Bất kể là vui mừng bởi Nam Trúc vẫn sống rất khỏe, hay là lo lắng Nam Trúc sẽ
đụng phải Vân Côn, lúc này Hắn không quản được nữa. Chỉ khi Vân Côn ở trên
đầu rời khỏi, Hắn ra ngoài chờ đợi mới có thể gặp được hai người Nam Trúc.
Nước trong cối đá chẳng mấy chốc đã được đầu to đun sôi lên, Bách Lý Tâm tới
thông báo, nước đã đun xong rồi. Cửu hướng Lan huyên trước mới là điều quan
trọng, Dữu Khánh lập tức vò nát chiếc lá trong tay, đi đến bên cối đá. Trước tiên
giấu đầu to đi.
Tiếp đó kiểm tra độ nóng của nước, nước mới sôi xong chắc chắn không thể
trực tiếp uống được. Hán thi pháp hút nước ra ngoài, cho nó xoay vòng vòng
trong không khí như dòng bay lượn để cho nước nhanh ngụi. Khi nhiệt độ nước
đã hạ đủ rồi, hán nâng quả cầu nước đưa đến trước mặt hướng lan huyên, uống
nhanh đi. Hướng lan huyên không, có gì do dự, há miệng hút vào. Lượng nước
khá lớn, uống một lúc có phần căng bụng, dữ khánh thúc dục, uống hết đi, chắc
hẳn hiệu quả sẽ tốt hơn.
Hướng lan huyên đã cảm nhận được tác dụng, nước này vừa vào trong bụng. Ta
khí bám chặt trong bụng nàng lập tức co rụt lại như bị điện giật, nó không có
dấu hiệu kháng cự lại như khi bị Phật pháp chấn áp. Thấy hiệu quả tốt như vậy,
nàng lập tức uống hết vào bụng. Minh Tăng áp bàn tay lên người nàng, giò xét,
rồi lập tức khen ngợi, quả thực có hiệu quả. Lúc này Dữu Khánh mới ta linh
châu da, vậy chúng ta liên thủ làm thử xem. Minh Tăng vừa mới nói được.
ô ô liền từ phía cửa hàng lướt đến, vẻ mặt không thích hợp, tình hình có chút
không ổn, bên ngoài hình như đang triển khai lục xoát quy mô lớn. Cửa hàng
của chúng ta e rằng không giấu được sự tìm kiếm kỹ càng. Nghe nói như vậy,
bầu không khí bên trong hàng lập tức trở nên khẩn trương, nhất là lòng hành
văn đang bị thương. Trước đây gã rất hiếm khi trải qua chuyện này, hay nói
đúng hơn là gã chưa bao giờ trải qua, lúc này gã thực sự cảm nhận được áp lực.
Dữu Khánh Kinh Ngạc hỏi
Theo thông tin có được, vần côn cỡi cự côn đi tuần tra khắp nơi, chỉ là kiểu tuần
tra lướt qua trên không, vì sao bây giờ lại có lục soát quy mô lớn chứ? Nếu lục
soát như vậy, với không gian mênh mông của cự linh phủ, phải lục soát đến
ngày tháng năm nào? Nếu biết trước có chuyện như vậy, bọn hắn sẽ không trốn
trong lòng đất, vừa rồi đã bỏ chạy luôn rồi. Mọi người cũng có chút khó hiểu,
cuối cùng hướng lan huyên với khuôn mặt đầy mồ hôi cất lời nhắc lại, có lẽ
không phải trùng hợp.
Có lẽ có liên quan với tả linh trên người ta. Anh mắt mọi người nhìn nàng trở
nên nghiêm trọng, thực sự là như vậy sao? Đúng vào lúc này, A Lang Đại Cô
đang canh giữ cửa hàng cấp tốc lướt đến đây, khẩn cấp thông báo, không ổn rồi,
cửa hàng đã bị phát hiện, bắt đầu có nhân mã tụ tập tới đây. Ở đây vừa mới nói
xong, phía cửa hàng vang lên một tiếng nổ ẩm, luôn không khí trực tiếp đè ép
vào hang sâu dưới lóng đất, rất hiển nhiên, có người đang phá mở cửa hàng.
Mọi người không còn có thể quan tâm đến việc cứu Hướng Lan Huyên được
nữa, lúc này đã không còn kịp rồi. Hướng Lan Huyên cũng vội nói, Đại Hòa
Thượng, đừng lo cho ta, chuẩn bị rời đi. Minh Tăng lập tức buông tay ra khỏi
lưng nàng, lấy Thiên Dược lệnh ra, hô lên một tiếng dựng, lập tức thấy quang sí
phóng ra, bao bọc đám người khẩn trương tụ tập lại đây vào bên trong. Ô ô và
Diệp A Lang nhìn nhau, gợt đầu với nhau, sẵn sàng liên thủ hất tung lốp đất bên
trên bất cứ khi nào.
với tu vi của hai người đủ sức để làm điều đó. Đây cũng là lý do bọn hắn dám
trốn dưới lòng đất. Vân Côn đã để lại thủ đoạn trên người ta, sự việc có lẽ
không đơn giản như vậy. Đại Hòa Thượng, một khi ra bên ngoài, chỉ cần có thể
bỏ chạy, hãy chạy rồi tính tiếp, đừng có bất kỳ chần chứ gì. Hướng Lan Huyên
không yên tâm nên nhắc nhiều thêm, lần nữa, năng tự mình kiểm tra trong cơ
thể, nhận thấy theo dòng nước vừa uống và lưu thông, ta Linh không còn banh
chứng nữa.
đang co rụt lại rất nhanh, chỉ cần nó không ảnh hưởng đến mình, vào thời khắc
quan trọng, nang hẳn là có thể đóng góp sức lực. Những người khác đều chầm
mặc, nín thở ngưng thần, im lặng lắng nghe động tĩnh phía cửa hàng. Chưa đến
lúc không còn cách nào khác, bọn hắn sẽ không sông ra ngoài, lao ra đối mặt
với Vân Côn không phải là chuyện vui vẻ gì. Bọn hắn ít nhiều vẫn giữ chút hy
vọng, hy vọng bên ngoài sẽ không lục soát đến cùng, có lẽ có thể vượt qua
được.
Văn Côn Lơ Lửng trên không trung đang dang tay thi pháp, tụ tập lượng lớn hơi
nước trong khu vực này lại tạo thành một vùng mây đen sen lẫn nhiều màu khác
trên bầu trời. Mây che phủ khá gần mặt đất, khiến cho bầu trời tối đi không ít.
Cây doi trong tay y nối thẳng vào đám mây đen trên không, thân thể giống như
đang treo trên sợi dây. Trên mặt đất, rất đông nhân mã đang lục soát khắp nơi,
vô số phi xí tứ cước xà vần vũ trên bầu trời. Ẩm. Giới mặt đất vang lên một
tiếng nổ lớn.
Thu hút ánh mắt của Vân Côn nhìn đến, nhân mã phía dưới tựa hồ phát hiện ra
một cái hang động. Lúc này có người cửa phi xí tư cước xà tới báo, bẩm thượng
tiên, phát hiện một lối vào sâu trong lòng đất, có dấu vết con người tạo ra, nơi
đó rất có thể là địa điểm mục tiêu ẩn nấp. Vân Côn bình thản nói, kiểm tra. Khi
người tới báo tin vừa rời đi, mặt y hiện lên nét cười lạnh, một tay bấm quyết
làm ra động tác móc lên. Ở chỗ sâu trong lòng đất.
Hướng lan huyền lập tức hét lên một tiếng hét đau đớn à. Những người khác
giật mình dồn dập quay đầu nhìn tới, nhìn thấy trong miệng nàng có máu chảy
ra. Hướng lan huyền đau đớn dùn giẩy cầm cập, nàng không biết tà linh trong
cơ thể xảy ra chuyện gì, rõ ràng đã bị nước do đầu to đun kiểm chế. Phải co
rúng lại trong một góc cơ thể, nhưng vừa rồi lại đột nhiên trở nên hung bạo,
may mà nước nàng mới uống và có tác dụng kiểm chế rất rõ ràng. Tà linh nổi
cơn hung bạo vừa đụng phải thứ khác chế nó.
Liên cấp tốc có rúng lại, nhưng cơn bộc phát đó của nó cũng đủ khiến cho
hướng lan huyền đau đớn. Mọi người vừa quan tâm đến nàng, vừa cao độ chú ý
đến động tĩnh phía cửa hang, đoạn giữa hang đã được bọn hắn khẩn cấp làm sụp
đổ, hy vọng có thể khiến người giò xét quay trở ra. Xa xa, trên không trùng giữa
những dãy núi liên miên chập trùng, có hai bóng người từ trên trời ráng xuống,
hạ xuống đỉnh một ngọn núi cao nhất, đó chính là Văn Khúc và Nam Trúc.
sở dĩ hai người hạ xuống là bởi vì nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ. Xa xa phía
trước, trong một phùng mây đen tre phủ mặt đất có một ngọn núi hình nón màu
đen kỳ quái nhìn như mũi rùi chĩa lên cao vuốt, được hai khí tím xanh mờ hổ
bao phủ. Vừa rồi, hai người phát hiện thấy con cự côn kia rời đi, đang định đuổi
theo thị trật phát hiện thấy phía bên này có hai khí tím xanh, xong lên ngút trời,
bọn họ bị thu hút chạy đến nhìn xem, vì vậy nhìn thấy được dị tượng này.
Nam Chúc Kinh Nghi bất định hỏi, nghe nói trong tay Vân Côn có một chiếc
doi thần, có thể tỏa ra hai khí tím xanh. Không biết thứ này có liên quan gì đến
Vân Côn hay không? Văn khúc, cử Côn vừa mới xuất hiện tại vùng này, dị
tượng ở đây chắc hẳn không phải ngẫu nhiên, có lẽ có liên quan ít nhiều đến
Vân Côn. Ẩm, chật có một tiếng nổ vang thật lớn mơ hổ chuyển đến. Mặt đất ở
khu vực bị mây đen bao phủ nổ tung lên, một tầng đất giày bị phá vỡ.
theo ngay sau đó là một luồng sáng trắng phóng vút ra. Đó không phải là thứ gì
khác, chính là Thiên Dực lệnh bao bọc đám người Dữu Khánh lao ra ngoài.
Không còn cách nào khác, đám nhân mã lục xót đó truy tìm đến cùng, bọn hắn
cuối cùng không thể trốn tránh được nữa, không thể không phá mặt đất sông ra
để thoát thân. Đám nhân viên lục xót khu vực đó và lượng lớn phi xí tư cước xa
lập tức rơi vào tình trạng hỗn loạn, có không ít chết ngay tại chỗ.
Cửu hạp và kha mật lập tức lao vọt tới vị trí nổ tung, nhưng có vẻ xuất công
không xuất lực, động tác làm cho đẹp mà thôi. Tất nhiên là chục hụt, bọn họ
vốn là nhào vào chỗ chống, không dám trực tiếp đụng vào luồng sáng đó, sợ bị
hướng lan huyền đánh chết. Vân khôn lơ lửng trên không, ánh mắt lạnh lùng
chờ đợi, có thể nói Y đã đợi lâu, nhìn thấy cảnh tượng này, Y lập tức vung tay
đánh ra một đòn. Ơm
Dư y đòn tấn công tựa như một cơn lốc cuốn tung rất nhiều người và đánh chết
không ít quân của chính mình, ảnh hưởng đánh tới mục tiêu không lớn. Một
bóng dáng minh tăng to lớn đột nhiên xuất hiện đã bị đánh cho biến mất, y lực
đòn đánh của Vân Côn cũng bị chiệt tiêu. Minh tăng lật tay đem y lực của đón
đánh đó phản xạ trở lại, một bầy phi xí tứ cước xà bay hoảng loạn trên không bị
đánh thành bột mị. Vân Côn vung tay áo bào, mạnh mẽ ngăn chặn đòn phản
kích. Lợi dụng cơ hội này.
quang điều bay xéo lên trời, trong nhái mắt liền phá tan tầng mây đen. Bọn hắn
tất nhiên là muốn bay lên trời, vùng này có quá nhiều ngọn núi to to nhỏ nhỏ
vươn lên như mang che. Tốc độ bay của quang điều quá nhanh, không thể kịp
chuyển hướng tránh né giữa vô vàn chứng ngại vật. Khóe miệng vân côn hiện
lên nét cười nhạt, điều này cũng nằm trong dự liệu của Y, khi nhìn thấy địa hình
nơi đây thì Y đã có tính toán.