Sự xôn xao khác thường tại Quỷ tộc không thể giấu giếm được Văn Nhược Vị,
Văn Nhược Vị đã phát hiện ra rồi.
Nơi ở tạm thời của Phượng tộc nằm ngay sát vách Quỷ tộc, động tĩnh đại khái
của hai bên đều rơi vào trong mắt của nhau, Thiên tộc đột nhiên gióng trống
khua chiêng xông vào bắt người tại trong khu trại Phượng tộc, phía bên Quỷ tộc
làm sao có thể không phát hiện ra, cũng không có khả năng làm như không thấy,
bọn họ còn ước gì có thể đến gần hơn để biết rõ ràng có chuyện gì xảy ra.
Đương nhiên, bọn họ cũng nhìn thấy được đến bắt người nào, phía bên Quỷ tộc
nhận biết Thám Hoa lang, nhìn thấy Dữu Khánh bị bắt đi.
Lúc trước, Quỷ tộc không nhận biết Dữu Khánh, bọn họ chỉ nghe được một số
lời đồn đại, Thám Hoa lang đại danh đỉnh đỉnh gì đó đến làm khách tại Phượng
tộc, lúc ban đầu bọn họ cũng không để ý đến, nào ngờ sau đó hai vị đệ tử của
Địa Mẫu mà bọn họ không quen biết cũng chạy tới đây làm khách Quỷ tộc, lúc
đó bọn họ mới nhận thấy việc này không thích hợp.
Sự việc Thám Hoa lang và Chung Nhược Thần ly biệt năm đó đã lan truyền
khắp giới Tu Hành, Quỷ tộc mặc dù ẩn cư nơi hoang dã, nhưng thành phần cấp
cao không đến mức không hề hay biết với một thông tin gây ra động tĩnh lớn
như vậy.
Quỷ tộc không biết hai vị oan gia này mượn quý bảo địa một lát là định làm gì,
không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể cẩn thận đề phòng.
Cũng chính là sau khi đến đóng quân nơi đây, Quỷ tộc mới lưu tâm nhiều hơn,
quan sát phía bên Phượng tộc xem ai là Thám Hoa lang, lúc này mới biết hắn.
Bây giờ, biết được thông tin Thám Hoa lang bị bắt, vốn không có ý định nói cho
hai tỷ muội biết, nhưng khi các tộc nhân bàn tán với nhau thì đã bị Văn Nhược
Vị tình cờ nghe trộm được, sau đó Văn Nhược Vị liền không chút nào khách khí
trực tiếp nhảy ra, giữ lấy tộc nhân Quỷ tộc, cưỡng ép hỏi rõ ràng thông tin.
Quỷ tộc không thể không liên tục xác nhận và cam đoan rằng bọn họ chỉ biết
người đã bị bắt đi, thực sự không biết vì sao bị bắt.
Thử hỏi, ngay cả bản thân Phượng tộc còn không biết đã xảy ra chuyện gì, Quỷ
tộc làm sao có thể biết rõ.
Văn Nhược Vị bỏ lại bọn họ rồi vội vàng chạy về trong lều, khẩn trương thông
báo cho tỷ tỷ đang khoanh chân đả tọa trên chiếc ghế rộng, “Tỷ, không ổn rồi,
xảy ra chuyện rồi, hình như Thám Hoa lang đã gây ra chuyện gì đó, đã bị vị Đại
tộc trưởng kia bắt đi rồi.”
Chung Nhược Thần hơi giật giật mí mắt, chậm rãi thu công rồi đột nhiên mở
mắt ra, vốn định hỏi xem có chuyện gì xảy ra, nhưng khi lời nói ra khỏi miệng
lại biến thành một ý khác, “Có liên quan gì đến ta chứ?”
Văn Nhược Vị nghẹn lời, ngay sau đó lập tức nhắc nhở: “Tỷ, vị Đại tộc trưởng
đó có thể sẽ giết huynh ấy.”
Khóe miệng Chung Nhược Thần giật giật, nhưng vẫn nói ra câu nói kia, ” Có
liên quan gì đến ta?”
Văn Nhược Vị cắn cắn ngón tay, ánh mắt lấp lóe một trận, toát ra vẻ cơ trí, sau
đó nói theo cách khác, “Tỷ, tỷ vẫn còn chưa đánh bại huynh ấy, tỷ cam tâm sao?
Dù sao ta là ta không cam lòng, chúng ta đi cầu sư phụ can thiệp một chút đi.”
Chung Nhược Thần nhắm mắt lại, “Muốn đi thì muội đi đi, chuyện không liên
quan đến ta.”
Dưới chân Thiên Tộc sơn, Bặc Tang Tang quanh quẩn chờ đợi, nàng ta là theo
đám người mang Long Hành Vân đi cùng đến đây, bị chặn lại nơi này, cùng bị
chặn lại đây còn có cả Ngân Sơn Hà. Hai người đều có phần sốt ruột, lo lắng
Long Hành Vân xảy ra chuyện gì đó, và không biết gã bị cuốn vào chuyện gì.
Tuy vậy, Ngân Sơn Hà vẫn mơ hồ có một chút suy đoán, sau khi đi đến Đại
Hoang Nguyên, bọn họ không có đụng vào chuyện gì rắc rối, nếu như nói có
chuyện gì, đó chính là chuyện liên thủ với Trữ Bình Côn để đối phó Thám Hoa
lang, nhưng trên thực tế họ cũng không làm gì cả, chỉ là hỗ trợ uy hiếp một chút
mà thôi, như vậy cũng có vấn đề sao?
Hiện tại ông ta đã có phần hối hận, hối hận không nên bị Long Hành Vân thuyết
phục, nếu thực sự là bởi vì nguyên nhân này mà khiến cho Long Hành Vân xảy
ra chuyện, khi trở về, ông ta thật sự không có cách nào giải thích với Các chủ.
Vì sao lại xảy ra chuyện này? Đặt tay lên ngực tự vấn lòng mình, nói đến cùng,
đối với việc lúc trước Thám Hoa lang chiếm hết thượng phong ngay tại trước
mặt mình, trong lòng ông ta ít nhiều vẫn còn có chút để ý, nếu không, ông ta sẽ
không thả lỏng dây cương lôi kéo Long Hành Vân.
Cũng may mà kết quả không sao, hai người không phải chờ quá lâu, liền nhìn
thấy một nhân viên Thiên tộc dẫn Long Hành Vân xuống núi.
Sau khi dẫn người xuống núi, nhân viên đưa tiễn liền quay lên lại.
Ngân Sơn Hà không tránh khỏi mở miệng hỏi Long Hành Vân, “Ngươi không
sao chứ?”
Long Hành Vân không có để ý đến ông ta, tất cả sự chú ý của gã đều đổ dồn lên
người Bặc Tang Tang, bởi vì Bặc Tang Tang đang thể hiện sự quan tâm đến gã
bằng hành động thực tế. Nàng ta trực tiếp chụp lấy cổ tay, bắt mạch kiểm tra
cho gã. Dáng vẻ chăm chú và sạch sẽ của Bặc Tang Tang thu hút ánh mắt của
gã, gã cũng có thể cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp từ những ngón tay
mảnh mai của Bặc Tang Tang, gã rất hưởng thụ cảm giác này.
Ngân Sơn Hà không nói nên lời, ngẩng đầu nhìn bầu trời lấp lánh ánh sao, gió
đêm phất phơ thổi qua mái tóc bạc của ông ta.
Sau khi đã xác nhận gã không có việc gì, Bặc Tang Tang buông lỏng tay ra,
không hiểu được, hỏi: “Thiên tộc tìm ngươi làm gì?”
“Cũng không có gì, còn chẳng phải là vì tên cẩu Thám Hoa…” đang thuận
miệng đáp lại, Long Hành Vân bỗng nhiên ngậm miệng, có phần chột dạ, dù
sao có một số việc gã đã làm mà không nói cho Bặc Tang Tang biết.
Ngân Sơn Hà trong nháy mắt liền hiểu ra, quả nhiên có liên quan tới tên Thám
Hoa lang đó.
Bặc Tang Tang nghi hoặc, chờ Long Hành Vân nói tiếp.
Long Hành Vân rất nhanh liền cũng nghị thông suốt, gã rút chiết phiến giắt trên
đai lưng ra, phạch, xòe quạt ra phe phẩy, rồi cất tiếng cười sảng khoái, nói:
“Thực ra cũng không có gì, chỉ là bởi vì chuyện của cẩu Thám Hoa mà bị dẫn di
hỏi thăm. Nhị tỷ, ngươi có biết không? Chuyện về cẩu Thám Hoa có lẽ không
cần ngươi phải xuất thủ nữa, hiện tại, bởi vì gây chuyện thị phi, hắn đã bị Thiên
tộc cấp bắt giữ. Vượt quá giới hạn tại thời điểm này, mạng chó của hắn chắc hẳn
khó giữ được rồi.”
Ngân Sơn Hà nghe nói như vậy đã hiểu được một nửa, dự định về sau sẽ âm
thầm hỏi kỹ thêm một chút.
Nhưng Bặc Tang Tang thì không đợi được về sau hỏi tiếp, nàng ta không hiểu,
hỏi: “Vì sao Thiên tộc lại tìm ngươi mà không phải tìm ta?”
Lúc trước, khi đến tìm tên Thám Hoa lang đó thì nàng ta làm chủ, vị Tam đệ
này chỉ đi theo, nhưng bây giờ chỉ dẫn Tam đệ đi chất vấn mà không có tìm
nàng ta, nàng ta cảm thấy rất khó hiểu.
Long Hành Vân biết nàng ta đã hiểu sai ý, giải thích: “Nhị tỷ, không có liên
quan đến chuyện ngươi tìm đến hắn, là bởi việc họ Trữ kia đến khu trại tìm ta
gây ra…”
Dù sao tên cẩu Thám Hoa đó đã bị bắt, gã cũng không còn cố kỵ gì, kể ra việc
mình và Trữ Bình Côn cấu kết với nhau, cuối cùng cất tiếng tắc lưỡi, nói:
“Đúng là không phải nói nha, họ Trữ này lá gan thật lớn, vậy mà dám trực tiếp
lợi dụng đến Đại tộc trưởng, cũng thực sự là đủ hung dữ, tàn nhẫn.
Thiên tộc tìm ta, chỉ là để xác minh xem những gì lão ta nói có đúng hay không,
có chuyện lão ta tìm ta để xác định ta có truyền tin cho lão hay không.
Nói đến việc này, tên cẩu Thám Hoa đó quả thực không phải thứ tốt, vì để dẫn
dụ họ Trữ ra ngoài để giết, vậy mà lại phái người giả mạo người của ta đi truyền
tin cho họ Trữ, muốn dẫn dụ lão ta ra ngoài để dễ dàng động thủ, may mà họ
Trữ cũng không phải loại người lương thiện, phỏng chừng là tương kế tựu kế,
một mẻ hốt gọn một đám người. Đều là những kẻ tàn nhẫn.”
Ngân Sơn Hà không quan tâm đến những điều đó, “Ngươi thực sự không có
việc gì chứ?”
Long Hành Vân xòe mặt quạt ra, “Ta chỉ là đến cảnh cáo mấy người Thiện Tri
Nhất không nên làm bậy, có thể xảy ra chuyện gì chứ? Không phải đã bình yên
trở về rồi ư.”
“Ai!” Bặc Tang Tang chợt cất tiếng khẽ thở dài, “Tam đệ, kỳ thực ngươi không
cần phải làm như thế. Ngươi không nhúng tay vào, tên Thám Hoa lang đó cũng
không thể sống sót rời khỏi Đại Hoang Nguyên.”
Long Hành Vân lấy lòng khoe mẽ nói: “Việc này chẳng phải là để giảm phiền
phức cho ngươi sao?”
Bặc Tang Tang hơi lắc đầu, “Ta đã hạ độc lên người hắn, chỉ cần chờ hắn rời
khỏi phạm vi Thiên tộc, ta sẽ lập tức kích phát thuốc dẫn, khiến cho hắn chết
bất đắc kỳ tử. Ngươi không cần phải mạo hiểm làm gì.”
Long Hành Vân ngẩn người, đã hạ độc rồi sao? Chuyện xảy ra khi nào? Cũng
chỉ có…
Trong nháy mắt gã liền hiểu được điều gì đó, thảo nào lúc trước vị nhị tỷ này cứ
muốn đến gặp cẩu Thám Hoa, thì ra là đến hạ độc.
Vấn đề là lúc đó gã không có nhận ra bất kỳ dấu hiệu hạ độc nào, hai bên từ đầu
tới cuối cũng không có bất cứ tiếp xúc gì, như vậy cẩu Thám Hoa liền trúng độc
rồi sao?
Thủ đoạn như vậy, chỉ nghĩ tới thôi, sống lưng của gã đã có cảm giác ớn lạnh