Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1131: Còn dám can đảm đánh trả 1




Lão ta chẳng muốn nói chuyện Từ Ngự.

“Ngươi…”

Sở Duyên bị chọc tức khóe mắt đều giật giật, người này đúng là hung hãn.

“Bần đạo khuyên ngươi đừng vùng vẫy quá nhiều, ở Tiên giới, có thể thắng bần

đạo chỉ đếm trên đầu ngón tay. Với thực lực của bần đạo đủ nằm top 3 Tiên

giới, ở trước mặt bần đạo, cho dù ngươi làm gì đều vô dụng thôi.”

Huyền Pháp thánh nhân tiến lên trước một bước, lại mở miệng nói một câu như

vậy.

“Một khi đã như thế, vậy thì ra tay đi.”

Cùng lắm thì không cần mặt mũi, mở quý danh Thiên Đạo đánh lén một đợt.

Cho dù thế nào cũng phải đạp tên này xuống!

Huyền Pháp thánh nhân thấy Sở Duyên chuẩn bị ra tay, cũng lấy pháp bảo ra

muốn ra tay.

Hai “thánh nhân” đại chiến, vô cùng căng thẳng…



Biên giới Đông Thần Châu.

Trên bầu trời, từng gợn sóng khuếch tán ra bên ngoài.

Mỗi một gợn sóng đều vô cùng bá đạo, khẽ quét mà qua, bất cứ tầng mây gì đều

bị dẹp yên. Nếu có tu tiên giả ở trên không, bị gợn sóng đảo qua e rằng thần hồn

đều diệt.

Mỗi một gợn sóng ở nơi này đều không tầm thường, Đại La bình thường đều

không thể đỡ được gợn sóng này.

Đây là gợn sóng do khí thế của thánh nhân hình thành.

Nói đúng ra, là khí thế của mình Huyền Pháp thánh nhân hình thành vô số gợn

sóng.

Thánh nhân chi uy, vô cùng khủng bố.

Ở trung tâm chiến trường, chỉ thấy trên đỉnh đầu Huyền Pháp thánh nhân có

một vòng pháp kính, đạo bào bay phấp phới, sợi tóc điên cuồng nhảy múa, phất

trần rơi ở trên tay, lão ta đã chuẩn bị xong chiến đấu.

Trái lại Sở Duyên quanh người lóe lên thần quang, giống như một ngôi sao

chớp lóe.

Nhưng Sở Duyên không có khí thế khủng bố đặc biệt gì, hắn rất nội liễm, không

biểu lộ ra cái gì, chỉ có đôi mắt nhìn chằm chằm Huyền Pháp thánh nhân.

“Thánh của Ẩn Thiên Đảo, đền tội đi!”

Huyền Pháp thánh nhân dẫn đầu khởi xướng tấn công.

Lão ta quát to một tiếng, pháp kính trên đỉnh đầu nở rộ quang hoa như ánh sáng

ngọc, một tia lưu quang bắn ra, bắn về phía Sở Duyên.

Tia lưu quang này vô cùng khủng bố, nhanh chóng lao tới, hư không run rẩy,

đừng nói là bán thánh, cho dù là thánh nhân cũng không dám đón đỡ một kích

này.

Đối mặt với tia lưu quang này, Sở Duyên không dám khinh thường, trở tay đánh

một cái, thần quang lóe ra, hình thành một chưởng ấn cự đại, đẩy mạnh mà đi.

Lưu quang và chưởng ấn va chạm.

Hai người đều nhìn chằm chằm.

Trên cơ bản giữa hai người chênh lệch bao nhiêu, phải xem một kích này.

Ở trong tầm mắt của hai người này, hai công kích va chạm, cảnh tượng khiến

người ta cảm thấy khó tin đã xảy ra.

Lưu quang chỉ trong nháy mắt bị chưởng ấn trấn giết, ngay cả cặn đều không

còn.

Hai bên căn bản không cùng một cấp bậc.

Khác biệt to lớn này, không thể nói rõ.

Nói không xuôi tai, ở trước mặt chưởng ấn, lưu quang giống như phù du rung

cây.

Lúc này, Sở Duyên ngây ngẩn cả người.

Huyền Pháp thánh nhân ngây ngẩn cả người.

Lão ta yếu kém như vậy sao?

Hắn mạnh như vậy sao?

Trong lòng hai người đều xuất hiện một câu như vậy.

Chỉ sau một chiêu, trình độ hai bên đều xuất hiện.

Cách biệt một trời một vực.

“Tiền bối, ta…”

Lúc này Huyền Pháp thánh nhân muốn nói gì đó, tiêu trừ hiểu lầm.

Nhưng lão ta còn chưa nói xong, Sở Duyên thản nhiên ra tay.

Tên khốn nạn này, trình độ như vậy mà cũng tới trêu chọc hắn, còn làm ra vẻ

như thế, không làm thịt ngươi thì làm thịt ai?

Một chưởng của Sở Duyên trấn áp về phía Huyền Pháp thánh nhân.

Huyền Pháp thánh nhân bị dọa tới mức sắc mặt thay đổi, pháp kính trên đỉnh

đầu tản ra muôn vàn lưu quang, muốn ngăn cản Sở Duyên.

Muôn vàn lưu quang đánh tới.

Biết rõ sức chiến đấu của đối phương Sở Duyên không trốn không tránh, để

mặc lưu quang đánh tới.

Ong ong ong!

Lưu quang tới gần Sở Duyên, còn chưa đụng tới đã bị thần quang hộ thể cắn

nát.

Chênh lệch quá lớn.

Huyền Pháp thánh nhân này ngay cả phòng ngự của Sở Duyên cũng không phá

được.

Nhưng lần này, đã chọc giận Sở Duyên.

Loại thứ đồ chơi cấp bậc này, không đầu hàng, còn dám can đảm đánh trả?

Thực sự nghĩ hắn dễ chọc à?

Sở Duyên tăng thêm độ mạnh yếu, một chưởng trấn áp mà đi.

Bùm bùm!

Dưới một chưởng của Sở Duyên, Huyền Pháp thánh nhân căn bản không có chỗ

để trốn, cường bạo bị trấn áp xuống, ngã thẳng xuống đất.

Khi một chưởng của hắn rơi trên mặt đất, cả Tiên giới đều run rẩy một cái, biên

giới Đông Thần Châu lại càng nứt ra vô số khe hở, mặt đất bị cường bạo trầm

xuống hơn vạn bước, cả biên giới giống như biến thành vực sâu.

Bùm bùm…

Ngay khi một chưởng của Sở Duyên hạ xuống, từng tầng mây hội tụ trên bầu

trời, từng chút huyết vũ lại hạ xuống.

Cảnh tượng giống như thánh nhân lúc trước chết đi.

Không hề nghi ngờ, Huyền Pháp thánh nhân đã chết!

Còn chết dưới một kích của Sở Duyên.

“Chỉ với sức chiến đấu như thế, còn hung hãn.”

Đối với người này, Sở Duyên cảm thấy vô cùng khinh thường.