Bán Tiên

Chương 574: Ba tên (1)




Ra khỏi U Giác Phụ, sư huynh đệ ba người giống như làm tặc vậy, lén lút trèo

đèo lội suối, sau khi rời xa dãy núi vắt ngang kia mới tìm vật cưỡi một đường

vù vù chạy đi.

Người có hai cái đùi, ngựa có bốn cái vó, vượt đèo lội suối…

Côn Linh sơn, nằm tại khu vực chếch phía Nam bên trong Ân quốc, là một khu

vực núi non hùng vĩ, sơn thủy hữu tình, thổ những tươi tốt, cảnh sắc tráng lệ,

vốn tên là Thiên Linh sơn, về sau Minh Hải tiên phủ lộ ra, Yêu giới lập địa

thành Thánh, gọi Thánh địa là Thiên Lưu sơn, vỉ để tránh tục danh, mới đổi tên

thành Côn Linh sơn.

Sau khi người am hiểu gieo trồng Linh vật trong Tu Hành giới chiếm cứ nơi đây

khai tông lập phái, Côn Linh sơn đã không chỉ là tên núi mà cũng là tên của

tông phái.

Côn Linh sơn, kéo dài truyền thừa nghìn năm, là đại phái Linh thực đệ nhất

thiên hạ, kéo dài không suy!

Triêu Dương đại hội, hai mươi năm một lần, đã tổ chức được một trăm lẻ bảy

lần, một mình Côn Linh sơn đã chiếm mười lần trong số đó, từ đó có thể thấy

được danh vọng của đại phái Linh thực đệ nhất thiên hạ.

Đại hội lần một trăm lẻ tám này lại lần nữa do Côn Linh sơn tổ chức.

Đã sắp tới ngày khai mạc Đại hội, sự kiện liên quan tới danh tiếng của tông

môn, toàn bộ môn phái từ trên cuống dưới không dám có sơ suất, đã sớm chuẩn

bị từ nửa năm trước.

Thịnh hội lớn như thế này, nghe nói ngay cả Hoàng đế Ân quốc cũng có khả

năng tới xem thịnh hội.

Tình huống như vậy không phải chưa từng có, trong số những lần Triêu Dương

đại hội do Côn Linh sơn tổ chức, trong đó có sáu lần được các đời Hoàng đế Ân

quốc đến cổ vũ, và đây là lần đầu tiên Côn Linh sơn tổ chức Đại hội kể từ khi

Hoàng đế bệ hạ đương nhiệm đăng cơ.

Có thể mời được Hoàng đế bệ hạ tới cổ vũ hay không, ở trong mắt người bên

ngoài, thậm chí ngay cả là trong mắt người Côn Linh sơn, đều xem như là thể

hiện thái độ của triều đình Ân quốc đối với Côn Linh sơn.

Hào quang của đại phái nghìn năm mặc dù phong quang, kì thực cũng có sự khó

xử riêng của mình, hoàng thất không chỉ sẽ lôi kéo mượn sức mà ở mức độ nào

đó còn sẽ luôn chèn ép.

Quan trọng hơn là, quyền lực của Hoàng đế đương nhiệm cực thịnh, một phần

rất lớn nguyên nhân là bởi vì có mối quan hệ vô cùng tốt với Chưởng lệnh chấp

chưởng “Đại Nghiệp ty”, trong đó có nguyên nhân dính tới hoàng hậu, bởi vì

hoàng hậu chính là sư muội của vị Chưởng lệnh kia.

Cũng bởi vì vậy, Hoàng đế sắc phong vị Chưởng lệnh kia là “Địa sư”, ý là đại

địa chi sư!

Điều thú vị chính là, vị chí cao Tu Hành giới tại Cẩm quốc được triều đình Cẩm

quốc sắc phong là “Địa mẫu”, cũng là sư muội của “Địa sư”.

Nói cách khác, Địa sư, Địa mẫu và hoàng hậu Ân quốc vốn đều là sư huynh

muội đồng môn, chỉ là bây giờ phân chia địa vực rõ ràng, có hàm ý đối địch rất

rõ ràng…

Nói cách khác, trong lần thịnh hội này, chỉ cần Côn Linh sơn có thể mời được

Hoàng đế tới, hoàng hậu sẽ có khả năng cùng đi theo tới đây, thậm chí có khả

năng Địa sư cũng được mời tới.

Nghe nói để giành quyền tổ chức thịnh hội lần này, Côn Linh sơn đã bỏ ra cái

giá không nhỏ mới lấy được, và Chưởng môn cũng đã sớm nhiều lần bày tỏ lời

mời Hoàng đế bệ hạ đến tham dự.

Về phần Hoàng đế có từ xa xôi chạy tới tham dự hay không, người ngoài không

biết được, tuy nhiên ba mươi vạn đại quân của triều đình cũng đã bố trí tại khu

vực ngoại vi của Côn Linh sơn, hỗ trợ đại hội lần này.

Bên tai nghe tiếng bàn tán xôn xao của những người khác.

Ngồi ở quán trà bên đường, sư huynh đệ ba người Dữu Khánh vừa chậm rãi

uống trà ăn chút đồ ăn vặt, vừa vểnh tai lắng nghe những lời trò chuyện xung

quanh.

Lúc này bọn họ đang ở trong một thị trấn nhỏ gần Côn Linh sơn.

Trấn nhỏ cũng thể hiện ra mọt sự náo nhiệt hiếm có, quân đội đồn trú và đủ loại

đủ kiểu khách ngoại lai tụ tập tại đây, ngư long hỗn tạp, dòng người vọt tăng.

Rất nhiều tài nguyên cũng đang tập trung về phía nơi này, các thương nhân của

trấn nhỏ kiếm được bồn đầy bát đầy, cư dân trấn nhỏ và thôn dân ở phụ cận

cũng kiếm được một khoản kha khá, trong một khoảng thời gian sẽ không phải

lo ăn lo mặc.

Trên đường đi, sư huynh đệ ba người không vội không vàng, ung dung chậm rãi

lang thang đến đây, còn một tháng nữa là đại hội bắt đầu.

Thực ra những người muốn tham gia đã có thể báo danh ngay từ bây giờ.

Tuấn kiệt khắp nơi trong thiên hạ đổ dồn tới Côn Linh sơn, quãng đường có xa

có gần, chắc chắn sẽ có người đến sớm, Côn Linh sơn cho phép báo danh sớm

một tháng cũng là đạo đãi khách. Sau khi báo danh xong, khách tham dự sẽ

được Côn Linh sơn bố trí thỏa đáng nơi ăn chốn ở.

Sư huynh đệ ba người không vội vã báo danh, bọn họ chậm rãi lang thang tới

nơi đây, chính là muốn tìm hiểu, lý giải nhiều hơn một chút tình hình có liên

quan, nếu không có chuẩn bị chút gì liền muốn đâm đầu lao vào trong đại phái

đệ nhất thiên hạ để luồn lách chạy loạn, như vậy chắc chắn sẽ không thích hợp.

Đương nhiên, chậm rãi chạy tới còn có một chỗ tốt khác, đó chính là có thể tiết

kiệm không ít tiền.

Thứ nhì là bọn hắn còn chưa suy nghĩ được rõ ràng rốt cuộc thì nên dùng cách

thức như thế nào để trà trộn vào Côn Linh sơn.

Báo danh đăng ký bình thường để đi vào, bọn hắn lại không dám dùng thân

phận chân thực, bây giờ bọn hắn cũng có phần tự hiểu lấy mình, biết rõ bản lĩnh

của mình không lớn nhưng danh tiếng lại không còn nhỏ nữa, chỉ cần dùng thân

phận chân thực một lát thì lập tức sẽ trở thành mục tiêu bị nhìn chăm chú, bị

phiền phức quấn thân chỉ là việc nhỏ, lo lắng bị người đùa chết mới là việc lớn.

Dù sao Già La Sơn và Côn Linh sơn đều thuộc giới Linh thực, quỷ mới biết rõ

lần này Già La Sơn có người nào đến hay không.

Còn nếu ngụy tạo ra một thân phận nào đó để đi vào thì bọn hắn lại càng không

dám báo danh quá sớm, sợ Ban tổ chức có đầy đủ thời gian tra xét ra thân phận

của bọn hắn có vấn đề.

Trên thực tế, những gì bọn hắn tìm hiểu được trên đường đi có phần khiến cho

bọn hắn bị hù dọa.

Loại đại hội kiểu này được mọi người chú ý hơn xa những gì bọn hắn tưởng

tượng, thậm chí ngay cả Hoàng đế cũng có khả năng sẽ đến tham dự, vì vậy

việc xác minh lai lịch người tham gia tự nhiên cũng nghiêm ngặt vượt quá suy

nghĩ của bọn hắn. Với năng lực tiếp xúc của một đế quốc, bất kể mình nói mình

từ đâu tới, đều phải biên xuất thân cho thật hoàn hảo, nếu không sẽ rất dễ dàng

bị điều tra ra.

Vì vậy, sau khi nghĩ tới nghĩ lui, bọn hắn vẫn có khuynh hướng dùng tư cách

người làm công để trà trộn đi vào.

Nghe nói trong lúc diễn ra đại hội, sẽ cho phép một số người được đi vào làm

việc lặt vặt. Thứ nhất là bởi quy mô của đại hội quá lớn, môn phái dù có lớn đến

đâu cũng không đủ nhân lực làm hết mọi việc, quả thực cần phải có một ít ngoại

lực giúp đỡ.

Thứ nhì là cũng có người trong giới Tu hành không báo danh, không tham gia

tỷ thí cũng muốn đi vào xem thịnh hội, quan sát tỷ thí.

Đây cũng là lệ cũ, bởi vì có rất nhiều môn phái tu hành to to nhỏ nhỏ, số người

tìm đến Ban tổ chức chào hỏi muốn đi cửa sau quá nhiều, thay vì từ chối làm

mất lòng quá nhiều người, không bằng định ra quy củ.

Vì để đại hội được tiến hành ổn định, những người này có thể đi vào tham gia

làm những công việc lặt vặt, bình thường đều là đệ tử của các môn phái, cũng

chính là phải có môn phái đảm bảo.

Cũng có người không phải là đệ tử của môn phái tiến vào, vậy thì phải được

người nào đó tương đối có lực làm bảo đảm mới được.