Vừa nghe lời này, Dữu Khánh liền trừng mắt có vẻ tức giận, “Ngươi đang theo
dõi ta?”
Nhìn bề ngoài có vẻ cường thế, nhưng thân thể lại điều chỉnh nghiêng sang một
bên, hai tay cũng được đặt tại trước bụng, bộ dạng đề phòng.
Nhìn cái kiểu này của hắn, Hướng Lan Huyên vừa bực mình vừa buồn cười,
“Ngươi cho rằng ta muốn theo dõi ngươi ư? Chuyện ngươi muốn tìm tiên phủ
đã đồn thổi khắp nơi, ta có thể quyết định theo dõi hay không theo dõi ngươi
sao? Đại Nghiệp ty lưu ta lại Hổ Phách hải, ngươi cho rằng là để làm gì? Ngươi
đột nhiên chia gần trăm người làm mấy chục nhóm tách ra hành động, động tĩnh
lớn như vậy, ta không muốn chú ý đến cũng không được. Ngươi làm ra động
tĩnh lớn như vậy để yểm hộ cho hai người đi điều tra lão già trông coi nhà kho
đó, đến cùng là có ý gì?”
Dữu Khánh: “Chẳng phải đã rất rõ ràng rồi sao? Để tìm hiểu tình huống của lão
Khâu đó.”
Hướng Lan Huyên cười ha hả, “Ngươi muốn cứng đầu với ta phải không? Để ta
nói cho ngươi biết, bây giờ ta còn có thể đến đây gặp ngươi là một chuyện tốt,
để cho ta kịp thời nắm giữ tình hình, ta mới có thể khống chế hành động có
chừng có mực. Còn nếu ta đã báo cáo lên trên, vậy thì chỉ có thể làm việc theo
quy củ bình thường của Đại Nghiệp ty. Đến lúc đó, cho dù ta có muốn che đậy
cũng không được. Nói đi, lão Khâu đó rốt cuộc là thế nào?”
Nói xong, nàng giơ hai bàn tay lên nhìn nhìn mười ngón của mình, như muốn
nói nếu không trung thực nói ra thì sẽ động thủ.
Dữu Khánh rất khó chịu với trò dùng vũ lực đe dọa của nữ nhân này, trong lòng
âm thầm thăm hỏi tổ tông nhà nàng, miệng thì nghiêm túc nói: “Ngươi thực sự
đã suy nghĩ nhiều rồi, ta chỉ là muốn tìm hiểu thông tin về lão Khâu đó.”
Hướng Lan Huyên cau mày, động tác này đã bộc lộ rõ ý tứ, ngươi thực sự
không uống rượu mời, chỉ muốn uống rượu phạt sao?
Đối mặt với mối họa sắp bộc phát này, Dữu Khánh lập tức bổ sung: “Ta nói
thật, lão Khâu đó âm thầm điều tra ta, bị ta phát hiện ra. Ta không biết lai lịch
của lão như thế nào, đương nhiên là phải bí mật điều tra về lão.”
Nghe được lời này, Hướng Lan Huyên cũng rất bất ngờ, sửng sốt hỏi, “Hắn
đang điều tra ngươi? Điều tra thế nào? Làm sao ngươi biết được?”
Nhóm bọn hắn luôn nằm trong tầm giám sát của nàng, không có ai trong số
những kẻ khả nghi mà nàng đang nắm giữ có bất kỳ mối liên hệ nào với lão
Khâu trong nhà kho đó.
Dữu Khánh hỏi: “Lúc trước ta cầm một con côn trùng kim sắc đến chỗ Tương
Hải Hoa, để hỏi thăm cô ta xem có từng nhìn thấy loài côn trùng đó hay không,
ngươi biết việc đó chứ?”
Hướng Lan Huyên hơi cụp mắt xuống, thần tình lạnh nhạt hỏi ngược lại: “Biết
thì thế nào?”
Dữu Khánh trong lòng thầm mắng, đã biết việc này không thể giấu được nàng,
lập tức giải thích: “Tương Hải Hoa nói không biết con côn trùng đó, nhưng có
người lại biết được. Không bao lâu sau khi ta trở về từ chỗ Tương Hải Hoa, đã
xảy ra một chuyện thần kỳ, không hiểu sao trong căn phòng của ta xuất hiện
một tờ giấy.
Tờ giấy đó nói rằng, con bọ cánh cứng kim sắc đó là linh trùng được người
thuần dưỡng, có thể nghe hiểu tiếng người, đọc biết chữ viết, là lợi khí dùng để
giám sát. Và chủ nhân của con linh trùng đó đang ẩn thân tại kho hàng của Tĩnh
Viễn thuyền hành. Trong tờ giấy còn dặn ta phải cẩn thận, nói là người đó đã bố
trí rất nhiều phi trùng như ruồi nhặng ở xung quanh nhà kho, nếu cố lại gần tất
nhiên sẽ bị phát hiện, cho nên ta mới sắp xếp hai người đến đó kiểm tra.”
“Một con côn trùng nhỏ như thế lại có thể nghe hiểu tiếng người, biết được chữ
viết sao?” Hướng Lan Huyên có chút hoài nghi, nàng đã nhìn thấy thi thể của
con bọ cánh cứng kim sắc đó ở chỗ Tương Hải Hoa, cảm thấy nó không có thần
kỳ như thế, “Tờ giấy mà ngươi nói có còn không?”
Dữu Khánh không nói hai lời, đi thẳng vào trong phòng của mình, vào nhanh, ra
cũng nhanh, cầm trên tay một tờ giấy đưa cho nàng.
Hướng Lan Huyên lập tức cầm lấy nhìn xem, phát hiện thấy nội dung bên trên
đúng như lời Dữu Khánh đã nói, sau khi đọc xong lại lật nhìn mặt sau tờ giấy,
“Sao ta có cảm giác giống như là giấy viết đặt sẵn trong các phòng Tri Hải các
để cho khách sử dụng. Thứ này không phải là do chính ngươi viết ra chứ?”
Dữu Khánh lập tức chỉ vào chữ viết trên đó, “Chữ viết của ta có thể xấu như
vậy ư? Người ta đã có thể đặt tờ giấy trong phòng ta, dùng giấy của Tri Hải các
không phải là chuyện bình thường sao?”
Hướng Lan Huyên xem lại nội dung trên giấy, vẻ mặt có chút nghiêm trọng,
thậm chí còn thầm cảm thấy rợn tóc gáy, nếu mọi chuyện đúng như tên cẩu
Thám Hoa này đã nói, vậy thì việc có con bọ nhỏ có thể nghe hiểu tiếng người,
biết đọc chữ viết như thế không khỏi quá đáng sợ, đến lúc đó trên đời này làm
gì còn có bí mật nữa chứ?
Việc này khiến cho nàng cảm thấy sợ hãi, không biết mình có bị bí mật giám thị
hay không, không biết những bí mật trong các cuộc trò chuyện giữa mình và tên
cẩu Thám Hoa này có bị người biết được hay chưa, nàng vô thức nhìn nhìn
xung quanh.
Dữu Khánh vội nói: “Yên tâm, ngã một lần khôn hơn một chút, ta một ngày lục
soát phòng mình mấy lần, một nửa con côn trùng cũng không thể lọt vào được.”
“Nếu đúng như những gì ngươi đã nói, người này hẳn là tinh thông cổ thuật, sở
trường điều khiển trùng, cổ, trong giới Tu hành, ta cũng biết được đại khái
những người tinh thông cổ thuật, Dược Đồ coi như là một trong số đó. Nhưng ta
chưa từng nghe nói có người nào có thể thuần dưỡng ra cổ trùng có thể nghe
hiểu tiếng người và đọc được chữ viết.” Sắc mặt trầm trọng, Hướng Lan Huyên
quay đầu nhìn hắn, “Ta nói nha, ngươi không có lừa gạt ta chứ?”
Dữu Khánh không ngờ tới, với kiến thức của vị này cũng không đoán ra được
lai lịch của lão Khâu kia, lập tức cười khổ nói: “Ta thực ra rất muốn gạt ngươi,
nhưng vấn đề là ta dám sao?”
Hướng Lan Huyên hơi nhướng mày, như muốn nói ngươi coi như thức thời, tiếp
đó hỏi tiếp: “Vậy vì sao ngươi phải đưa hai người tìm hiểu thông tin đó rời đi?”
Dữu Khánh: “Tin đồn lan truyền khắp nơi, người của ta đều đã bị theo dõi, tiếp
tục để hai bọn họ ở lại nơi này để cho lão già trông coi nhà kho đó phát hiện ra
là người của ta giả làm thương nhân, để cho lão biết được ta đã phát hiện ra lão
ta hay sao? Hơn nữa, người của ta đã xác nhận rằng, xung quanh nhà kho quả
thực có rất nhiều phi trùng, điều đó thực sự không bình thường.”
Thì ra là như vậy, Hướng Lan Huyên trầm mặc một hồi, sau đó lại nhìn tờ giấy
trong tay, “Loại chuyện này, vậy mà lại có người biết trước được, còn mật báo
cho ngươi, có thể đưa thư vào trong phòng ngươi dưới sự giám thị của ta, xem
ra chuyện trong này thật sự không nhỏ.”
Dữu Khánh gật đầu, “Đúng vậy, việc này ngươi phải báo cáo kịp thời cho Đại
Nghiệp ty biết mới được.”
Hướng Lan Huyên lộ ra vẻ kinh ngạc, “Ngươi không sợ bị Đại Nghiệp ty theo
dõi sẽ cản trở việc tìm kiếm Cự Linh phủ của ngươi sao?”
Dữu Khánh thở dài nói: “Không báo thì như thế nào, Đại Nghiệp ty có thể
không để mắt đến ta ư?”
Hướng Lan Huyên không đưa ra ý kiến gì, giơ tờ giấy lên, “Chuyện này phải có
người đi kiểm tra, để ta mang đi.”
Dữu Khánh lập tức gật đầu nói phải, ân cần đưa tiễn.