Dữu Khánh không nhiều lời vô ích với Cửu vĩ hồ, hắn thử bước vào trong hào
quang màu tím, lúc đầu hắn hoàn toàn không thể đi vào, sau đó, rõ ràng là có
Nhiếp Nhật Phục phối hợp, thả hắn đi vào.
Hắn bước từng bước một đi đến gần chiếc đuôi hồ ly đang bị chân sau của Kỳ
lân đạp chặt, đứng bên cạnh đầu mút đuôi đằng đằng tà khí, cuối cùng xòe bàn
tay ra để lộ mặt dây chuyền đang nắm chặt trong tay, thi pháp dùng tâm ý câu
thông với vật mông lung trong hạt châu, một sợi tà khí từ trong hạt châu phun
ra, bay về phía chiếc đuôi của hồ lý.
Cửu vĩ hồ ‘di’ một tiếng, đôi mắt đỏ như máu chớp chớp nhìn, không biết Dữu
Khánh đang làm trò gì, tại sao lại phóng ra tà khí, dùng tà khí thì làm sao có thể
đối phó được mình, tuy nhiên vẻ quái lạ đó rất nhanh liền biến thành kinh ngạc,
trong mắt thậm chí còn hiện lên sự kinh sợ.
Tà khí từ trong hạt châu phun ra vừa mới chạm đến đuôi chợt rút ngược trở lại,
rút đi còn có cả tà khí trên chiếc đuôi của ả ta.
Lúc này, ả ta mới hiểu được, tà khí mà người ta phun ra chỉ là một cái cầu nối,
là dùng để dẫn dắt.
Theo đà dẫn dắt vừa sinh ra, không chỉ tà khí trên đuôi của ả ta mà ngay cả tà
khí trên người cũng bắt đầu ào ào chảy ngược về phía đuôi, tiếp sau đó, tà khí
không cần đi qua đuôi nữa, bắt đầu thoát khỏi cơ thể ả ta trên khắp toàn thân.
Kỳ lân cũng mở to mắt nhìn kỳ quan này, dần dần trở nên phấn chấn, người này
quả nhiên có biện pháp trừ thứ tà ma này.
Cửu vĩ hồ bắt đầu giãy giụa kịch liệt. Cảm nhận được ả ta đang sợ hãi, Nhiếp
Nhật Phục và Đại thanh nữ tự nhiên sẽ không bỏ qua, toàn lực phối hợp với
Dữu Khánh, dốc hết sức áp chế Cửu vĩ hồ.
Cửu vĩ hồ sử dụng chiếc đuôi còn tự do của mình dốc toàn lực tấn công Dữu
Khánh, nhưng đều bị Kỳ lân dùng đuôi ngăn chặn.
Bị dư uy chấn động khó chịu nổi, Dữu Khánh quay đầu bỏ chạy, hắn rời khỏi
khu vực hào quang, rút về ẩn thân trong thông đạo hang động, tránh xa một chút
sẽ an toàn hơn, điều này cũng không ảnh hưởng đến việc kéo tà khí ra cuồn
cuộn hút vào.
Một chuyện khiến cho hắn không ngờ tới rất nhanh liền xuất hiện, Cửu vĩ hồ
đột nhiên biến thành một con hồ ly lông trắng như tuyết, trên người không còn
chút tà khí nào.
Dữu Khánh kinh ngạc và nghi hoặc, một tà vật như thế mà trên người chỉ có
một chút tà khí như vậy thôi sao?…
Ý thức mơ hồ từ trong hạt châu truyền ra làm cho hắn tỉnh ngộ, chuyện không
phải đơn giản như vậy, Cửu vĩ hồ không phải tầm thường, đã dựa vào tu vi
cường đại để cắt đứt sự liên hệ tà khí giữa trong và ngoài, lực lượng của hạt
châu này không thể cưỡng ép rút ra tà khí với lại có thực lực như Cửu vĩ hồ.
Tuy nhiên, việc hút tà khí vẫn chưa chấm dứt, vẫn có tà khí đang cuồn cuộn bị
hút đến, nguồn phát ra chính là thân thể Đại thanh nữ, nhìn xu thế này, chắc
chắn không thể hút hết trong chốc lát. Dữu Khánh giật mình kinh ngạc, không
nghĩ tới trong cơ thể Đại thanh nữ lại ẩn chứa nhiều tà khí như vậy.
Cửu vĩ hồ ánh mắt lấp lóe, ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, một khi
tất cả tà khí trong cơ thể Đại thanh nữ bị rút ra, kế hoạch tà hóa Đại thanh nữ
mà ả ta hao tổn tâm cơ tạo ra được sẽ bị thất bại, lập tức giận dữ nói: “Tiểu ria
mép, ngươi cầm pháp bảo gì đó?”
Dữu Khánh làm sao biết được đây là pháp bảo gì, hắn tiếp tục không để ý tới
nó, khống chế hạt châu tiếp tục hấp thu tà khí.
Dám không để ý đến mình, Cửu vĩ hồ phẫn nộ, một lần nữa toàn lực vùng vẫy
đuôi để tấn công, nhưng sau khi tự mình áp chế tà khí của mình, không có tà lực
tăng cường sức mạnh, uy lực đòn tấn công càng không thể đột phá được tầng
phòng thủ của Kỳ lân.
Phóng thích tà khí để phát huy tà lực thì lại sợ bị pháp bảo trong tay Dữu Khánh
hấp thu mất, nó rơi vào tình huống lưỡng nan, sự hoảng loạn càng bộc lộ rõ nét
trong ánh mắt.
Vào lúc này, Đại thanh nữ lại từ từ mở mắt ra, con mắt long lanh đen láy như
hắc bảo thạch, khi lượng lớn tà khí thoát ly khỏi cơ thể, khả năng kiểm soát cơ
thể hiển nhiên càng ngày càng mạnh. Con mắt lấp lánh quang huy, móng vuốt
trên ba chân đang dần dần bấm sâu vào trong cơ thể Cửu vĩ hồ, dường như Đại
thanh nữ thừa dịp Cửu vĩ hồ đang tự áp chế thực lực, muốn xé rách Cửu vĩ hồ
ra.
Rơi vào tình thế lưỡng nan, Cửu vĩ hồ đau đớn lớn tiếng nói: “Tiểu ria mép, nếu
có đề nghị gì ngươi cứ nói ra đi, ta thề với trời, ta nhất định dốc hết toàn lực để
thỏa mãn ngươi, để cho ngươi làm vương của Nhân gian, không, ta nhận ngươi
làm chủ, được chứ? Ta là mỹ nhân tuyệt sắc a!”
Dữu Khánh không biết phải đáp lại lời này của ả ta như thế nào, cũng không
biết rõ tính tình của Đại thanh nữ ra sao, hắn sợ mình sẽ nói sai, cho nên tiếp tục
không để ý tới Cửu vĩ hồ.
Chờ đợi một hồi không thấy đáp lại, Cửu vĩ hồ đột nhiên hét lên như bệnh tâm
thần, “Đừng nên khinh người quá đáng!”
Oanh, tà khí nồng đậm cuối cùng lại bùng phát ra lần nữa.
Nhìn thấy Cửu vĩ hồ lần nữa dâng cao thanh thế, nào ngờ ngay sau đó tà khí của
ả ta lại cùng với tà khí trên người Đại thanh nữ đồng thời cuồn cuộn bị hút về
hạt châu trên tay Dữu Khánh.
“A!” Cửu vĩ hồ cất lên tiếng hét thê lương không cam lòng, muốn bật lên xoay
người, móng vuốt đè trên mặt đất cào loạn một trận.
Đại thanh nữ giang rộng hai cánh mạnh mẽ chống vào hai bên vách hang động,
vững vàng đè ép Cửu vĩ hồ xuống dưới, không để cho nó xoay người, Kỳ lân
cũng gắt gao đè chặt và giữ chắc đuôi Cửu vĩ không buông, cùng phối hợp với
nhau không cho Cửu vĩ có bất kỳ cơ hội nào để thoát thân.
Không có triển khai trận chiến đặc sắc gì, chỉ có liều mạng dốc hết toàn bộ tu vi
để giữ chặt lấy nhau.
Cửu vĩ hồ có nằm mơ cũng không nghĩ tới kế hoạch mà mình chu đáo tỉ mỉ lập
ra, kế hoạch một mũi tên trúng hai đích của mình lại biến thành tự mua dây
buộc mình, lại trở thành điểm chí mạng khiến mình khó thể xoay người.
Ả ta muốn thu hồi tà khí, nhưng móng vuốt của Đại thanh nữ đang ra sức muốn
xé rách cơ thể mình ra, đã khiến cho miệng và lưng của ả ta chảy máu đầm đìa,
ép cho ả ta không thể không tiếp tục dùng tà khí để toàn lực chống cự, và như
vậy, ả ta đành phải tiếp tục để cho tà khí trong cơ thể bị tùy ý hút đi.
Hiện tại, ả ta chỉ có hai lựa chọn, hoặc là để cho Đại thanh nữ tươi sống xé ra,
hoặc là để cho tên ria kép kia hút khô tà khí của mình mới thôi, một lựa chọn là
chết ngay tại chỗ, một lựa chọn là chất chậm hơn một chút.
Tuyệt vọng, trong mắt ả ta toát ra sự tuyệt vọng chưa từng có, khi nhìn về phía
Dữu Khánh, trong mắt ả ta hiện lên sự phẫn nộ và hung ác, trên đầu lưỡi xuất
hiện một tấm lệnh bài, chính là Thiên Dực lệnh. Ả ta ngậm nó trong miệng, tà
khí cuồn cuộn bao bọc lệnh bài, cấp tốc xoay tròn…
Bởi vì có rất nhiều tà khí che đậy, mọi người không phát hiện ra được hành
động của ả ta, chỉ thấy ả ta thỉnh thoảng cất lên tiếng thét “A” thê lương.
Ở trong hang động bên trên, Liên Ngư và đám người Nam Trúc thỉnh thoảng
quay mặt nhìn nhau, không biết tình hình phía dưới như thế nào, chỉ nhận ra
được đó là tiếng kêu thảm thiết của Cửu vĩ hồ.
Không bao lâu sau, bên ngoài lại truyền đến âm thanh lao nhanh rầm rầm, vô số
tà ma từ trong các hang động to to nhỏ nhỏ ở xung quanh lại chạy ra, mấy người
kinh hãi, lập tức tựa lưng vào nhau định kết hợp ngăn chặn, kết quả phát hiện
thấy đám tà vật này không phải nhằm vào bọn họ, chúng ùn ùn chui vào trong
các lỗ thủng trên mặt đất, chui vào thông đạo mà Dữu Khánh đã tiến vào.
Dữu Khánh đang điều khiển hạt châu quay lại, nhìn thấy cảnh tượng đám tà vật
lao nhanh đến, hắn liền lướt đi tiến vào lại trong màn hào quang màu tím.
Đám tà ma lao vọt tới từ các thông đạo to to nhỏ nhỏ căn bản không thể đột phá
vào trong cùng không gian này, tất cả đều bị chặn kín tại các miệng hang, Dữu
Khánh phất tay dẫn ra từng luồng tà khí, đánh về phía tám tà vật đang chặn kín
tại các miệng hang, lập tức gây ra từng tràng tiếng gào thét chói tai.
Hơn trăm luồng tà khí bay tới, tất cả đều tập trung vào hạt châu trong tay Dữu
Khánh, ngay cả Đại thanh nữ cũng không nhịn được liếc mắt nhìn cảnh tượng
ngoạn mục này.
Đám tà vật dồn đống lại tắc nghẽn trong các thông đạo to to nhỏ nhỏ, tình trạng
tà khí bị hút khỏi thân động vật giống như có tính lây lan, xu thế hấp thu lan
truyền theo từng cái thông đạo, vì vậy mà trong hang động bên trên cũng xuất
hiện cảnh tượng ngoạn mục tà khí bị hút đi trên phạm vi lớn, đám người Nam
Trúc nhìn sững sờ.
Xu thế này một mạch lan rộng ra đến bên ngoài Trấn Linh chung.
Sau khi hàng trăm luồng tà khí kết thúc, tà khí trên người Đại thanh nữ cũng bị
rút sạch sẽ, Dữu Khánh cảm nhận được bên trong hạt châu trên tay có dị
thường, cảm thấy lực hấp thu từ sâu xa bên trong dường như đã càng thêm
mạnh mẽ hữu lực.
Mà tà khí cuồn cuộn toát ra từ trên thân Cửu vĩ hồ thì giống như vô cùng vô tận,
hút mãi không hết.
Sau một quãng thời gian thật lâu, Cửu vĩ hồ không còn kêu gào nữa, dường như
đã từ bỏ kháng cự, rõ ràng nó đã hoàn toàn tuyệt vọng, khiến Dữu Khánh ngạc
nhiên là, Đại thanh nữ không nhân cơ hội này để giết chết Cửu vĩ hồ, mà chỉ
một mực khống chế không buông.
Vì vậy, Cửu vĩ hồ lại vùng mạnh, muốn cắt đứt tình trạng tà lực bị hút ra khỏi
cơ thể, nhưng kinh hãi phát hiện, uy lực của món pháp bảo trên tay tên ria mép
này đã trở nên mạnh mẽ hơn, đã cường đại đến mức mình không thể cắt đứt quá
trình hấp thu của nó.
Ả ta hiểu được, trong chuyện này cũng có nguyên nhân bởi vì thực lực của mình
suy giảm nhanh chóng.
Khi chín cái đuôi của Cửu vĩ hồ đã hoàn toàn rũ xuống, Đại thanh nữ mới
buông lỏng Cửu vĩ hồ ra, hóa thành một nữ tử thanh lệ đoan trang, dáng người
thướt tha, mặc váy dài màu xanh, bồng bềnh hạ xuống. Kỳ lân quay đầu lại, có
phần khó hiểu nhìn cô ta.
Đại thanh nữ nói: “Buông ra đi, toàn bộ tu vi của cô ta đã hòa hợp nhất thể với
tà khí trong cơ thể, cô ta bị hút đi không chỉ là tà khí trong cơ thể mà còn có
toàn bộ tu vi của cô ta. Cô ta đã không còn sức lực phản kháng nữa rồi.”
Thân hình Kỳ lân nhoáng lên, cũng biến thành hình người với mái tóc tim
buông xõa, đứng sóng vai với cô ta, hỏi: “Không giết cô ta sao?”
Đại thanh nữ khẽ lắc đầu: “Nàng có huyết mạch hiếm có, vốn là một trong
những Linh sủng bên cạnh Thánh Mẫu nương nương, tạm để lại sau này Thánh
Mẫu phán xét đi.”
Dữu Khánh tức thì vô cùng lo sợ, làm sao có thể lưu lại loại hậu hoạn này chứ?
Bỗng nhiên, ánh mắt cả ba người đều dán chặt vào trên người Cửu vĩ hồ, chỉ
thấy theo tà khí hút ra từ trên người nó đang nhanh chóng nhạt đi thì thân thể
khổng lồ của nó cũng rất nhanh thu nhỏ lại. Khi một tia tà khí cuối cùng rời
khỏi cơ thể nó, thân thể Cửu vĩ hồ đã nhỏ như một con mèo, bộ lông trắng như
tuyết, chín cái đuôi nhỏ, đôi môi hồng, hai mắt nhắm chặt, nhìn rất đáng yêu,
thực sự xinh đẹp, một tấm thẻ bài lạch cạch rơi ra khỏi miệng nó.
Mấy người đều mơ hồ nhận ra đó là Thiên Dực lệnh, chỉ là nó đã bị ăn mòn
hoàn toàn thay đổi, mặt ngoài đầy vết lồi lõm gồ ghề, đồ án bên trên đã hoàn
toàn không nhìn thấy rõ