Thân Vô Không đột nhiên quát lớn với người của Phi Ưng bang: “Đi, đi gọi
bang chủ các ngươi ra đây.”
“A?” Mấy tên thành viên Phi Ưng bang thất kinh, đều sợ hãi co rùm cả người,
không dám mạo hiểm.
Thân Vô Không cưỡng ép: “Bang chủ của các người còn không sợ, bang chủ
của các ngươi đã tiến vào, các ngươi sợ cái gì, là có ý đồ gì? Muốn ta động thủ
bức các ngươi đi vào hay sao?”
Mấy gã thành viên Phi Ưng bang đâu phải là đối thủ của y, cuối cùng bọn họ bị
ép buộc không còn cách nào, đành phải cắn răng nhảy xuống, nơm nớp lo sợ lần
mò đến gần cửa hang động trên Trấn Linh chung, tốc độ đương nhiên không thể
nhanh được.
Khi đám người Dữu Khánh chạy đến lòng chảo, bọn hắn nhìn thấy mấy người
vừa lần đến trước cửa hang, rồi bị Thân Vô Không dùng mấy tảng đá bắn xuống
cưỡng ép mới lẻn đi vào trong.
Bên trong hang động mơ hồ truyền đến tiếng kêu gọi của mấy người đó, “Bang
chủ, bang chủ, bang chủ…”
Thân Vô Không vừa phủi phủi bụi dính trên tay vừa không quên giải thích với
mọi người một chút, “Không phải là ta tâm ngoan thủ lạt cố cưỡng ép bọn họ,
mà buổi chiều đã trôi qua hơn nửa rồi, trời đã sắp tối rồi, nếu còn tiếp tục dây
dưa kéo dài trời sẽ tối đen, đến lúc đó sẽ bất lợi cho chúng ta.”
Ngoại trừ người của Thiên Hồng bang phụ họa mấy câu, những người khác đều
làm như không có nghe thấy, mấy thành viên Phi Ưng bang đến báo tin đi theo
đám người Dữu Khánh cùng nhau đến đây đều không nói lời nào, Đồng Tại
Thiên cũng chỉ nhìn chằm chằm động tĩnh phía dưới.
Tiểu Thanh bỗng nhiên từ trên trời hạ xuống, lấy can đảm xen lẫn vào trong
đám người, đích thân đến gần để quan sát tình hình hiện trường.
Một lúc lâu sau, từ bên trong cửa hang động trên Trấn Linh chung có một người
đột nhiên bay ra, lao thẳng đến trên núi, phi thân rơi xuống trước mặt mọi
người, không phải ai khác, chính là Đoạn Vân Du. Gã ta nắm tay đưa lên che
bên miệng, ho khan một tiếng rồi lập tức lại chắp tay với mọi người: “Cuối
cùng chư vị đã đến.”
Mọi người đều vô thức lui về phía sau né tránh một chút, đều có chút e sợ đối
với người xuất hiện từ bên trong Trấn Linh chung, nhưng sau khi ánh mắt dừng
lại trên người Đoạn Vân Du quan sát một chút liền cảm thấy yên tâm.
Chỉ vì ánh nắng chiều rực rỡ chiếu lên trên người Đoạn Vân Du mà không gây
ra điều gì bất thường.
Thấy điều này, lại nhìn thấy gã ta là từ trong Trấn Linh chung chạy ra, mọi
người đã tin tưởng bảy mươi, tám mươi phần trăm đối với lời báo tin lúc trước,
lập tức có phần hưng phấn, kích động, lý do rất đơn giản, ngay cả Đoạn Vân Du
đều có thể dễ dàng ra vào Trấn Linh chung, chẳng phải là ở mức độ nào đó, Cửu
vĩ hồ đã bị áp chế rồi sao?
Ngụy Ước vội vàng hỏi: “Đoạn lão đệ, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Đoạn Vân Du phấn chấn nói: “Nhiếp thành chủ đã liên thủ với vị Đại thanh nữ
đang áp chế Cửu vĩ hồ kia. Lần này, có lẽ Cửu vĩ hồ sẽ khó tránh được tai kiếp.
Vấn đề phiền phức hiện tại chính là vô số tà ma kia, chúng đang liều mạng quấy
rối, e rằng sẽ phá vỡ trạng thái giằng co giữa hai bên, cần chúng ta xuất ra chút
lực. Mọi người không cần phải lo lắng gì, Trầm Kim Thiền và Cô Dương khi
ngăn cản Nhiếp thành chủ thì đều đã bị Nhiếp thành chủ đánh chết rồi.”
Thân Vô Không nghi ngời hỏi: “Lúc trước Nhiếp thành chủ còn không dám đến
gần nơi này, tại sao lại đột nhiên xông vào chứ? Với thực lực của Cửu vĩ hồ,
hắn có thể dễ dàng tham gia sao? Hơn nữa, bên trong hình như không nghe thấy
chút động tĩnh nào.”
Đoạn Vân Du kinh ngạc hỏi: “Thân bang chủ, ngươi hỏi lời này là có ý gì, lẽ
nào đang nghi ngờ ta nói dối sao?”
Thân Vô Không nhấc tay ra hiệu ngừng, “Hừm, ngươi không thể nói như vậy, ta
chỉ bình luận theo thực tế thôi. Chuyện lớn như vậy, sự việc liên quan đến sinh
tử của mọi người, hỏi cho rõ ràng không có quá đáng nha. Mọi người thấy sao?”
Y quay nhìn xung quanh, hỏi.
“Đúng vậy.”
“Thân bang chủ nói có lý.”
“Đoạn lão đệ, đừng có xúc động làm gì, luận theo thực tế đi.”
“Được rồi.” Đoạn Vân Du buông tiếng thở dài, nghiêm túc nói: “Ta cũng không
biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Lúc trước khi ta tìm thấy Nhiếp thành chủ thì
hắn đang đứng bên kia.” Vừa nói gã ta vừa nhấc tay chỉ đến vị trí cách mọi
người không xa, “Ta thấy hắn đứng đó nhìn chằm chằm Trấn Linh chung phía
dưới, có vẻ do dự. Ta đi đến hỏi hắn xem có chuyện gì, hắn nói trong sâu xa hắn
mơ hồ nghe được có người đang kêu gọi hắn, người kêu gọi nói rằng mình là
Đại thanh nữ đang trấn áp Cửu vĩ hồ…”
Khi gã ta nói đến đây, mọi người rộ lên, dồn dập quay nhìn Tiểu Thanh ở một
bên.
Tiểu Thanh không cần hỏi cũng biết là mọi người có ý gì, là đang hỏi cô ta, tiền
bối của Thanh Ô bộ tộc có thần thông này hay không, cô ta ngơ ngác lắc đầu
nói: “Ta không biết, nhưng không loại trừ Đại thanh nữ của tộc ta biết được
thuật này. Đợi chút nữa ta hỏi tộc trưởng của chúng ta thử xem.”
Nam Trúc bỗng nhiên chen vào một câu, “Đoạn bang chủ, Đại thanh nữ kêu gọi
Nhiếp thành chủ tới hỗ trợ sao?”
Đoạn Vân Du gật đầu, “Không sai. Ý của Nhiếp thành chủ là, Đại thanh nữ nói
sấm sét có tác dụng khắc chế tà ma, đợt vạn quân sấm sét lúc trước có một
lượng lớn đánh trúng Trấn Linh chung, kỳ thực lúc đó đã khiến Cửu vĩ hồ bị
thương nặng, đây chính là cơ hội rất tốt để diệt trừ Cửu vĩ hồ, mời Nhiếp thành
chủ tới trợ giúp một tay. Nhưng Nhiếp thành chủ rất do dự, không biết âm thanh
trong sâu xa đó là thật hay là giả, lo lắng không biết có phải là quỷ kế của Cửu
vĩ hồ hay không, chủ yếu là vì nhìn thấy xung quanh ngọn núi này dường như
không có bị sét đánh, vì vậy mà do dự.”
Liên Ngư lại ngập ngừng chen vào một câu, “Trấn Linh chung bằng kim loại,
rất có thể sẽ thu hút sấm sét xung quanh đánh tới.”
Có rất nhiều người đều biết điều này, đều gật đầu phụ họa thể hiện tán thành với
cách nói đó.
Đoạn Vân Du: “Ta cũng cảm thấy Nhiếp thành chủ nói có lý, cho nên khuyên
Nhiếp thành chủ suy nghĩ kỹ. Kết quả ta cũng không hiểu Nhiếp thành chủ rốt
cuộc suy nghĩ như thế nào, cuối cùng hắn đã xuống dưới. Ta đợi mãi không thấy
có phản ứng gì, về sau cũng cán răng chạy vào trong, kết quả nhìn thấy Nhiếp
thành chủ và Đại thanh nữ liên thủ với nhau đối kháng với Cửu vĩ hồ, còn đám
tà ma kia thì giống như nổi điên, ra sức quấy phá. Ta không dám hành động lỗ
mạng, vì vậy ta lại đi ra ngoài nói người đi báo tin cho các ngươi.”
Mọi người quay mặt nhìn nhau, Thân Vô Không vẫn còn nghi ngờ, hỏi tiếp: “Ta
vẫn hỏi câu hỏi kia, vì sao bên trong không có bất kỳ âm thanh đánh nhau nào?”
Đoạn Vân Du hỏi ngược lại y, “Thân bang chủ, lúc đầu, khi chúng ta mới đến
đây, có rất nhiều người biến mất tại bên trong Trấn Linh chung, ngươi có nghe
thấy bên trong truyền ra tiếng đánh nhau nào không?” Gã ta giang hai tay ra,
“Bên trong tà ma đang điên cuồng tấn công, động tĩnh rõ ràng rất lớn, ta cũng
không biết vì sao khi đến gần bên ngoài thì không còn có âm thanh nào truyền
ra. Ta thật sự không giải thích được vấn đề này.”
Gã ta cũng làm biếng không giải thích nữa, phất tay với người của mình, nói:
“Phi Ưng bang, Cửu vĩ hồ đang ở thế hạ phong, không còn sức phản kháng, tất
cả đi theo ta. Xong việc, Nhiếp thành chủ tất có tính toán, tất nhiên sẽ không
bạc đãi chúng ta.”
Dứt lời, gã ta nhảy xuống trước, các thành viên Phi Ưng bang nhìn nhau, rồi
cũng lấy hết can đảm nhảy xuống dưới.
Ngay sau đó là Liên Ngư, nàng ta lao xuống không chút do dự, Hổ Nữ theo sát
phía sau.