Bán Tiên

Chương 1467: Tới giúp




Đầu to bay vượt qua thiên sơn Vạn Thủy rồi vẫn theo thói quen cũ, sau khi đến

địa điểm mục tiêu thì lại đi tìm dữ khánh trước tiên. Nhưng nó không biết vị trí

chính xác của dữ khánh ở đâu, khi đang lén lút đi tìm dữ khánh trong các hè núi

thì bị người có tu vi cao nhất là hướng lan huyên phát hiện ra. Nàng cách không

bắt lấy nó, hơn nữa còn là bị hút đi qua một khúc cua. Thực ra, để đề phòng đầu

to liên lạc với dữ khánh mà mình không biết được.

Hướng Lan Huyên đã ở chung trong một hang động với dữ khánh và mục ngạo

thiết. Thấy đầu to đã trở về, không cần phải nhắc nhở, mục ngạo thiết lập tức đi

ra ngoài hái một vài lá cây, đem về ném cho đầu to. Sau đó đầu to lại nằm trên

lá cây bắt đầu cào ra chữ. Xem xong tin tức đầu to mang về, hướng Lan huyền

đầu tiên là kinh ngạc, sau đó có chút bối rối, xem không hiểu có chuyện gì xảy

ra, nàng quay đầu nhìn về phía hai người dữ khánh.

Trên mặt Hai Sư Huynh đệ rõ ràng cũng lộ ra vẻ nghi hoặc và khó hiểu. Trong

vòng mười dặm, chỉ thấy ánh kiếm không thấy người, ba nghìn nhân mã bị tiêu

diệt trong nháy mắt, rừng núi không tổn hại gì. Hướng Lan Huynh hít vào một

hơi khí lạnh, lắc đầu nói, Văn Khúc có lẽ không thể có được bản lĩnh như vậy,

chẳng lẽ ông ta đã ẩn dấu thực lực khi giao đấu với Phổ Nhạ ư. Các người nghìn

vạn lần đừng nói với ta, kỳ thực là nam béo làm, hắn ư. Ta không tin.

Dữu Khánh thở dài nói, ta thực sự hy vọng đúng là hắn. Nếu Nam Béo thật sự

có được bản lĩnh như vậy, ta ôm đùi hắn là được rồi, còn cần phải trốn trốn

tránh tránh sao. Mục ngạo thiết khẽ lắc đầu với vẻ mặt đầy nghi hoặc, tựa hồ

cũng đang nói đó không thể là Nam Trúc. Hương Lan Huynh cũng cảm thấy

như vậy, Nàng không cho rằng hai người lừa gạt mình trong chuyện này, Nàng

cao mầy lẩm bẩm, vậy thì thực kỳ quái, xét về tu vi thực lực, người đáng nghi

nhất chính là Văn Khúc.

Trừ khi còn có cao nhân lánh đời nào đó mà chúng ta không biết đi vào đây.

Trong thu hành giới chưa từng nghe nói qua có người nào có thủ đoạn như vậy.

Chỉ suy đoán xương như vậy là không thể nào có được kết quả, cần phải biết

được nhiều thông tin hơn mới có thể đưa ra phán đoán chính xác. Mà vấn đề

bọn hắn quan tâm hơn là hiện tại Nam Trúc đang ở đâu, không tìm được Nam

Trúc. Bọn hắn tạm thời chỉ có thể tiếp tục chờ tin tức về Nam Trúc, nếu không,

bọn hắn sẽ khó thể bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch.

xem tình trạng hiện nay, việc mông phá đầu hàng cũng không có làm cho Van

Kohn rời khỏi lối ra. Vì để thuận tiện cho việc gửi tin nhắn kịp thời, đầu to

không thể ở lại Lâu bên cạnh bọn hắn, sau khi đã nhận được tin tức liền để cho

nó quay lại. Sau đó, hai sư huynh để rời khỏi hang động để kiểm tra khu vực

xung quanh. Khi đi tới cửa hang, hướng Lan Huynh nhìn chăm chú một lúc rồi

khẽ thở dài, sau đó ánh mắt dừng lại tại cửa hang phía bên kia.

Nhìn thấy Thanh Nha đang háng gió ở trước cửa hang, nửa năm nửa ngồi, trước

mũi vẫn đặt củ đậu phộng kia ngủy không ngừng. Trong bộ dạng Thanh Nha

dường như là đang canh chừng, điều này khiến trong lòng hướng lan huyên hiện

lên một tia cảnh giác khó giải thích. Nàng lập tức lướt đến, nhìn vào trong đàng

động tối tăm quan sát một chút, hỏi, không có việc gì chứ. Thanh Nha đứng lên,

nhún nhún vai, tất cả đều bình thường. Có thể có chuyện gì chứ. Giọng của

Minh Tăng cũng từ trong hang chuyển ra.

không có gì. Nghe thấy Minh tăng đáp lời, hướng lan huyền mới gạt bỏ nghi

ngờ trong lòng, ưu một tiếng, rồi lại bay trở về hang động của mình. Dũ khánh

và mục ngạo thiết ở trong rừng không đi tìm mấy người Bách Lý Tâm đang ẩn

nấp canh gác để hỏi thăm tình hình, mà tìm một nơi hẻo lánh để lén lút nói

chuyện với nhau. Lão thập ngũ, mười dạm kiếm quang đó. Người cũng cảm

thấy quen quen sao? Người thấy nó có giống chiêu thứ tư tam sinh vạn vật trong

phong trần kiếm quyết không?

Mục ngạo thiết thử hỏi. Bây giờ, mấy sư huynh đệ bọn hắn đều có tu luyện

kiếm quyết đó, mặc dù có thể tu luyện đến mức độ nào tùy thuộc từng người,

không ai giống ai, nhưng tự nhiên đều quen thuộc kiếm quyết. Kiếm quyết tổng

cộng có 6 triêu, kỳ thực thì chỉ có 5 triêu, bởi vì triều thứ 6 căn bản không có

dạy làm thế nào để tu luyện. Đó chỉ là một câu mô tả, nói rằng, vô hướng bất

kiếm, kiếm hướng tới mọi nơi. Chiều thứ nhất là 36 kiếm hợp nhất.

Chiêu thứ 2 mười tám kiếm hợp nhất, chiêu thứ 3 là chín kiếm hợp nhất, chiêu

thứ 4 là ba kiếm hợp nhất, chiêu thứ 5 chỉ còn một kiếm, còn chiêu thứ 6 thì có

thể bỏ qua, hoặc nói là nó hoàn toàn không tồn tại. Nói chung, kiếm chiêu trong

kiếm quyết càng về sau càng ít chiêu số, và theo mô tả của kiếm quyết thì uy

lực càng lúc càng lớn. Tam sinh vạn vật mà Y nói tới chính là chiêu thứ 4 trong

kiếm quyết, cũng chính là chiêu thức ba kiếm hợp là một. Nghĩ đến chiêu này

Dữu Khánh vân về chút diêm ép của mình, chầm ngâm, nói, trên kiếm quyết

nói, một kiếm vung ra, hai kiếm sinh xôi, ba kiếm lụi tàn. Ba kiếm này hợp nhất

gọi là Tam sinh vạn vật. Mục ngạo thiết cũng khãy gật đầu, một kiếm vung ra,

chính là nói lấy kiếm làm tâm, lấy kiếm làm mắt, vung ra một kiếm, tìm đến

mục tiêu cần dùng kiếm. Hai kiếm sinh xôi, chính là nói đến phương pháp sinh

xôi trong thiên địa. Vung ra một kiếm, kiếm y kết nối với thiên địa.

thành hình, kiếm quang lấp lánh, dậm dạp như rừng cây, nhẹ nhàng trôi nổi như

tuyết. Ba kiếm lụy tàn, sinh cực hạn là suy, một kiếm đánh da, tất cả đều diệt

vong. Lão thập ngũ, theo tin tức đầu to truyền về, cảnh tượng đó quả thực rất

giống chiêu thứ tư, đúng lúc lão thất lại ở bên đó. Hắn ư! Dữu Khánh mắt trợn

trắng, chiêu thứ tư này nghe thật mơ hồ, ngay cả tai tử đệ nhất thiên hạ là ta đây

cũng xem không hiểu, hắn dựa vào đâu để hiểu được.

Với bộ dạng mập như heo của Hán, du lông biến thành phí long, có thể luyện

thành chiêu thứ nhất đã là được thiên địa khai ân rồi. Ngay cả ta cũng chỉ vừa

mới nhìn ra cánh cửa chiêu thứ hai, Hán có thể luyện thành chiêu thứ tư. Nếu

Hán có thể luyện được, ta nguyện ăn kiếm của ta. Mục ngạo thiết do dự nói,

kiếm quyết chia ra ba đại cảnh giới, chiêu thứ nhất và thứ hai đều là cảnh giới

thủ ngự kiếm, chiêu thứ ba là cảnh giới khí ngự kiếm. Chiêu thứ tư bắt đầu vào

cảnh giới lấy tâm ngự kiếm.

Lão Thất quả thực không có khả năng luyện được, chẳng lẽ là Văn Khúc luyện

thành sao. Lão Thập ngũ, có phải là Lão Thất đã truyền kiếm quyết cho Văn

Khúc hay không? Giữ Khánh khẳng định, không thể nào, về việc này, ta có lòng

tin đối với Lão Thất, Hán không có khả năng dễ dàng tiết lộ bí mật tông môn ra

ngoài. Hơn nữa, Văn Khúc chỉ mới vào cự linh phủ được mấy ngày, cho dù Lão

Thất đã truyền cho ông ta ngay ngày đầu tiên gặp mặt. Người cũng là người có

tu luyện kiếm quyết này, người có cho rằng

Ông ta có thể luyện thành trong khoảng thời gian ngắn như thế được không?

Mục ngạo thiết suy nghĩ dây lát rồi đột nhiên dùng ánh mắt nghi vấn nhìn chằm

chằm vào hán, lão thập ngũ. Người từng gặp Văn Khúc tại Văn Thị, có phải

người đã truyền kiếm quyết cho ông ta vào lúc đó hay không? Đánh rắm! Dữu

Khánh cắt lời, ta làm sao có thể dễ dàng tiết lộ ra ngoài như vậy? Lẽ nào ta còn

không bằng cả lão thất hay sao? Mục ngạo thiết, lúc đó chúng ta chưa tin tưởng

kiếm quyết.

còn chưa đưa vào bí mật của Tông Môn. Có phải người đã sơ xuất rồi hay

không? Hàm ý là vào thời điểm đó kiếm quyết chưa được coi như bảo vật và

người hoàn toàn có thể đã không coi trọng nó. Dữu Khánh, không thể nào! Ta

thậm chí còn không nói được mấy câu với ông ta, làm sao có thể truyền kiếm

quyết cho ông ấy. Hơn nữa, lúc trước ta đã từng thấy ông ta giao đấu với Phủ

Nhạ, nếu ông ta thực sự đã luyện thành chiêu này, vì sao lại không dùng tới?

Việc này thật quá lạ.

Chẳng lẽ còn có kiếm chiêu tương tự, hay là không phải có mình chúng ta mới

biết kiếm chiêu này? Mục ngạo thiết suy nghĩ một chút, ảm, thấy quả thực có

khả năng này, dù sao kiếm chiêu này của bọn hắn không phải được truyền thừa

từ bản môn mà lấy được ở bên ngoài, nói không chừng chính là truyền thừa của

nhà người ta. Biển xanh mênh mông, co ca rẽ sóng, kỳ thực đó là một con hải

quái to lớn, sống lưng nhô lên, trở theo người, vạch sóng nước lao rất nhanh về

phía trước.

Mong Phá dẫn theo hơn 10 nhân viên cự linh phủ, cùng với những tù bình bị áp

giải là ô ô đã hiện ra nguyên hình và 3 người long hành vân của Sích Lan Các.

Lúc đầu, 3 người long hành vân chằn đầy đau buồn, phẫn nộ và không cam

lòng, bây giờ bọn họ đã rơi vào trạng thái chết lặng, nếu đã không thể tránh khỏi

vậy thì chỉ có thể tiếp nhận. Trong lòng không thể tránh khỏi cảm thấy hối hận,

hối hận rồi lại hối hận, hối hận không nên phản bội đám người dữ khánh.

Chuyện cho đến bây giờ

Bọn họ cũng biết mình đã bị bên phía hướng lan huyên sắp đặt bẫy ngược lại,

nhưng bọn họ không thể nào hận được, bởi vì bọn họ bất nhân bất nghĩa chứa.