Hạ xuống mặt đất, người đã rời lưng, đám Thiên Lý lang lại dồn dập vẫy cánh
bay lên, có một số trực tiếp quay trở về, có một số thì bay tới một nơi xa một
chút, ở lại xem náo nhiệt.
Đám người bang phái tham gia tỷ thí phát hiện thấy mình đang đứng tại trước
một chỗ vách núi to lớn, đưa mắt nhìn qua, đây là một vách núi đá khổng lồ
hình vành khuyên. Phía dưới vách núi có vô số cuộn sóng, nhìn kỹ mới phát
hiện thấy đó hoàn toàn không phải là cuộn sóng gì, mà đó là ảo ảnh thị giác do
địa hình của hàng ngàn hàng vạn khe núi, hõm núi trong lòng chảo tạo thành.
Đi tới cạnh mép vách núi, nhìn lướt qua phía dưới, bang chủ Kim Thiền bang
cau mày cất tiếng thì thầm, “Vạn Hác trì.”
Vạn Hác trì? Đang cảm thấy nơi này có phần tương tự với một nơi được mô tả
trong bút ký cổ đại, Dữu Khánh nghe nói vậy thì sửng sốt, cùng với Mục Ngạo
Thiết ở bên cạnh trao đổi ánh mắt với nhau, không nói lời nào. Cả hai rõ ràng
đều có nghi vấn như nhau, hoặc có thể nói là khó thể tin nổi, sự kiện Đồng Tước
võ lần này vậy mà được tổ chức tại Vạn Hác trì sao?
Hai người đều muốn hỏi xem, tại sao lại trùng hợp như thế?
Không chỉ có bọn hắn, Đồng Tại Thiên sau khi quan sát địa hình Vạn Hác trì
xong, cũng quay sang gật đầu cười cười với Dữu Khánh, ẩn ý sâu xa.
Dữu Khánh biết rõ vị này đang suy nghĩ cái gì, nhưng hắn thật sự không có
cách nào giải thích, chỉ có thể để cho gã hiểu lầm mà thôi.
Đương nhiên, điều hắn hiện tại muốn biết hơn chính là, sự kiện Đồng Tước võ
lần này tổ chức tại Vạn Hác trì thì so đấu cái gì?
Chẳng mấy chốc, ánh mắt hắn lại bị thu hút bởi một ngọn núi cao hình thù kỳ dị
nằm bên cạnh thung lũng, nó giống như một ngọn giả sơn khổng lồ, gầy trơ cả
xương, không có cây cối, có vẻ cằn cỗi giống như đất đai trong thung lũng,
không có cả ngọn cỏ nào.
Dữu Khánh bỗng nhiên cảm thấy ngọn núi này có vẻ quen mắt, dường như đã
từng gặp ở đâu.
Chưởng môn nhân Kỳ Nguyệt Lang của Cống Sơn đường đã có mặt sẵn tại bên
cạnh mép vách núi, đang chờ đợi người dự thi đến, rõ ràng đã đến trước một
bước để chuẩn bị.
Chờ khi mọi người đều đã hạ xuống và ổn định lại, cuối cùng Kỳ Nguyệt Lang
cất tiếng tuyên bố, “Chư vị, ‘Sự kiện Đồng Tước võ’ lần này, mọi người sẽ bộc
lộ bản lĩnh thực sự của mình tại Vạn Hác trì này.”
Bang chủ Thân Vô Không của Thiên Hồng bang chắp tay hỏi: “Kỳ Chưởng
môn, không biết lần này làm sao để nhìn thấy bản lĩnh thật sự?”
Kỳ Nguyệt Lang: “Người có hiểu biết về Vạn Hác trì hẳn đều biết, nơi này là
nơi độc trùng ‘Ngọc sí kim thiềm’ tụ tập. Thiềm vương nơi này là một con Bất
Yêu quái. Trước đây không lâu, nó đã nuốt ‘Nhuận dương bảo châu’ của thành
chủ. Đây chính là đề mục tỷ thí, bang phái nào có thể thu hồi ‘Nhuận dương bảo
châu’ về giúp thành chủ, Đồng Tước hồ sẽ chuyển cho bang phái đó chấp
chưởng. Mặt khác, cũng xin nhắc chư vị, ‘Nhuận dương bảo châu’ lớn cỡ nắm
đấm một đứa trẻ, cầm trong tay có cảm giác ấm áp, màu sắc vàng óng ánh như
hổ phách.”
Thân Vô Không hỏi: “Có hạn chế thời gian không?”
Kỳ Nguyệt Lang: “Không hạn chế.”
Trầm Kim Thiền: “Nếu như một mực tìm không được thì sao?”
Kỳ Nguyệt Lang: “Vậy thì tiếp tục tìm, cho đến khi tìm được mới thôi. Nếu ai
không kiên nhẫn được nữa, có thể rời khỏi bất cứ lúc nào, khi đó, nhà nào kiên
trì được đến cuối cùng tính là người thắng.”
Mọi người quay mặt nhìn nhau, trong đám người bắt đầu vang lên tiếng xì xào
bàn tán, đều cảm thấy nếu như một mực tìm không được, đây quả thực là một
chuyện khiến người mệt mỏi.
Sau đó, Kỳ Nguyệt Lang lớn tiếng tuyên bố: ” ‘Sự kiện Đồng Tước võ’ lần này
chính thức bắt đầu!”
Dữu Khánh đứng lắng nghe một hồi, rồi có phần há hốc mồm, cuộc thi chỉ sơ
sài như vậy sao?
Hắn còn đang chờ tuyên bố quy tắc thi đấu a, tại sao đã bắt đầu rồi? Hắn lập tức
hô lên: “Kỳ Chưởng môn, không có quy tắc thi đấu gì sao? Tại hạ mới tham gia
trò này, thực sự không hiểu quy tắc nơi đây, lỡ như vi phạm, chẳng phải sẽ bị
loại oan uổng sao?”
Thân Vô Không, Trầm Kim Thiền, Cô Dương, Cố Nhân Sơn, và Ngụy Ước,
mấy vị bang chủ đều nhìn hắn như nhìn kẻ ngốc.
Kỳ Nguyệt Lang: “Không phải đã tuyên bố quy tắc rồi sao? Nga, quy tắc mà
ngươi nói, chỉ cần không vi phạm quy tắc của Thiên Tích sơn, thì làm thế nào
cũng được.”
Dữu Khánh lập tức truy hỏi: “Tìm giúp đỡ cũng được sao?”
Về mặt nhân thủ, so sánh với những bang phái khác, phía hắn rõ ràng không đủ,
không biết Phi Ưng bang có dẫn nhân thủ tới cho hắn sai khiến hay không.
Kỳ Nguyệt Lang: “Được, ngươi có thể tìm thần tiên trên trời tới đây giúp ngươi
cũng được, chứng tỏ ngươi càng có năng lực quản lý Đồng Tước hồ, Thành chủ
nhất định sẽ không trách tội.”
“Ha ha ha ha…”
Trong đám người vang lên từng tràng cười to.
Dữu Khánh cau mày, nhận thấy trận tỷ thí này chẳng khác gì không có quy tắc,
một khi bắt đầu tất nhiên sẽ đầm đìa máu tanh, thảo nào “Sự kiện Đồng Tước
võ” này lại khiến cho những bang phái có thực lực thấp kém khiếp sợ, ngay cả
đăng kí tham gia cũng không dám.
Kỳ Nguyệt Lang: “Được rồi, nếu không còn câu hỏi nào khác thì bắt đầu đi.
Người của Cống Sơn đường ở nơi này chờ các ngươi. Ai lấy được bảo châu,
cầm đến đây giao lại là được. Không cho phép đánh nhau tại khu vực mỏm đá
lồi ra mà các ngươi đang đứng này, đây cũng là vì tốt cho chính các ngươi. Chu
bang chủ Hạt Tử bang, điều này có được tính là quy tắc không?”
Dữu Khánh còn có thể nói gì bây giờ, hắn chỉ có thể chắp chắp tay. Sau đó,
quay đầu lại nhìn một đám người Hạt Tử bang, hắn phát hiện thấy mọi người ít
nhiều đều có chút thấp thỏm, lo lắng, nhưng xem như gan cũng lớn hơn rồi,
chuyện nguy hiểm như thế này vậy mà vẫn có thể tiếp tục tham gia.
Mục Ngạo Thiết tới gần, nhiều người mắt tạp, y không tiện nói gì, chỉ dùng ánh
mắt dò hỏi Dữu Khánh xem nên làm gì bây giờ.
Tuy nhiên, lúc này Dữu Khánh cũng đang rối ren, sự kiện Đồng Tước võ vậy
mà lại xảy ra tại Vạn Hác trì, bây giờ hắn nên tập trung vào việc Tam Túc ô, hay
là nên tập trung vào chuyện Đồng Tước hồ?
Nếu là chuyện sau, với số lượng nhân thủ và quy tắc trò chơi trước mắt, lẽ ra
phải trực tiếp đầu hàng, khẳng định đấu không thắng.
Kỳ thực, sau khi dễ dàng từ chỗ Liên Ngư biết được Vạn Hác trì có liên quan
với Tam Túc ô, bọn hắn đã tiết giảm được rất nhiều phiền toái, không còn dự
định tiếp tục đi liều mạng vì Đồng Tước hồ nữa, nhận thấy tình hình không ổn
sẽ lập tức chịu thua bỏ cuộc đã là lựa chọn hàng đầu.
Hắn ôm sách cổ nghiên cứu Vạn Hác trì đã lâu, cũng không biết mình có thể
chiếm được bao nhiêu lợi thế, trước tiên chịu thua, chờ sự kiện Đồng Tước võ
kết thúc sẽ quay lại tìm kiếm?