Bán Tiên

Chương 1437: Thuật pháp tự phá (1)




Tiếng kêu này không như người bình thường, nhưng vẫn có thể nhận ra được là

giọng của một người đàn ông. Cưu hạp và mông phá đột nhiên quay lại nhìn

nhau, Sô Vũ đã hiện ra nguyên hình trong mắt tỏ ra nghi hoặc. Theo hiểu biết

của bọn họ, một nam một nữ từng tiến vào chữ yêu chi cảnh đều đã đến nơi này,

nếu đây là nam nhân, vậy thì chỉ có thể là nhị động chú Ô Ô của Thiên Liêu

Sơn. Nếu Ô Ô đã tắm rửa Thiên tuyền, thì đó không chỉ là vấn đề Ô Ô nói dối,

hướng lan huyên.

Người làm chứng cho Ô Ô rõ ràng cũng có vấn đề. Nói cách khác, thông tin về

chư yêu chi cảnh mà bọn họ nói ra rất có thể là giả. Điều này làm sao có thể

không khiến bọn họ kinh ngạc? Đoàn bạch quang bị bóng roi xanh tím đánh bay

xuống đất như lưu tinh không có nện ra động tĩnh gì, thay vào đó, bóng roi vùng

lên không trung quay lại đuổi theo, quất xuống dưới. ầm ầm, mặt đất chấn động

đến nỗi ở trên đỉnh cây cột cách một vùng biển vẫn có thể cảm nhận được dung

động.

Một doi này cân bản không quan tâm đến sự sống chết của người bên mình, rất

nhiều nhục xí tứ cước xà cùng người đều khiển chúng bị đánh hã, tiếng kêu đau

đớn vàng rền. Vân cô lướt đi, y giống như một con rồng, kéo theo trường tiên

uốn lượn trong không trung, mọi người đều có cảm giác như đang nhìn thấy

một con rồng đang bay trên bầu trời. Đối với người ngoại giới chưa từng nhìn

thấy chiếc doi này, họ chỉ cảm thấy chấn động, không biết đây là bảo vật gì, lại

có thể trong nháy mắt dài ra đến mấy dạng.

bay đến phía trên nơi bạch quang rơi xuống, vân côn ở trên cao nhìn xuống,

không nhìn thấy bạch quang, y liền vung ra những làn sóng ánh sáng xanh tím,

ẩm ẩm quất xuống núi rừng. Mỗi một xoi đánh xuống liền khiến cho mặt đất

nướt ra một cái hẻm sâu, như gia bị nướt này, đất đá, cây cối bay từ tung. Từng

bóng xoi xanh tím vung tay, hết xoi này đến xoi khác, tựa như dòng quay cuồng

trong thiên địa, khiến đám người đứng nhìn phía xa run lên sợ hãi, mặt đất dung

chuyển không ngừng.

Đến khi bóng roi biến mất, mặt đất dưới chân vân côn đã xuất hiện vô số khe

dãnh đan sen với vách núi, nhưng vẫn không nhìn thấy đoàn ánh sáng bạch sắc

kia, y quát lớn, ỉnh. Một đám nhục xí tứ cước xa chở người lập tức ùn ùn vò tới,

lao vào trong đống khe dãnh tràng trịt mặt đất, lục soát thật sâu trong mỗi một

chỗ nhấp nhô. Sau một thời gian thật lâu, vẫn không nhìn thấy đoàn ánh sáng

bạch sắc xuất hiện, chỉ có bóng người và vật lao nhau lục soát trên mặt đất như

một đàn rùi không đầu.

Văn Côn biết rằng 8-9 phần 10 là không tìm được nữa, Y có phần hối hận đã

dùng doi đánh bạch quang rơi xuống đất. Hiện tại Y cũng không biết đoàn bạch

quang đó đã bị mình tiêu diệt, hay là đã độn địa chạy thoát, dù sao đây cũng là

lần đầu tiên Y xuất thủ với thứ như thế này. Trường tiên xanh tím trong tay đột

nhiên co rút lại, rồi biến mất. Y lướt mình trở về lại trên đỉnh thạch trụ khổng

lồ, nhưng vẫn không để cho lực lượng đang lục xót khắp nơi kia dừng lại.

Ánh mắt y đảo qua đám người quỳ trên mặt đất, lạnh lùng hỏi, ai biết linh thể

vừa rồi đó là ai? Tất cả đều im lặng, không có ai hé răng, hầu hết bọn họ thực sự

không biết đó là ai, những người biết nhiều hơn một chút cũng chỉ là suy đoán,

không thể xác định được. Thầy không có ai trả lời, Văn Côn nhìn về phía kha

mật, chầm giọng nói, Ngươi tiếp tục. Vâng. Kha mật vội vàng đáp, sau đó quay

đầu nhìn sô vũ đang nằm trên đất.

sự chú ý của mọi người nhanh chóng bị kéo ra khỏi biến cố vừa rồi. Kha Mật đè

đầu ngón chân lên vị trí gãy trên đùi Sô Vũ, đanh dọng hỏi, Sô Vũ, ta hỏi lại lần

nữa, vì sao Minh Tăng có thể trực diện giao đấu với Thượng Tiên. Sô Vũ hiện

ra nguyên hình đau đớn nhè răng nhét miệng, nhưng vẫn nói tiếng người, ta

không biết gì cả. Kha Mật, ta không tin ngươi sẽ có kết cục tốt đẹp. Là không

biết hay không muốn nói hả? Kha Mật nhắc chân rẫm lên miệng y.

hất đầu ra hiệu với Lê Hoa, phế bỏ Tu Vy hắn đi. Khi nghe được lời này, không

biết bao nhiêu người vô cùng lo sợ, họ đều có thể tưởng tượng được. Phế bỏ

toàn bộ Tu Vy cao huyền của Sô Vũ có lẽ còn khó chịu hơn cả là. Sô Vũ gầm

lên ô ô, không biết muốn nói cái gì. Nhưng Kha mật lại đạp ở trên miệng Y,

không cho Y nói. Cho dù Sô Vũ muốn nói ra, dường như lão ta cũng không

muốn cho Sô Vũ có thêm cơ hội. Lê Hoa hơi chút gió dự.

nhưng cũng chỉ hơi chút mà thôi, cuối cùng bà ta vẫn đi tới trước mặt sô vũ,

chuẩn bị ra tay. Ở bên cạnh, Cưu Hạp đột nhiên lớn tiếng nói, dừng tay. Chỉ cần

các người tha cho hắn, ta có thể nói cho các người biết. Lê Hoa lập tức dừng

tay. Nào ngờ Kha Mật không có đáp lại mà, cứ nhìn chằm chằm vào bà ta. Lê

Hoa chỉ có thể chỉ tới Cưu Hạp, nhắc nhở về đề nghị vừa rồi của người ta. Kha

Mật cao mày nói, ta không biết.

Ta đã nghe được lời hắn nói Còn ngươi có đức hay không? Ta nói ngươi phế bỏ

tu vi của số vũ, ngươi không nghe được à Lê Hoa sửng sốt, không hề cân nhắc

gì đến đề nghị của Cửu Hạp ư Không cân nhắc thì ngươi cũng nên đáp lại gì đó

chứ Bà ta quay đầu nhìn Vân Côn, phát hiện thấy Vân Côn đang hứng thú nhìn

cảnh này Dường như không hề có ý định can thiệp vào quyết định của Kha Mật

Nếu là như vậy, Lê Hoa chỉ có thể cắn răng kiên trì hạ thủ Ô

Sô Vũ bị phá đan điền khí hải, trong cơn đau đớn bị tán công, Y không có sức

lực kháng cự, cơ thể quần quại kịch liệt. Kha mặt đạp chặt lên miệng Y, giống

như có một cây đinh đóng chặt đầu Sô Vũ trên mặt đất, khiến đầu Y không

động đậy được, chỉ có thân thể quần quại quay cuồng. Một lúc lâu sau, cuối

cùng Sô Vũ chỉ còn có thể nằm im thở hồn hền, không nhúc nhích nổi nữa. Lúc

này Kha mặt mới buông chân ra, đi đến trước mặt Kiều Hạp, nghiêng đầu qua

lại nhìn Y.

Nói đúng hơn là đang thưởng thức bộ dạng cừu hạp quỳ gối trước mặt mình.

Lão ta không chút nào che giấu sự đắc ý khi mình đổi địa vị. 4. Lão ta đột nhiên

tung một cú tá tai giữ rội vào mặt cừu hạp. Cửu hạp phun ra một ngụ máu tươi

và răng vỡ, ngã vật ra đất. Một cú tá tai không hề có dấu hiệu này khiến cho cừu

hạp chóng váng, phải lắc lắc đầu một lúc mới tỉnh táo lại. Kha mật từ trên cao

nhìn xuống, Kinh thường nói, muốn khai thì khai sao.

Ngươi đừng có làm ra vẻ là vì bảo vệ số vũ, đến lượt ngươi làm người tốt được

sao. Cửu đại hành tẩu của đại nghiệp ti không mang danh lợi, được mất để bảo

vệ tứ động chủ của thiên lưu sơn, cho đùa này thực sự rất lớn nha. Ta ghét nhất

đám người cao cao tại thượng các người thích làm ra vẻ, mọi người đều làm

chuyện xấu, ta làm chuyện xấu ta thừa nhận, à, ta đã trở thành ma đầu rồi. Các

người sát nhân còn nhiều hơn cả ta, làm chuyện xấu càng nhiều không đếm suể.

Các ngươi biết làm bộ làm tịch tô son chát phấn biến đen thành trắng là có thể

trở thành người tốt sao? Có phải làm bộ làm tịch đã thành thói quen rồi không

hả? Không chịu suy nghĩ xem hiện tại mình là thứ gì? Ngươi còn có từ cách đùa

dẫn chúng ta như là kẻ ngốc sao? Lão ta chỉ vào cưu hạp đang nằm trên đất, lập

tức quỳ lên cho ta, nếu không ta phế tu vi của ngươi rồi nói tiếp. Sắc mặt cưu

hạp cực kỳ khó coi, không có tu vi pháp lực để khơi thông máu tụ trong kinh

mạch.

Gương mặt hứng chịu một cú tá sương tấy lên với tốc độ thấy rõ, nhưng vẫn

phải lập tức đứng lên rồi quỳ xuống lần nữa, trong bãi máu bên cạnh có mấy

chiếc răng hàm nằm yên ở đó. Diễn biến ngoan ngoãn nghe lời lập tức quỳ gối

này khiến rất nhiều người đang quỳ cảm thấy tâm tình phức tạp, nhất là đám kia

tù binh của Đại Nghiệp Ti, Hóa, Gia Kiều Đại Hành Tẩu Cao Cao tại Thượng

cũng có một mặt như vậy. Bởi vì việc này, khóe miệng vân cô nở ra nụ cười,

không nói điều gì khác, việc giao cho khà mật.

Người hiểu rõ đám người bên ngoài này, đứng ra chủ trì thẩm vấn quả thật đã

tìm đúng người. Nhưng nụ cười nhanh chóng tắt đi, một cú tát đó cũng khiến Y

nhớ đến lần Nam Trúc tát vào mặt mình, và cảnh mình quỳ gối trước mặt Nam

Trúc. Bị Nam Trúc xoa đầu chọc, Y hít vào một hơi thật sâu, không biết tên

mập đó trốn đi đâu rồi, Tu Vi thế nào.