Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 548: Vô Đạo Tông vào bàn 1




Trong đó đại đệ tử của Thánh Địa Triều Tiên Điện không biết bị làm sao, liều

mạng chiến đấu.

Lần này nhấc lên cuộc chiến giữa hai tông.

Sau đó lại đánh một lát, hai bên bắt đầu kéo các loại quan hệ tiến vào.

Đánh một trận, hơn phân nửa tông môn ở Trung Châu đều kéo vào.

Hiện giờ lại càng nguy hơn.

Thế lực bên ngoài Trung Châu đều đã bắt đầu tiến vào Trung Châu, chuẩn bị

đánh nhau.

Chuyện này không cẩn thận, e rằng sẽ dẫn tới một cuộc đại hỗn chiến ở trong

đại lục Thần Hành?

Nếu chỉ như vậy, đám tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu cũng không

đến mức cảm thấy kỳ lạ.

Khiến bọn họ cảm thấy kỳ lạ, không phải là lực ảnh hưởng của chuyện này, mà

là chuyện này khiến bọn họ cảm thấy lộ ra một chút cảm giác thần bí…

Chuyện này là cảm giác thần bí bọn họ nhìn không thấu.

Bọn họ cũng không biết cụ thể là tình huống gì.

Nói một cách miễn cưỡng…

Bọn họ cảm thấy, giống như có một bàn tay to đang khống chế mọi chuyện.

Chẳng lẽ có người đang lập kế hoạch trong Trung Châu?

Mọi người rơi vào trầm tư.

Trong lòng bọn họ đang suy tính, rốt cuộc là người nào đang làm chuyện này…

Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới giọng nói.

“Tông chủ!”

Giọng nói này vang lên, khiến tất cả mọi người hoàn hồn, nhìn về phía bên

ngoài điện phủ.

Chỉ thấy một chấp sự đứng ở ngoài điện, nhìn quần áo trên người, là người của

Trấn Thiên Tông.

Mạc Thành tông chủ của Trấn Thiên Tông cau mày đứng dậy.

“Chuyện gì?”

Mạc Thành mở miệng hỏi.

“Tông chủ, tin tức mới nhất, tông môn ẩn thế Cảnh Châu Thánh Vực Môn có

dấu hiệu xuất thế, không ít đệ tử của Thánh Vực Môn đều đã đến Trung Châu,

giống như cũng định nhúng tay vào chuyện giữa Thiên Diễn Tông và Triều Tiên

Điện.”

Chấp sự kia cung kính nói.

“Chỉ là chuyện này sao? Loại chuyện như vậy có cần bẩm báo không? Không

thấy bọn ta đang bàn chuyện sao? Lui ra!”

Mạc Thành lạnh giọng quát lớn một câu.

Chấp sự kia vội vàng đáp, không dám phản bác câu nào.

Thấy chấp sự kia lui ra, lúc này Mạc Thành mới quay đầu, chuẩn bị tiếp tục

thảo luận với mọi người.

Lão ta còn chưa kịp mở miệng, lại có người đến.

“Tông chủ! Lại có tin tức truyền tới!”

Chấp sự kia lại đi tới, giọng nói hơi kỳ lạ nói.

“Lại là tin tức gì? Nếu nói chuyện tông môn nào đó tham chiến, vậy thì đừng

nói nữa.”

Mạc Thành hừ một tiếng, nhìn về phía chấp sự kia.

“Ồ… Chuyện tông môn khác tham chiến không cần phải nói sao? Nhưng mà…

Nhưng mà tông chủ, bây giờ tông môn hơi khác thường.”

Chấp sự kia do dự một lát, mở miệng nói.

“Lại bất thường, có bất thường cỡ nào? Thôi, ngươi nói đi, nhưng mà ta tiến cử

ngươi nói tin tức có tác dụng một chút, nếu không thì mọi chuyện sẽ không

nhanh kết thúc như vậy đâu.”

Trong mắt Mạc Thành lóe lên quang mang nguy hiểm.

“Chuyện này…”

“Tông chủ, dựa theo tin tức mới tới, bốn Thánh Địa ở Cổ Châu, Thương Châu,

Vân Châu, Đông Châu đều có điều động, mục tiêu điều động hình như là Trung

Châu chúng ta.”

Chấp sự kia mở miệng.

Nghe thấy những lời này.

Rầm…

Âm thanh truyền ra.

Không chỉ Mạc Thành những người khác gần như là cùng đứng lên, đồng tử cả

đám co rụt lại.

Trong đầu bọn họ lướt qua từng tên tông môn.

Cổ Châu, Thương Châu, Vân Châu, Đông Châu?

Đó không phải là chỗ bốn vị đệ tử của Vô Đạo Tông sáng tạo ra tông môn sao?

Nghe ý chấp sự này, bốn Thánh Địa này cũng muốn gia nhập cuộc chiến.

Nếu bốn Thánh Địa này gia nhập, vậy có ý gì? Đại biểu cho Vô Đạo Tông sao?

Mà bên kia, Mạc Thành thấy được biểu hiện của mọi người trong điện, cuối

cùng cũng phát giác được gì đó.

“Chuyện đó, vừa rồi ngươi nói tin tức gì? Lặp lại lần nữa, vừa rồi ta không nghe

rõ.”

Mạc Thành chỉ vào chấp sự kia, mở miệng nói.

“Chuyện này… Được, tông chủ, tông chủ là như vầy, dựa theo tin tình báo

truyền tới, Thánh Địa bên Cổ Châu, Thương Châu, Vân Châu, Đông Châu đều

điều động chiến lực, mục tiêu giống như là Trung Châu ta, bởi vì tính đặc biệt

của mấy châu này, cho nên ta đặc biệt tới nói cho tông chủ.”

Chấp sự không dám vi phạm, thành thật nói một lần nữa.

Nghe thấy những lời này, đôi mắt Mạc Thành trợn to, đây là ý Vô Đạo Tông

cũng muốn vào bàn.

Chuyện này không phải kỳ lạ một chút sao, có cần hung tàn như vậy không.

Mấy đại châu vào bàn còn chưa tính, bây giờ ngay cả Vô Đạo Tông cũng muốn

vào bàn.

Chuyện này quá khoa trương huyền ảo.

Dưới cái nhìn của Mạc Thành, bốn Thánh Địa ở Cổ, Thương, Vân, Đông đều đủ

đại biểu cho Vô Đạo Tông.

Bốn Thánh Địa này đều xuất hiện, rõ ràng là ý của Vô Đạo Tông!

Là ý của tông chủ Vô Đạo Tông kia!

“Được, được rồi, ta đã biết, ngươi lui ra đi.”

Giọng nói của Mạc Thành hơi run run, xua tay, bảo chấp sự kia lùi ra.

“Dạ, tông chủ.”

Chấp sự không nói thêm câu nào, ngoan ngoãn lùi xuống.

Nhìn chấp sự rời đi, Mạc Thành cố gắng khiến cảm xúc của mình bình ổn lại,

bất chợt nhìn về phía tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu khác.

“Nói một chút xem, bây giờ nên xử lý thế nào?”

Mạc Thành hít sâu một hơi, dò hỏi.

Tình hình lúc này, rõ ràng đã trở nên khác biệt.