Bán Tiên

Chương 652: Khiến tất cả chấn động (1)




Bên ngoài nhà khách tao nhã, Hướng Lan Huyên đang bồi hồi dưới tán cây bên

cạnh vách núi, khi thì nhìn về phương xa, khi thì cúi đầu suy tư, vạt áo váy

thỉnh thoảng đung đưa trong gió, mỗi một động tác, cử chỉ của nàng ta đều toát

ra một loại thành thục không phù hợp với vẻ ngoài của nàng.

Tùy tùng của nàng chợt từ trong viện đi ra, bước nhanh đến trước mặt nàng mới

thi lễ chào, còn chưa kịp lên tiếng, nàng đã nói trước: “Về phía bên phía khu

Đinh Dần, hỏi một chút xem trận đấu vòng đầu tiên của vị Thám Hoa lang kia

vào ngày nào, tìm một vị trí quan sát thích hợp và kín đáo, ta muốn đi nhìn xem

hắn bỏ văn theo võ như thế nào.”

Nói đến điều này, nàng ta nhịn không được nở nụ cười mỉm.

Nữ nhân nhìn xem nam nhân, tài tử đệ nhất thiên hạ a, thực sự có chút thú vị.

Nào ngờ tùy tùng hơi lộ vẻ kinh ngạc, sau đó trả lời: “Đại hành tẩu, tạm thời

chưa thể xem được, hắn không tham gia vòng đấu đầu tiên.”

Hướng Lan Huyên tức thì dừng bước, quay đầu lại, nhíu mày hỏi: “Không tham

gia? Có ý gì? Lại rút khỏi thi đấu hay sao?”

Thấy nàng đã hiểu lầm, tùy tùng vội đưa tờ mật báo trong tay tới, bẩm báo:

“Bên kia gửi tin tức tới, trong lần rút thăm vòng đầu tiên, vị Thám Hoa lang đó

không chọn được đối thủ, đã bắn trúng tấm thẻ trống duy nhất, dựa theo quy tắc

của đại hội, hắn đã vào được vòng trong, cho nên không cần tham gia thi đấu

vòng đầu tiên.”

Hướng Lan Huyên nghẹn nghẹn lời, lập tức nhanh chóng lấy tờ mật báo đích

thân nhìn xem, sau khi xem xong nàng ta phát hiện thấy thật sự là như vậy, nàng

ta nhịn không được nhìn chằm chằm vào tờ mật báo, lắc lắc đầu, miệng thì chậc

chậc tham thở, “Làm sao lại trùng hợp là hắn chứ, như vậy cũng có thể trúng

được, tên này thật sự là một người có khí vận.”

Tùy tùng lại nói: “Vòng đấu tiếp theo hắn chắc hẳn sẽ tham gia. Để ta trước tiên

tìm kiếm một vị trí thích hợp quan sát, đến lúc đó Đại hành tẩu đi xem cũng

không muộn.”

Hướng Lan Huyên gật đầu ừ một tiếng, “Vậy thì đợi vòng thứ hai rồi đi xem

vậy.”

Ngày hôm sau, giờ Thìn ba khắc, mặt trời cũng chỉ vừa mới ló dạng.

Khu vực sân bãi ngày hôm qua khu Đinh Dần dùng để rút thăm đã được điều

chỉnh một chút, chuyển đổi thành sân thi đấu.

Sân sấu ngày hôm qua vẫn còn, hôm nay được dùng làm sân khấu chủ trì thi

đấu.

Ở giữa sân phơi rộng lớn được vạch ra một khu vực vòng tròn lớn, hiển nhiên

chính là dùng làm sân thi đấu, xung quanh cũng được dựng lên một số khán đài

hình thang, chỉ là người đến đây xem cũng không có nhiều, chí ít thì so với một

khu vực sân bãi như thế này mà nói, số khán giả như vậy là không nhiều.

Có thể nói, tất cả các thí sinh dự thi của khu Đinh Dần đều đến đông đủ, không

sót người nào.

Với tư cách là người sẽ tham gia thi đấu, ai cũng muốn nhìn xem thực lực

những thí sinh khác như thế nào, bởi vì đó đều là người mà họ có thể gặp phải

trong vòng tiếp theo. Bây giờ là cơ hội rất tốt để xem trước và nghiên cứu.

Mặc dù Dữu Khánh không cần tham gia thi đấu vòng đầu tiên, và hắn cũng cảm

thấy “Phong Trần kiếm quyết” mà mình tu luyện hẳn là một công pháp rất tốt,

nhưng dù sao đó cũng chỉ là cảm giác của mình, còn chưa có giao thủ nhiều với

tu sĩ Huyền cấp, nói trắng ra chính là còn chưa có thực sự kiểm tra đo lường

được trình độ.

Một quyển công pháp tu hành ném tại trong kho chứa, không người nào để ý

tới, không giống như những công pháp của sư môn với truyền thừa rõ ràng, sư

môn sẽ nói cho ngươi biết các tiền bối đã có được những chiến tích gì với loại

công pháp này, trong khi đó, quyển công pháp lai lịch bất minh này quả thực

làm cho người ta có phần không nắm chắc.

Huống chi, người có tự tin tới nơi này tham gia thi đấu hẳn đều là nhân tài kiệt

xuất trong cấp bậc tu sĩ Sơ Huyền, cho nên hắn đương nhiên cũng muốn đến

xem thực lực của người khác, nhằm ước lượng xem nếu là mình thì có thể ứng

đối được hay không.

Ngoại trừ thí sinh dự thi và nhân viên điều phối thi đấu, cũng có một số khán

giả bên ngoài tới xem, phân tán rải rác tại trên các khán đài xung quanh, ước

chừng tổng cộng cũng chỉ khoảng trăm người. Dữu Khánh lưu ý thấy trong đó

có hơn mười người là tới vì Thiện Thiếu Đình.

Một đám người cả trai lẫn gái, có lẽ đều là người của “Quy Kiếm sơn trang”. Ở

trong đó có một người phụ nữ dung mạo xinh đẹp rất có khí độ dường như là

mẫu thân của Thiện Thiếu Đình. Dữu Khánh là nhìn từ thái độ kính trọng và

hình đáng miệng khi xưng hô của Thiện Thiếu Đình mà nhận ra.

Reo hò trợ uy, cổ vũ, hoặc là đến xem Thiện Thiếu Đình đại triển oai phong như

thế nào, tranh giành thể diện cho “Quy Kiếm sơn trang” ra làm sao.

Dữu Khánh dùng Quan Tự quyết theo dõi nội dung nói chuyện của bọn họ bằng

cách đọc môi, cảm thấy đám người “Quy Kiếm sơn trang” này hoàn toàn không

để những thí sinh dự thi khác tại đây vào mắt, giống như cảm thấy việc Thiện

Thiếu Đình bộc lộ tài năng trong thi đấu và vượt lên trên những thí sinh khác là

chuyện đương nhiên.

Từ động tác môi của một cô gái nhỏ, giống như trực tiếp nói rõ Thiện Thiếu

Đình chính là đệ nhất nhân của khu Đinh Dần.

Và Thiện Thiếu Đình thì nói mấy câu khiêm tốn, nói cái gì mà không thể nói

như vậy, nào biết được có nhân vật nào tàng long ngọa hổ hay không, đại loại

như vậy.

Đương nhiên, lời nói khiêm tốn thì vẫn phải nói, nhưng từ phản ứng ngạo nghễ

trong nét mặt quả thực cũng không để những thí sinh dự thi khác vào trong mắt.

Cô gái nhỏ đó hình như là muội muội của Thiện Thiếu Đình.

Nói chung, trong số những người tới xem thi đấu tại tiểu khu như thế này, có

một số lượng đáng kể là có liên quan với những người tham gia dự thi.

Đối với thí sinh dự thi, từ khi cầm lấy bản thể lệ thi đấu đến bây giờ, gần như

đều đã nắm rõ ràng luật lệ. Khi người chủ trì thi đấu đứng trên sân khấu cất lời

dò hỏi, không người nào bày tỏ có vấn đề gì.

Vì vậy, một tràng tiếng trống “Thùng thùng thùng thùng” vang lên, cuộc thi

chính thức bắt đầu.

Hai thí sinh cầm một bài số “Một” trong tay lần lượt nhảy lên trên sân khấu,

giao mộc bài ra để xác nhận tư cách dự thi, cũng là một lần nữa xác minh bản

thân mình. Sau đó, hai người lập tức cùng phi thân nhảy vào trong vòng tròn thi

đấu.

Thi đấu dựa theo tiếng trống làm báo hiệu, tiếng trống chưa ngừng, hai bên tỷ

thí không được xuất thủ.

Tiếng trống đột nhiên ngừng lại, nghĩa là thi đấu chính thức bắt đầu.

Tại trận thi đấu đầu tiên của vòng một, cả hai bên đều không vội vã giao thủ,

bởi vì không rõ nền tảng, trình độ của đối phương, đứng đó giằng co, không

dám hấp tấp xuất thủ, dường như đều đang tìm kiếm thời cơ xuất thủ.

Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ, nhưng mà

đợi một hồi lâu, hai người đã ngưng tụ khí cơ vẫn giằng co không dám động

thủ.

Lúc này có tiếng trống “Thùng thùng” vang lên, dựa theo quy tắc thi đấu của

đại hội, và cũng là để đề phòng có người quấy rối, đây là trống trận thúc giục!

Trong vòng một khắc đồng hồ, trống sẽ đánh lên ba lần, sẽ thúc giục thi đấu ba

lần, nếu sau khi trống đã vang lên ba lần mà hai bên còn chưa động thủ thi đấu,

vậy thì cả hai đều sẽ bị loại.