Bán Tiên

Chương 1423: Quy Thuận




Thật đúng là cháu trai nhà ngươi rồi. Sau khi nhìn thấy rõ dung mạo đã khôi

phục lại của Hoắc lãng, Thanh Nha có chút kinh ngạc cất tiếng thốt lên. Rồi

chuyển trảm Thảo Đao chuẩn bị chém xuống thành vỗ ngang, trực tiếp đánh cho

gã hôn mê bất tỉnh, tiếp đó vẫy tay gọi Thủ Hạ. Đúng là Hoắc lãng, giữ lại đi,

sau này chúng ta còn phải hỏi hắn để biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở tỉnh

Viễn Thuyền Hành. Hai gã Thủ Hạ của y tiến tới ra tay, Hạ cấm chế lên người

Hoắc lãng.

rồi trực tiếp nhắc lên kéo đi. Tại đây còn có người của Tam Tiên Bảo, Phượng

Quan Vân cũng ở trong đó. Người của mấy bên chia ra sao trộn vào nhau, tránh

để một bên nào đó hành động độc lập. Đây cũng là một sự sắp xếp cố ý trong kế

hoạch của hướng Lan Huyên, để cho người của nhiều bên biết được quá trình

hoắc lãng bị bắt. Sau khi cả nhóm người quay trở lại tập trung cùng hầu hết mọi

người, phía bên Tam Tiên Bảo lập tức có người lặng lẽ báo cho đám người Dữu

Khánh biết quá trình hoắc lãng bị bắt.

mà trọng tâm của đám người Dữu Khánh đã không còn ở vấn đề này nữa,

những tai mắt ở xung quanh đã được quét sạch, điều quan trọng nhất bây giờ là

phân tán đám người ở đây. Những gì có thể nói ra đều được giải thích rõ ràng

ngay trước mặt mọi người, mục đích của chiến dịch dọn dẹp sạch sẽ tai mắt

xung quanh vừa rồi chính là để giảm thiểu rủi do cho mọi người chạy trốn. Về

phần mọi người có thể hiểu được hay không đã không còn quan trọng nữa,

không muốn phân. Tán cũng phải phân tán.

Phía bên đám người tam tiên bảo khó tránh khỏi có người tỏ ra đau buồn và

phẫn nộ. Khi sai khiến mọi người thì coi mọi người là người của mình, bây giờ

tình thế nguy hiểm thì lại cho rằng mọi người là gánh nặng sao. Có người nghĩ

không thông, nhưng không còn cách nào khác, cần phải chấp nhận hiện thực.

Nhưng vẫn có người đột nhiên hết to lên, nhị đường ra, tam đường ra, có phải

các người đã biết trước rồi hay không? Lời này vừa được nói ra.

tô thù tử đang đứng bên cạnh Giữ Khánh đối mặt với mọi người cảm thấy bối

rối. Quả thực Giữ Khánh đã thông báo cho bọn họ biết trước chuyện này. Nếu

như không có trao đổi trước, đến khi sự việc xảy ra mới thu xếp thì sẽ không

kịp. Bọn họ cũng có thể hiểu được điều này. Nói một cách công bằng, bọn họ

cũng cảm thấy Giữ Khánh làm đã đủ tốt, nếu là người khác, e rằng đã vứt bọn

họ lại bỏ chạy từ lâu rồi.

Làm gì còn lãng phí thời gian tại thời điểm này đi giúp mọi người dọn dẹp sạch

sẽ tai mắt theo dõi. Với thực lực của đám người Giữ Khánh, bọn hắn có thể trực

tiếp bay đi, hoàn toàn không cần phải dọn dẹp tai mắt gì đó trên mặt đất. Việc

này quả thực là vì tốt cho mọi người. Anzi chỉ có thể giải thích lại lần nữa việc

bị tình thế ép buộc. Cô ta vẫn còn chưa nói xong, Giữ Khánh đã xua tay ngắt

lời, không có gì phải dài dòng, ta không có ý hại mọi người.

Ai có thể hiểu được thì tốt, chưa thể hiểu cũng sẽ hiểu. Tiếp theo sẽ sắp xếp cụ

thể cho mọi người. Ta ở đây lấy danh dự của thám hoa lang để đảm bảo rằng,

chỉ cần có thể sống sót rời đi, ta nhất định sẽ liên lạc với mọi người, tuyệt đối sẽ

không bạc đãi mọi người. Sau đó hắn quay sang phớt tay gia hiệu với Anji và tô

thu tử, để cho hai người nhanh chóng hết sức đi sắp xếp. Hai người cũng biết

không thể chỉ hoãn thêm nữa, quyết đoán đi thực hiện.

Họ chịu tập người Tam Tiên Bảo đến một bên, chia người thành từng nhóm 5

người, nói cho từng nhóm biết địa điểm ẩn nấp của họ. Vẫn là câu nói kia,

không thể tập trung lại cùng rời đi, phải phân tán ra, và yêu cầu mỗi nhóm

không được tiết lộ nơi ẩn nấp của mình, để tránh xảy ra chuyện có người của

nhóm khác rơi vào trong tay kẻ địch sẽ tiết lộ vị trí bọn họ. Sau khi nghe thấy

sắp xếp như thế, tâm tình đám người Tam Tiên Bảo mới ổn định lại rất nhiều.

có thể nhận ra được hắn không phải đang qua loa để đối phó bọn họ, mà thực sự

là đang suy nghĩ cho bọn họ. Chẳng bao lâu, đám đông người nhanh chóng vù

vù tàn đi. Nhóm người phía bên Thanh Nha thì dễ xử lý, sau khi Thanh Nha giải

thích rõ lợi và hại, dặn dò một số việc xong, các huynh đệ thủ hạ lập tức làm

theo. Thanh Nha không muốn đi chung với Giữ Khánh, Y vốn định đi cùng các

huynh đệ của mình, nhưng với tình hình hiện nay Y cần phải đối mặt với hiện

thực.

Nếu tất cả người phía bên Y đều trốn đi trong tình trạng như kẻ mù người Điếc,

không biết gì về tình hình bên ngoài, như, vậy làm lão đại như Y là vô trách

nhiệm đối với các huynh đệ của mình. Vì các huynh đệ và cũng vì chính mình,

Y hiếm thấy mà không đề cập đến việc tách khỏi nhóm người Giữ Khánh. Hơn

trăm người trong phút chốc chỉ còn chừng 10 người. Chơi sắp sáng rồi, chúng ta

đi thôi, nơi này không thích hợp ở lâu. Giữ Khánh nhìn về phía ngọn núi cao

nhất phía xa xa.

30:20

Cất tiếng kêu gọi mọi người xuất phát. Đó là địa điểm hẹn gặp Alang Đại Cô.

Alang Đại Cô đã được Dữu Khánh phái đi điều tra tình hình nơi lối ra tiên phủ.

Ở lại tiếp tục đi tìm côn, hay lập tức mở ra cổng tiên phủ để rời đi, tất cả đều tùy

thuộc vào tình hình ở lối ra. Khi bọn hắn chạy tới điểm hẹn thì Alang Đại Cô đã

nấp ở đó chờ bọn hắn, đồng thời bà ta cũng đem về một tin tức không tốt. Phía

bên lối ra đã tập trung rất nhiều người của Vân Côn.

30:49

số lượng cự nhân có thể nhìn thấy không ít hơn trăm người, bởi không rõ thực

lực thế nào nên bà ta không dám tới gần lối ra. Theo những gì nghe trộn được,

có vẻ Vân Côn đã đích thân canh giữ tại lối ra. Vân Côn đột nhiên chạy đến đó

đích thân tỏa chấn, điều này có nghĩa là gì? Mọi người bỗng thấy đau đầu, phản

ứng đầu tiên chính là không thể ra được nữa rồi. Xem ra, Vân Côn đã nhận thấy

chuyện lúc trước không thích hợp. Hướng lan huyền buông tiếng thở dài.

Bây giờ nên làm gì mới là vấn đề, mấu chốt là bọn hắn gần như không biết gì về

tình hình phía bên Vân Côn, không biết rõ tình hình thì không thể nghĩ ra giải

pháp. Dữu Khánh lại nói An Gi đem thị nữ của Chí Mỹ Nương Nương đến đây

để thẩm vấn, bây giờ cần phải tìm hiểu kỹ hơn về Vân Côn và Chí Mỹ Nương

Nương từ cô ta. Thanh Nha cũng nói tô thù tử đưa Hoắc lãng tới để thẩm vấn,

Thanh Nha bộc lộ ra bộ dạng anh chị của mình, trong quá trình thẩm vấn y

thỉnh thoảng thưởng cho Hoắc lãng mấy cú tá tai.

Azi và tô thu tử cùng đi theo, chủ động nhận làm những công việc lạt vạt. Bách

lý tâm vẫn như trước, leo lên trên đỉnh ngọn cây cao nhất, quan sát xung quanh.

Có rất nhiều cự nhân đang ngồi trên bậc cấp bên bờ biển, dưới hai cây cổt

khổng lồ cao vút trên biển cũng có những cái đầu to lớn của cự nhân nhấp nhô.

Các chủng loại thủy tộc được triệu tập đến đây dày đạc chi chít khắp vùng biển

này.

Trên không trung có rất nhiều quái vật trông giống như rắn bốn chân răng rộng

đôi cánh bằng thịt bay lượn vòng quanh trên bầu trời, người ngoài muốn lặng lẽ

tới gần khu vực này là chuyện không thể nào. Lực lượng tiềm ẩn của tiên phủ

dường như đã thực sự được đánh thức vào thời điểm này. Trên cây cột khổng lồ

với ánh nắng ban mai làm nền, quầng sáng phía sau vân côn bọc lộ rõ ràng thân

phận của Y. Một thị nữ mình đầy vết thương quỳ gối trước Y, trả lời trong tiếng

khóc.

Đây là người được Chí Mỹ Nương Nương phải đi dẫn đường cho Kha Mật. Cô

ta bị Kha Mật bắt tới, nói đúng hơn là bị Kha Mật lừa gạt đến đây. Lúc này Kha

Mật đang khoanh tay cuối đầu đứng, ở một bên. Kha Mật vốn muốn trực tiếp

bắt sữ cô ta, nhưng sau đó bởi vì không biết Vân Cồn đi đâu, nên lại lần nữa

phát huy giá trị lợi dụng của nữ nhân này. Sau khi tìm hiểu và tìm được Vân

Cồn tới đây, lão ta mới quyết đoán bán đứng nữ nhân này, Đích thân bắt cô ta

đưa đến chỗ Vân Cồn.

33:08

Kha mặt cũng rất thành thật, tại trước mặt vân côn, lão ta không có dấu dếm bất

cứ điều gì. Chủ động giải thích rõ ràng vì sao mình quy thuận vào chí mỹ nương

nương, rồi vì sao mình lại phản bội chí mỹ nương nương. Lão ta cũng bộc lộ rõ

ràng lý do mình quy thuận vào y, đó chính là để kéo dài tủi thọ. Thậm chí còn

thú nhận mình có linh trùng, giải thích quá trình linh trùng làm sao rò xét được

tin tức, sau đó quyết định mạo hiểm đến báo tin. Nhưng thị nữ này không biết là

cứng miệng.

Hay là thực sự biết được quá ít, cô ta chỉ nói rằng mình phụng lệnh Chí Mỹ

Nương Nương ra ngoài làm việc. Giúp đỡ Kha Mật, thật sự không biết chuyện

Chí Mỹ Nương Nương muốn phản bội, cô ta cũng không biết chuyện gì giữa

Chí Mỹ Nương Nương và Kha Mật. Kha Mật ở một bên lắng nghe, bề ngoài tỏ

ra bình tĩnh, thực ra trong lòng vô cùng căng thẳng. Lão ta không biết tình

huống của Vân Côn như thế nào, vẻ mặt một mực không biểu cảm, ngay cả khi

nghe tin nữ nhân của mình phản bội mình.

Vị thượng tiên này rốt cuộc có chấp nhận cho mình quy thuận vào hay không,

từ đầu đến cuối đều không có bất kỳ biểu hiện nào, có thể tưởng tượng được sự

căng thẳng trong lòng lão ta. Đột nhiên, từ nơi xa chuyển đến một tràng nổ vang

thật lớn, lão ta hơi nhắc đầu nhìn tới, chỉ thấy một cự nhân đang nhanh chóng

lao vuốt đến trong không trùng. Âm thanh nổ vang đó chính là âm thanh không

khí chấn động nổ vang do cự nhân này bay quá nhanh. Địa điểm lao đến chính

là nơi đây. Khi đến gần, tiếng động đột nhiên giảm bớt.

Mặc dù dừng lại lơ lửng tại vị trí khá xa, nhưng vẫn tạo ra một trận cồng phòng.

Cự nhân bay tới là một nữ nhân, ăn mặc tương đối hở hang, phần thân dưới

cuốn mông, phần thân trên có cuốn ngực, thắt lưng cuốn một chuỗi dây xích

kim loại. Trong cao giáo gọn gàng, mái tóc dài đen tuyền tung bay phất phới,

xung quanh có một đám rắn bốn chân có cánh bay lượn xoay quanh cô ta. Chỉ

với việc thể trọng nặng như vậy vẫn có thể lơ lửng trên không.

Kha Mật đoán rằng nữ cự nhân này chắc hẳn là Phổ Nhạ ở hốt Nhi Sơn. Nữ từ

cự nhân bay đến trước cây cột nhô đầu lên, chỉ để lộ ra mắt và mũi, cung kính

chào, thượng tiên. Vân Côn lạnh lùng hỏi, Phổ Nhạ, phía bên người thế nào rồi?

Kha Mật thầm nghĩ mình đoán không sai, quả nhiên là cô ta. Phổ Nhạ đáp, đã

bắt hơn 5.000 người, hầu hết đã bị đưa qua cự linh động một lần, không thể

chạy thoát nữa.

không biết Thượng tiên khẩn cấp gọi ta tới đây có điều gì phân phó. Vân Côn,

người nói cho cô ta biết tình huống đi. Sau đó hiện trường trở nên yên tĩnh. Kha

mặt trợt nhận ra Phổ Nhạ đang chằm chằm nhìn mình, lão ta thoáng sửng sốt rồi

như nhận. Gia điều gì đó, lão ta ngay lập tức quay đầu, phát hiện Vân Côn cũng

đang nhìn mình chằm chằm, tức thì bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là yêu cầu lão ta kể

lại tình hình. Lão ta không có lo lắng, ngược lại còn âm thầm vui mừng.

nhưng lại không biết nên nói cái gì, nói về chuyện chí Mỹ nương nương ưu.

Đầu óc xoay chuyển, lão ta nhanh chóng bỏ qua vấn đề này, kể về chuyện Vân

Côn trả trộn vào tìm hiểu tin tức, sau đó bởi vì bọc lộ mà dẫn tới 3 đại thế lực

phân tán bỏ chạy. Phổ nhạc vừa nghe vừa đánh giá Kha Mật. Kha Mật kể lại đại

khái tình hình đến thời điểm thích hợp thị dừng, Vân Côn thuận thế nói tiếp,

trước tiên tạm thời bỏ qua đám ô hợp kia.

Người tập trung lực lượng đi bắt những nhân vật chủ chốt cầm đầu các nhòng

người tiến vào lần này đi. Hiểu rồi. Phổ Nhạ đáp. Cô ta đã bắt nhiều người từ

bên ngoài vào như vậy, đã biết được tương đối tình hình của những người đi

vào, tuy nhiên, cô ta vẫn thắc mắc hỏi một câu, Thượng Tiên, A bồng rốt cuộc

đã xảy ra chuyện gì. Vân Côn, hẳn là đã bị tên mập bên cạnh thám hoa lang giết

chết. Ngay cả ta cũng không biết rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Người gặp hắn

thì phải cẩn thận.

Y không đề cập đến việc thực lực Minh Tăng có thể đối đầu với Y, tên mập bên

cạnh thám hoa Lang U. Kha mật kinh nghi, làm sao có thể như thế? Lão ta cũng

không chỉ nhìn xem, đây chính là lúc xuất lực thể hiện giá trị của mình, lão ta

không hề ngần ngại. Chủ động chắp tay nói, thượng tiên, tiểu nhân có hai con

linh trùng đang ở trong tay sô vũ, tứ động chủ của Thiên Liêu Sơn. Tiểu nhân có

thể cảm ứng được vị trí linh trùng của mình.

Có lẽ có thể hỗ trợ một phần cho Phổ Nhạ đại nhân. Vâng cô nói với Phổ Nhạ,

vậy thì dẫn Hắn theo đi. Người này mới quy thuận vào, không biết là chân tiểu

nhân hay là giả tiểu nhân, người nên để phòng một chút. Nếu có gì đó bất

thường hoặc là nhìn không vừa mắt thì cứ giết Hắn đi. Lời nói thẳng ra như thế

khiến cho Kha Mật bối rối và lo lắng. Vâng, Phổ Nhạ đáp lời, khi quay người

thì gọi Kha Mật, đi. Cô ta lướt đi, nhắc lên một chận cuồng phong.

Nữ nhân này nắm giữ quyền sinh sát Kha Mật, có thể dựa vào tâm trạng mà

quyết định sự sống chết của Kha Mật. Nên Kha Mật nào dám chậm chễ, nhanh

chóng hành lễ với Vân Côn, sau đó nhanh chóng lau vuốt lên không trung, đuổi

theo. Hai người một lớn một nhỏ gặp nhau chốc lát trong không trung, sau đó

Kha Mật bắt đầu dựa vào cảm ứng đi trước dẫn đường. Rất nhiều nhục xí tứ

cước xa kích thước khác nhau chở người cùng bay đi theo. Bầu trời càng ngày

càng sáng lên.