng cặn bã vậy?
Sao nghe lại thấy hợp lý quá. Nhưng mà chẳng liên quan gì tới con người thật của sếp xí nào?
Với sự đa tài đa nghệ của sếp nhà mình, trợ lý Tiểu Nghiêm thật sự phục sát đất, phục đến cạn lời.
Nghe thấy màn tự giới thiệu của Tống Kỳ Sâm, Chương Thấm hơi dừng lại, song vẫn giữ được sự chuyên nghiệp của một MC mà nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhiệt tình giới thiệu tiếp: “Đúng đúng, đây là thầy Ari của chúng ta. Mọi người hãy dành một tràng pháo tay nồng nhiệt để chào đón thầy nhé!”
Nghe thế, phía dưới mới bắt đầu vang lên những tiếng vỗ tay lác đác.
Trong lòng đám thí sinh có biết bao nhiêu thắc mắc. Họ không hiểu vì sao Giản Khải không đến, người đến lại là cái người Ari đeo mặt nạ giấu đầu hở đuôi này tới làm người khởi xướng.
Mất Giản Khải, chương trình này chắc sẽ mất đi một nửa lượng hot.
Những thí sinh trước đó tới đây vì Giản Khải đã bắt đầu hối hận.
Nhưng họ còn chưa kịp đưa ra thắc mắc, Chương Thấm đã không thèm giới thiệu thêm về cái người tên Ari này mà trực tiếp bước vào giai đoạn tiếp theo.
Bài hát chủ đề “Giới hạn nhịp đập” sẽ được thu âm và quay MV.
Thế nên ai đứng vị trí center rất quan trọng.
“… Vậy có ai muốn tranh cử vị trí center không? Chúng tôi khuyến khích mọi người hãy mạnh dạn tham gia nhé.”
Chương Thấm cười khích lệ.
Lời vừa dứt, dưới khán đài lập tức có một cánh tay giơ lên.
Chính là Chu Lệ.
“Tôi! Tôi cảm thấy mình hoàn toàn có thể đảm nhận vị trí center.” Chu Lệ tự tin tràn đầy.
Ngay sau đó, một cánh tay khác cũng giơ lên.
“Ồ, thí sinh Khương Miên cũng muốn đề cử bản thân à?”
Nụ cười của Chương Thấm càng tươi hơn.
“Không, tôi giơ tay chỉ để nói với mọi người đừng thấy tôi hôm qua múa kiếm đẹp trai quá mà chọn tôi làm center. Tôi không muốn làm center đâu.”
Các thí sinh: “…”
Chu Lệ: “…”
Chương Thấm: “…”
Cô không làm thì không làm, còn cố ý giơ tay tuyên bố tiện thể khoe bản thân là có ý gì?
Tất nhiên là phải giải thích rõ rồi.
Giơ tay xong, Khương Miện vui vẻ ngồi lại chỗ cũ. Dù gì thì giọng hát của cô thuộc loại càng lên sân khấu càng mất mặt.
Ở thế giới trước, chẳng phải cô thường xuyên theo sư phụ đi làm tang lễ sao. Lúc đó, có vài nhà ở quê sẽ thuê những người khóc mướn, một ngày được 80 tệ, Khương Miện thì rất muốn kiếm số tiền đó.
Cơ mà ai ngờ đâu chưa kịp khóc được mấy tiếng đã bị người ta đuổi ra ngoài. Chính là do những người khóc mướn khác chê cô khóc khó nghe, làm lệch hết cả giọng điệu của họ.
Làm Khương Miện tức không thôi. Đm khóc tang cũng phải có điệu riêng à.
Thế giới này thật quá khắt khe với những người hay lệch tông như cô!
Sau khi Khương Miện phát biểu, lại có vài người nói muốn tranh vị trí center. Sau đó theo như Chương Thấm giải thích, mọi người sẽ bỏ phiếu, ai có số phiếu cao sẽ là center trong lòng các thí sinh.
Thế là tất cả thí sinh bắt đầu bỏ phiếu cho nhau.
Sau khi kiểm phiếu xong, Khương Miện nhìn chằm chằm vào con số 26 bên cạnh tên mình trên bảng. Cằm cô run rẩy, nhất thời cảm thấy sấm sét giữa trời quang.
Cái gì thế, mấy thí sinh này nghịch ngợm thế hả?
Người ta nói muốn làm center thì không chọn, còn tôi giơ tay nói không muốn thì mấy người lại chọn.
Nom ranh con mấy người đây là muốn làm khó lão hổ ta đây mà?
Làm sao đây, làm sao đây, xong phim xong phim…
Cùng lúc đó, Tống Kỳ Sâm dùng sức mím chặt môi nhìn Khương Miện với bộ dạng sa sút như chết cha chết mẹ.
Bởi nếu không dùng sức thì anh sợ mình sẽ bật cười thành tiếng.
Chính lúc này, bên cạnh Tống Kỳ Sâm đột nhiên có một cái tay duỗi tới giật phăng mặt nạ trên mặt anh.
Tống Kỳ Sâm: “!!!”
Vừa chạy vội tới phòng cố vấn, cố vấn sân khấu Triệu Phi Vũ hớn hở vỗ vai Tống Kỳ Sâm – người chưa kịp phản ứng: “A Sâm hahaha, đúng là cậu thật à! Cậu làm cái trò gì kỳ vậy, tự nhiên đeo mặt nạ? Hahaha, bao lâu rồi hai anh em ta chưa gặp nhau nhỉ? Cậu không biết tớ vừa nghe tin cậu tới đây là vui cỡ nào đâu, còn cố ý dậy thật sớm nữa hahahaha! Hả, sao đen mặt vậy…”
Tống Kỳ Sâm: “…” Cậu đoán xem?